Sau khi rời khỏi trường trung học số 1, Nguyễn An An lại lôi kéo Cố Quyết đi dạo trường trung học số 7, còn vô cùng đứng đắn mà thảo luận với anh xem tương lai cho con học trường cũ của ba hay mẹ.
Hai người liệt kê ra một loạt các lợi ích như “Trường của em có tỷ lệ học sinh nhập học cao” “Trường anh không hạn chế quyền tự do cá nhân của học sinh”. Cuối cùng cũng không thảo luận ra kết quả, hai người quyết định tương lai để đứa trẻ tự lựa chọn, thích học ở đâu thì học ở đó.
Không gian trong trường học có hạn, trên cơ bản những địa điểm có ý nghĩa đều dạo xong, ánh mặt trời vẫn sáng rực như cũ, cách thời gian liên hoan buổi tối còn mấy tiếng. Vốn dĩ Nguyễn An An muốn tìm một rạp chiếu phim ở gần đó xem phim gϊếŧ thời gian, nhưng Cố Quyết lại lấy lý do “Thai phụ phải nghỉ ngơi nhiều” để cự tuyệt.
Nguyễn An An nhìn bộ dáng nghiêm trang của anh, dường như cô có thể đoán trước được cuộc sống tương lai của cô khi mang thai ……
Kỳ thật chuyện mang thai này, hôm qua cô mới biết.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bà dì của Nguyễn An An luôn tới đúng hẹn, tháng này mặc dù mới chỉ chậm ba ngày, nhưng cô vẫn mua que thử thai tới công ty thử xem sao, không nghĩ tới lập tức hiện ra hai vạch. Sau khi dùng que thử thai xong cô còn tranh thủ thời gian nghỉ trưa đi bệnh viện kiểm tra, kết quả vẫn vậy.
Vốn dĩ Nguyễn An An định nghẹn trong lòng mấy ngày, tìm một thời điểm thỏa đáng sẽ nói ra. Nhưng cô thật sự thiếu kiên nhẫn…… Vừa rồi khi cùng anh nhìn ngắm toàn cảnh trường cấp ba, tâm tình thoải mái nhịn không được đã lỡ nói ra “Bí mật lớn”.
Hai người lái xe về nhà, sau khi tiến vào cổng, chuyện Nguyễn An An mang thai đã được Cố Quyết thông báo trên nhóm chat gia đình.
Nhóm chat gia đình được lập nên để thảo luận các vấn đề liên quan tới tiệc cưới, Cố Minh là người thành lập nhóm, không ai có thể đá anh ra ngoài, cho nên mỗi ngày anh lại đổi tên một lần, hiện tại gọi là “Hôm nay chủ tịch Cố lại áp bức con trai”.
Có thể nói sau khi nhóm chat được thành lập, Cố Khải Trung đã hoàn toàn mất hết mặt mũi.
Cố Quyết: 【 Vợ con mang thai. 】
Cố Quyết: [ ha ha ha ha ha ha.jpg]
Thiếu niên nghiện game Cố Minh: 【??? 】
Thiếu nữ trẻ tuổi Lâm Dao: 【??? 】
Thiếu nữ xinh đẹp Cố phu nhân: 【??? Con, đứa nhỏ này vì sao đột nhiên lại nói đúng một câu như vậy! Chuyện khi nào? Đi bệnh viện kiểm tra rồi sao? 】
Ông già Cố Khải Trung: 【 Thằng nhóc thúi, nói rõ ràng chút! Đi bệnh viện chưa? 】
Hàng loạt câu hỏi bắt đầu xuất hiện trong nhóm chat.
Hệ thống nhắc nhở: Thành viên “Thiếu niên nghiện game Cố Minh” đã đổi tên nhóm từ “Hôm nay chủ tịch Cố lại áp bức con trai ” thành “Chúc mừng em dâu trúng thưởng!!!”
Cố Quyết cười một tiếng, nói đơn giản hai câu đã đi bệnh viện kiểm tra sau đó không nói nữa, chuyển sang thông báo ở nhóm chat khác.
Tên nhóm chat của anh và mấy đứa con trai hiện tại thật sự không dễ nghe, tên “Cố cẩu đi tìm chết”, nhưng Cố Quyết đã quên cụ lý do cụ thể là gì…… Rốt cuộc chỉ những người có cuộc sống gian khổ mới mỗi ngày nghĩ cách mắng chửi người khác, mà người có cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn như anh đây, đối với mấy lời chửi rủa đó anh không thèm để ý chút nào.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cố Quyết là thần: 【@ all, các cậu sắp có em gái. 】
Chu Thần Sơ là người: 【?? Nói tiếng người 】
Kỷ Khiêm cũng là người: 【 nói tiếng người +1】
Tiết Chiêu không phải chó: 【 Bệnh tâm thần = =…… Các cậu đừng nói chuyện với cậu ta 】
Cố Quyết là thần: 【 Ơ, không hiểu? Tôi đành bổ sung hoàn chỉnh cho các cậu hiểu. 】
Cố Quyết là thần: 【 Vợ tôi mang thai rồi, con trai, các cậu sắp có em gái. 】
Cố Quyết là thần: [ ha ha ha ha ha ha.jpg]
Có thể nói là một hòn đá làm cả hồ dậy sóng.
Tiết Chiêu không phải chó: 【??? Không phải mới vừa kết hôn sao??? 】
Tiết Chiêu không phải chó: 【………… Mẹ kiếp, chúc mừng vợ cậu…… Nhưng cậu vẫn chó như cũ 】
Chu Thần Sơ là người: 【…… Chúc mừng vợ cậu, nhưng cậu vẫn chó như cũ +1】
Kỷ Khiêm cũng là người: 【 Giống lầu trên……】
Thông báo từ hệ thống: Thành viên “Chu Thần Sơ là người” đã đổi tên nhóm từ “Cố cẩu đi tìm chết” thành “Cố cẩu chết cũng không tiếc”
Cố Quyết lại cười.
Sau khi về nhà Nguyễn An An vào phòng, không biết ở bên ngoài Cố Quyết đã phát tán tin tức này ra ngoài.
Bởi vì Cố Quyết không trả lời tin nhắn trong nhóm chat gia đình, cho nên vừa biết tin người lớn trong nhà lập tức khủng bố di động của Nguyễn An An.
Cô trả lời từng người một xong, nổi giận đùng đùng chạy ra phòng khách, túm tóc của kẻ đầu sỏ gây tội “Cố Quyết, anh —— Đồ! Miệng! Rộng!!!”
“Hả?” Cố Quyết theo lực đạo của cô ngẩng đầu lên, chớp chớp mắt, ánh mắt sáng rõ, khuôn mặt tuấn tú với biểu tình thập phần vô tội “Anh miệng rộng sao? Không ……” Nói xong còn giơ di động lên làm gương soi “Đây không phải đôi môi hoàn mỹ sao……”
Nguyễn An An sắp tức chết rồi, cô nắm lỗ tai anh “Em muốn nói gì anh còn không biết sao!”
“……” Cố Quyết cười cười, ngược lại ôm cô ngồi lên đùi mình “Cơn giận lớn như vậy? Xem ra mang thai cảm xúc biến hóa là thật…… anh vẫn chưa nghiên cứu phương diện này, đêm nay anh phải mua mấy quyển sách về đọc.”
“……”
Nguyễn An An từ trên đùi anh trượt xuống ngồi sang bên cạnh, Cố Quyết cao giọng gọi:
“Bổn Bổn ——”
Vốn dĩ đang nằm trên đỉnh cẩu thang trượt ôm cá mơ mơ màng màng, nghe thấy tiếng gọi Bổn tổng lập tức ngậm người vợ yêu quý của mình chạy tới bên người hai người, mở to mắt như đang hỏi “Gọi trẫm làm gì”.
Cố Quyết duỗi tay, sờ sờ đầu nó “Bổn Bổn, con có em gái rồi.”
Bổn Bổn tạm dừng một chút “Meo?”
“Em gái” Cố Quyết giải thích cho nó từ ngữ xa lạ này “Chính là em gái cùng ba cùng mẹ với con.”
Bổn Bổn chớp mắt, nghiêng đầu: “Meo w???”
“Nghe không hiểu từ ‘em gái’ sao? Vậy từ hôm nay bắt đầu học đi, rốt cuộc mười tháng sau em gái sẽ……”
Cố Quyết triển khai giáo dục cho con trai, Nguyễn An An ngồi bên cạnh nhìn xem.
Anh vuốt đầu Bổn Bổn, thời điểm đối thoại cùng Bổn Bổn, khóe môi anh vẫn luôn giương lên, khẽ mỉm cười.
Ở bên nhau lâu như vậy, cô nhìn ra được anh thật sự…… vui vẻ.
Ý thức được điểm này, Nguyễn An An đột nhiên sửng sốt.
Cố Quyết vẫn đang nói chuyện cùng Bổn Bổn, anh quay mặt về phía cô, đường cong sườn mặt giống như nhân vật nam chính được phác họa trong truyện tranh. Có một sự pha trộn sắc nét giữa vẻ đẹp mềm mại và đường cong sắc nét, hình dáng mang lại cảm giác trẻ tuổi nói không nên lời.
……
Sự tức giận và xấu hổ buồn bực tiêu tán trong nháy mắt, ngược lại cảm xúc ấm áp dạt dào lại quanh quẩn nơi trái tim, còn có một thiên thần nhỏ đang thổi vào trong đầu cô câu nói—— “Ah hôm nay anh ấy đẹp trai quá”.
Thai phụ…… đúng là cảm xúc hay biến đổi lại đa sầu đa cảm. Nguyễn An An nâng mặt, nhìn mỹ nam trêu mèo, mặt không biểu cảm suy nghĩ.
7 giờ tối.
Đối với buổi liên hoan tối nay, Nguyễn An An cho rằng chắc hẳn sẽ nhuốm một màu sắc thương cảm, khả năng còn có những trường hợp không ngờ tới…… Không biết có phải bởi vì sự xuất hiện của cô và Cố Quyết hay không, từ lúc bắt đầu tới khi kết thúc, cả đêm mọi người đều vô cùng phấn khởi.
Trước khi động đũa, cán bộ thể thao hét to gọi mọi người cùng nâng chén, bởi vì hôm nay có ý nghĩa trọng đại nên không thể lấy trà thay rượu.
—— Cuối cùng bị Cố Quyết ngăn cản.
“Không được, cô ấy không thể uống rượu.” Cố Quyết cầm lấy ly rượu của Nguyễn An An.
“……”
Nhìn rõ động tác của anh, cả nam sinh và nữ sinh đều ồn ào ——
“Cố Thần, không tới mức đó chứ!”
“Hôm nay tốt nghiệp rồi, rất có thể là đây lần liên hoan cuối cùng, sao ngay cả một chén rượu cũng không cho Nguyễn đại thần uống?”
“Chúng tôi đều biết cậu sủng vợ, nhưng một chén rượu An An vẫn có thể uống chứ……”
“……”
Cố Quyết rất kiên nhẫn đợi bọn họ cằn nhằn đủ rồi, anh mới cười tủm tỉm nói: “Đúng là không quý giá mỏng manh như vậy …… Nhưng hiện tại là thời kỳ đặc thù.”
“Thời kỳ đặc thù cái gì?” Có người lập tức hỏi.
“……” Nguyễn An An nhắm mắt.
Cố Quyết công bố đáp án: “—— Thời kỳ đặc thù trong thời gian mang thai.”
“……”
Phòng bao lặng im ba giây.
Kinh ngạc qua đi, tiếng thét chói tai cùng tiếng huýt sáo như muốn chọc thủng nóc nhà. Trong lúc nhất thời mấy câu “Cố Thần lợi hại”, “Vận tốc ánh sáng”, “Mẹ kiếp” tràn ngập khắp phòng bao. Nguyễn An An được bọn họ dỗ dành có chút ngượng ngùng, thế nhưng Cố Quyết lại vô cùng hưởng thụ.
Thật ra, anh thích nhất là được hưởng thụ những thời khắc như vậy.
Mười phút sau, mọi người bắt đầu thay phiên nhau chúc mừng Nguyễn An An. Mở màn sôi động như vậy, phần sau của buổi liên hoan luôn tràn ngập tiếng cười.
Đề tài nói chuyện rất nhiều, trong lúc mọi người phàn nàn về yêu cầu biếи ŧɦái nào đó của đại học C, thảo luận về tin đồn tình ái khó hiểu giữa hiệu trưởng, hiệu trưởng phu nhân và hiệu trưởng trường đại học F, tự nhiên cũng có người chuyển đề tài tới cặp vợ chồng duy nhất đang ngồi đây ——
“Cố Thần, vì sao cậu lại thích diễn đàn đại học C như vậy?”
Người hỏi chuyện là một cô gái khá hướng ngoại, Nguyễn An An có chút ấn tượng. Nếu cô nhớ không lầm, cô ấy và Thu Nghiên ở cùng ký túc xá, đương nhiên cũng là fan couple.
“Chuyện này sao……” Cố Quyết suy nghĩ “Nói như vậy có chút kỳ quái, nhưng…… diễn đàn đối với tôi mà nói, là cánh cửa mở ra một thế giới mới.”
Cố Quyết vẫn luôn biết ý nghĩa của cụm từ fan couple, nhưng anh lại không biết rốt cuộc nhóm người này hoạt động như thế nào.
Mãi cho đến khi anh nhìn thấy rất nhiều bài viết trên diễn đàn đại học C, thậm chí bọn họ còn đặt cho anh và Nguyễn An An một cái tên “Couple xương sụn”…… Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, anh thật sự rất khó tưởng tượng, một đám nữ sinh thét chói tai kích động như vậy cũng không phải vì một cá nhân đơn lẻ, không phải bởi vì anh có gương mặt đẹp trai, chơi bóng rổ tốt hay kết quả học tập siêu phàm mà là bởi vì chuyện tình yêu của anh và bạn gái anh.
Chân thành?
Đáng yêu?
“Tôi vừa gửi tin tức An An có tin mừng vào trong nhóm” Thu Nghiên mang vẻ mặt kích động “Mọi người đều hét chói tai, cực kỳ vui, ha ha ha ha ha ha ha……”
—— Nhìn xem, fan couple không chỉ nhiệt tình, chân thành, đáng yêu mà hiệu suất truyền bá cẩu lương còn cực cao.
Cố Quyết gật đầu tán thưởng: “Tôi thích nhất các cậu ở điểm này.”
Mấy người Thu Nghiên cười muốn điên rồi, Nguyễn An An im lặng ăn thức ăn, âm thầm trợn trắng mắt.
Đêm nay không biết cô đã không nói nên lời bao nhiêu lần, lúc đầu cô còn đá chân anh dưới gầm bàn, hiện tại cô đã hoàn toàn không muốn ngăn cản.
Tuy rằng vẫn luôn ồn ào náo nhiệt tới cuối cùng, nhưng trước khi tan cuộc, cán bộ thể thao – người luôn nhọc lòng với mọi hoạt động của lớp vẫn đứng dậy phát biểu vài lời bế mạc. Mấy nữ sinh rớt nước mắt, chóp mũi Nguyễn An An cũng có chút chua xót, nước mắt đảo quanh hốc mắt nhưng không rơi xuống.
Trước kia Nguyễn An An chưa từng trải qua cuộc sống đại học vui vẻ như vậy.
Tuy rằng thời gian tiếp xúc cùng các bạn học không tính là quá dài, kết giao cũng không sâu, nhưng quãng thời gian nửa năm kia vẫn luôn là mảng ký ức đẹp và vui vẻ nhất tồn tại trong trí nhớ cô.
Không chỉ bởi vì cô được gặp và yêu Cố Quyết, còn bởi vì đoạn thời gian phong phú và những con người đáng yêu này.
Trả phòng xong, tới cửa khách sạn, mọi người ôm nhau, dành cho nhau những lời chúc phúc, cuối cùng từng người rời đi.
Bữa tiệc nào trong thiên hạ cũng phải tới lúc kết thúc, giống như buổi chiều cô nói với Cố Quyết, cuộc sống là một chuỗi những lời tạm biệt.
Điều duy nhất có thể làm, dường như cũng chỉ là trao nhau những lời chúc tốt nhất, hy vọng sau này có một ngày có thể gặp lại.
…….
Trong hai tháng đầu thai kỳ, Nguyễn An An không xuất hiện bất cứ dấu hiệu nôn nghén nào, ngoại trừ việc ăn ngủ tốt hơn trước ra thì hết thảy đều vô cùng bình thường.
Nhưng dưới sự yêu cầu mãnh liệt của một số người, Nguyễn An An vẫn bị ép nửa cách chức tạm thời.
Nói là nửa cách chức tạm thời, bởi vì cô vẫn sẽ tham dự những cuộc họp quan trọng của công ty như cũ, chẳng qua là tiến hành dưới dạng video mà thôi.
Chuyện này khiến Lâm gia, Cố gia và toàn thể nhân viên đều lâm vào trạng thái cảnh giác cao độ. Lâm Tùng Bách tỏ vẻ tuy rằng mình đã bảy tám chục tuổi nhưng vẫn có thể quản lý công ty, Lâm Dao tỏ vẻ nếu Lâm Tùng Bách không thể quản thì bà có thể học…… Lâm Dao nói như vậy, nhưng bà thật sự không có thiên phú, cho nên cuối cùng đành quyết định bà sẽ đứng ra tọa trấn, tuy nhiên lại dưới sự chỉ đạo của Thẩm Nguyên thần bí dường như thông thạo mọi thứ, đồng thời Lâm Tùng Bách cũng sẽ điều khiển từ xa.
Nguyễn An An cảm thấy mình cực kỳ giống một sản phẩm mong manh vô cùng quý giá.
Ví dụ như phàm là Cố Quyết tan tầm về nhà, mặc kệ cô đi chỗ nào, bên người đều có một bóng dáng đi theo.
Ví dụ như Nguyễn An An ngủ trưa rời giường đi WC, Cố Quyết vẫn không nhanh không chậm mà đi theo phía sau cô. Lúc đó cô mới vừa tỉnh ngủ, đầu óc mơ màng, tính tình lập tức bộc phát, đứng ở cửa buồng vệ sinh quay đầu lại nói dỗi: “Sao anh lúc nào cũng đi theo em thế? Em đi WC anh cũng đi cùng, không bằng anh trực tiếp tiến vào cởϊ qυầи cho em đi???”
“……” Lời này vừa ra, Cố Quyết ngây ngẩn cả người.
“Anh thật sự không nghĩ tới chuyện này……” Anh thấp giọng nói, rồi sau đó dần dần bật cười, trong ánh mắt lập lòe ánh sáng nóng lòng muốn thử, mắt thấy anh muốn tiến lại gần buồng vệ sinh “Có thể chứ? Từ hôm nay liền bắt đầu?”
“……” Bắt đầu cái rắm.
Nguyễn An An mặt không biểu tình xoay người đi vào, cánh cửa đóng sầm lại nhưng vẫn không ngăn cản được tiếng cười của người nào đó ở bên ngoài.
Ngoài việc xoay quanh vấn đề làm thế nào để thai phụ bổ sung dinh dưỡng và đảm bảo an toàn ra thì còn có một việc nữa là tâm điểm cãi nhau mỗi ngày của mọi người trong gia đình—— Tên.
Sau khi biết tin này, ông bà nội Cố cũng gia nhập nhóm chat, vì thế 4 người già ngày nào cũng lật tìm từ điển, một khi có là lại gửi vào trong nhóm bàn luận một phen. Thế hệ trước suy xét nhiều, lại luôn cảm thấy cái tên mình lấy mới là hay nhất ý nghĩa nhất, cuối cùng Cố Quyết thật sự nhìn không được.
Cố Quyết: 【 Đâu cần suy xét nhiều như vậy …… Chúng ta cũng không phải đặt tên cho hoàng tử hoàng tôn, mọi người không cần quá lo lắng. 】
Cố Quyết giải quyết dứt khoát: 【 Cẩn Du*, con gái của con tên Cố Du. 】
*Cẩn du 瑾瑜 nghĩa là một thứ ngọc đẹp.
Cố Khải Trung không dám chen vào nói, lúc này mới ngoi lên đồng ý: 【 Cái tên này rất tốt. 】
Cố Khải Trung lại nói: 【 Bằng không, cháu trai lấy tên Cố Cẩn? 】
Cố Quyết: “……”
Làm gì có cháu trai, Cố đổng đúng là suy nghĩ quá nhiều, khẳng định là cháu gái.
Mang thai là một chuyện rất cao cả. Nhưng dường như có mất ắt có lợi, có mặt tốt tất nhiên cũng mặt không tốt.
3 tháng đầu tiên, không thể làm loại vận động nào đó.
Cố Quyết vẫn luôn cảm thấy tự chủ của mình rất tốt, đặc biệt là lúc trước khi mới sống chung cùng Nguyễn An An. Anh đã làm tốt công tác chuẩn bị nửa năm hoặc một năm không thể chung phòng…… Tuy rằng việc chuẩn bị cũng không nói cho Nguyễn An An, mà thời điểm cô đến tìm anh xin ngủ nhờ anh cũng lập tức đáp ứng.
Nhưng sau này hai người mỗi ngày cùng chung chăn gối, anh phải nhẫn tới khi lãnh chứng xong mới dám ăn thịt lần đầu tiên.
Mặc dù vậy…… Từ ngày Nguyễn An An mang thai, anh phát hiện khoảng thời gian này vẫn khác xa khoảng thời gian đó.
Lúc trước có thể nhẫn, là bởi vì căn bản anh chưa từng được hưởng thụ.
Sau khi hưởng thụ rồi…… Hơi nghĩ tới một chút, thậm chí là không nghĩ tới, nhưng chỉ cần thân thể khẽ chạm anh đều không nhịn được.
Ví dụ như hai người đã quen với việc ôm nhau đi ngủ.
Làm gì có ai ngủ mà nằm yên không nhúc nhích, Cố Quyết đã trải qua quá nhiều lần sau khi Nguyễn An An ngủ say liền cọ chỗ này cọ chỗ kia. Mỗi lần bộ vị nào đó rơi vào trạng thái không đúng, mà cái gì cũng không thể làm, anh đành phải đi tắm rửa để bình tâm lại.
Cô không muốn ngủ một mình, anh lại không có biện pháp ngăn cản phản ứng sinh lý ……
Rốt cuộc vào một ngày nọ Cố Quyết quyết định khai thông: “Haiz…… Vậy chỉ có thể giống như lúc trước.”
Một giây trước vẫn là đề tài khác, Nguyễn An An không thể hiểu được ngẩng đầu: “…… Giống như lúc trước cái gì?”
“Có nhớ đoạn thời gian chúng ta mới ngủ chung giường anh dạy em rất nhiều bài học hay không ……” Cố Quyết ghé sát vào bên tai cô nói mấy câu.
Nguyễn An An nghe thấy vậy thì nhiệt độ trên mặt tăng nhanh, trong đầu lập tức xuất hiện vô số ký ức xấu hổ ——
Chỉ một giây trước khi cô muốn bùng nổ, bên tai lại truyền đến giọng nói của anh.
“Bảo bối, xin em.”
“……”
Co được dãn được mới là đại trượng phu.
Nhưng đại trượng phu co được dãn được lại có mặt đẹp giọng hay, quả thực là sinh vật hiếm thấy nhất trên thế giới.
Nguyễn An An nuốt xuống lời cự tuyệt trong cổ họng.
“………… Chỉ một lần.”
“Tốt.”
“………… Nhanh nhé.”
“Được.”
……
Không tính thời gian, không biết qua bao lâu…… Tóm lại là không nhanh.
Nguyễn An An bị lật qua lật lại, lăn lộn tới mức trán thấm mồ hôi, trong lòng thô bạo như sóng cuộn biển gầm ——
Tốt cái đầu! Được cái rắm!
Miệng đàn ông đều là gạt quỷ.:)