Vả Mặt Bạn Cùng Phòng Trà Xanh

Chương 1

1,

Bạn cùng phòng của tôi Lâm Tiểu Bắc là một người nổi tiếng trên mạng xã hội và có tới hàng triệu fan hâm mộ.

Lâm Tiểu Bắc không tham gia huấn luyện quân sự, khi khóa huấn luyện quân sự trôi qua một tháng rồi cô ấy mới đến trường.

Loại học sinh này chính xác là bỏ tiền ra để được vào trường.

Bởi vì có khóa huấn luyện quân sự nên các bạn trong lớp đã làm quen được với nhau, Lâm Tiểu Bắc tới sau nên khó có thể hòa nhập luôn cùng các bạn được, trông có vẻ khá lạc lõng.

Nhưng cô ấy lại có biện pháp, cô ấy vào nhóm lớp và gửi cho mỗi người một bao lì xì lớn.

Ai mà không thích lì xì chứ?

Nhận lì xì xong, thái độ của mọi người đối với cô ấy thân thiện hơn rất nhiều.

Lúc này, cô ấy “vô tình” để lộ ra ID mạng xã hội của mình.

“Oa, không nghĩ tới bạn học Lâm lại là con gái nhà giàu nha.”

“Mẹ nó, tui có tài đức gì, được học cùng lớp với phú bà.”

Sự tò mò cũng thôi thúc tôi bấm vào xem.

Video được quay từ góc nhìn của cô ấy, buổi sáng thức dậy trên chiếc giường sang trọng, mở cửa rèm ra, sân vườn hiện lên đẹp như trong giấc mơ.

Nhìn kĩ còn có thể thấy một chiếc Rolls-Royce đỗ ở trong sân.

Ừa, nhưng mà sao biệt thự này nhìn cứ quen quen nhỉ?

Lâm Tiểu Bắc tỏ ra vẻ xấu hổ và nói: “Bị các cậu phát hiện rồi, giữ bí mật giúp tớ nha.”

Sau đó, cô ấy lại tiếp tục gửi bao lì xì.

Các bạn khác lại thi nhau thả rắm cầu vồng: phú bà thật vĩ đại, phú bà hãy bao nuôi tôi…

Trong video tôi đang mở, Lâm Tiểu Bắc đang nằm trên giường, cười hihi.

Tôi bấm vào xem một số video, đa số video đều xoay quanh ngôi biệt thự này.

Có video ở phòng khách, cũng có video ở bên ngoài biệt thự.

Có những video ở vườn hoa.

Cũng có luôn video ngồi trong phòng ăn.

Có cả video với Rolls-Royce luôn.

Sau khi nhìn mọi khía cạnh cô ấy thể hiện ra, tôi đã phát hiện ra một điều.

Đây là một trong những dự án biệt thự của mẹ tôi, đây chính là một căn nhà mẫu.

Vài ngày trước tôi có tới đây một lần cùng với mẹ, mẹ tôi còn khen Lâm quản lý tìm được một mẫu vườn hoa rất đẹp.

Chiếc xe kia được mẹ tôi để luôn ở bãi đỗ xe của biệt thự đó, bà ấy nói rằng để chiếc xe đó ở biệt thự để tiện đi quanh đó.

Chỉ là biệt thự này phải được kiểm tra trước khi vào nhà, những người có tài sản dưới một tỉ sẽ không được vào.

Vậy Lâm Tiểu Bắc vào bằng cách nào?

Tôi đột nhiên giật mình vì nhận ra khuôn mặt của Lâm Tiểu Bắc gần như giống hệt quản lí Lâm.

Suy nghĩ một lúc, tôi lặng lẽ thoát khỏi nhóm lớp.

Khá lắm, dựa vào bản mẫu biệt thự và xe nhà tôi, kiếm hàng vạn người hâm mộ.

Về phòng, bạn cùng phòng La Quyên không thể ngồi yên được nữa, quay sang nói với Lâm Tiểu Bắc: “Tiểu Bắc, từ lúc thấy cậu, tớ liền nhìn ra cậu khí chất không tầm thường, không ngờ là tớ lại đoán đúng.”

Lâm Tiểu Bắc quay mặt qua, cười không khép được miệng nói: “Ánh mắt của cậu thật tốt nha.”

“Có nhiều người hâm mộ thế, có phải cậu kiếm được rất nhiều tiền quảng cáo không?”

“Tớ còn phải nhận quảng cáo sao?”

Tôi cảm thấy ớn lạnh.

Chắc là do biểu tình chán ghét quá rõ ràng, khiến Lâm Tiểu Bắc chú ý, cô ấy liếc nhìn tôi, hỏi: “Lý Tiên Ngư, sao cậu không nhận bao lì xì của tớ?”

Tôi nói cho có lệ: “Tốc độ của các bạn nhanh quá.”

“Ồ!” Lâm Tiểu Bắc mỉm cười và nói bằng giọng loli ngọt ngào: “Di động của cậu có vẻ cũ rồi, thời đại nào rồi còn dùng iphone 8, tốc độ và internet không tốt, chắc là vì vậy nên không đoạt được bao lì xì. Vậy tớ gửi riêng cho cậu một bao, tích cóp tiền mua điện thoại mới.”

Lâm Tiểu Bắc dùng ngón tay chọt chọt chiếc iphone 14, lời nói của cô ấy như muốn làm tôi xấu hổ.

Hai bạn cùng phòng khác ngượng ngùng nhìn tôi.

Tôi càng không cảm thấy xấu hổ: “Ồ? Vậy cậu gửi 2 vạn đi, tớ sẽ mua được iphone mới nhất

Khuôn mặt của Lâm Tiểu Bắc cứng lại.

“Chút tiền này đối với một phú bà như cậu chắc chẳng bằng một sợi tóc đúng không?”

Lâm Tiểu Bắc hít sâu một hơi rồi gắt lên: “Tại sao tớ phải cho cậu nhiều tiền thế? Cậu là ăn xin sao?”

Tôi bật cười thành tiếng: “Ý tôi muốn nói là, đừng có giả vờ giàu có nếu bạn không có cái mặt đó.”

Lúc này bạn trai Trương Vũ Nam của tôi gọi điện tới, rủ tôi đi ăn cơm.

Tôi cũng không thèm nhìn khuôn mặt của Lâm Tiểu Bắc nữa, xoay người ra khỏi phòng.

Phía sau lại truyền đến tiếng khóc thất thanh của Lâm Tiểu Bắc.

“Lý Tiên Ngư thật quá đáng, tôi chỉ phát bao lì xì cho mọi người thôi mà cô ấy đã ghen ghét như vậy rồi.”

La Quyên nói: “Cậu không cần so đo cùng cô ấy đâu.”

Lâm Tiểu Bắc tiếp tục khóc nức nở: “Có nhiều người như vậy, trước giờ tớ cũng quen rồi.”

“Tiểu Bắc, cậu vừa xinh đẹp còn tốt bụng.”

Lúc đó, tôi không bao giờ nghĩ đến cô ta sẽ cướp luôn bạn trai tôi.