Hồ Giá

Chương 23

Chương 23
Cái gọi Quỷ tập, danh như ý nghĩa, chính là chợ do quỷ quái yêu tinh tập họp lại mà thành.

Quỷ tập hàng năm đều xuất hiện, nhưng vị trí lại không cố định, bởi vì nó trôi nổi trong khe hở thời không giữa tam giới quỷ giới, yêu giới cùng nhân giới, mà khe hỡ thời không luôn luôn di động, thế nên năm nay có thể ở ngoại thành Lạc Dương, sang năm không bảo đảm không có khả năng bay tới Tứ Xuyên.

Năm nay, coi bộ là trôi đến Thanh Vân Sơn này.

Trong vài dã sử tạp ký của nhân gian, cũng thường xuyên nhìn thấy vài ghi chép về một vài “hữu duyên nhân” đang đi trong sơn gian thì đột nhiên nhìn thấy phía tước có một tập thị, tập thị này phi thường náo nhiết, những kẻ trong tập thị y trứ quang tiên, dung mạo hoa mỹ. Nếu như “hữu duyên nhân” này dung mạo không tệ lắm, hắn/nàng sẽ có khả năng bị một mỹ nữ/suất ca gì đó yêu cầu cùng mình xuân tiêu nhất độ ~~

Ngày hôm sau, lúc tỉnh dậy lại phát hiện cái gì tập thị a suất ca mỹ nữ a đều chẳng thấy đâu, chỉ có bản thân ngủ quên trong hoang sơn lão lâm, nhưng người này còn vui vẻ gào rú, về nhà gặp ai cũng đều nói ta ngộ tiên a ~~ kỳ thật, hắn là gặp quỷ!! Vì thể chất đặc thù nên ngộ nhập quỷ tập, lại bị tiểu yêu tiểu quỷ hấp dương khí. . .

Vị tiên sinh này là vì vận khí tốt nên mới gặp tiểu yêu tiểu quỷ không có lòng hại người, chỉ hấp dương khí rồi thả hắn trở về, cho nên mới còn mạng mà viết thư lập truyện, rồi từ đó làm cho mấy đại gia hỏa nửa đêm không ngủ được phải đi ra ngoài dạo tới dạo lui một chút, nghĩ biết đâu chừng vận khí mình tốt cũng ngộ đáo tiên nhân thì sao a~

Đó là do không biết mặt trái mà chỉ biết mặt phải của vấn đề thôi, “hữu duyên nhân” kia vận khí không được tốt lắm, trực tiếp bị yêu quái tiểu quý hấp khô cạn dương khí, thẳng một đường đến tây thiên, thế là người đã chết, còn biện pháp nào mà nói lại cho hậu nhân nghe, quỷ tập này có bao nhiêu nguy hiểm đâu~

Cho nên mà nói a, mấy loại duyên phận này vẫn là không nên có mới tốt. . .

Cho nên nói tiếp a, buổi tối phãi ở trong nhà mà ngoan ngoãn viết văn a các vị!! (ngày âm: dính xuyên qua đó. . .)

===================

Hiện tại, Hồ Thập Bát cùng hai vị Long Quân đang đứng trong cái Quỷ tập truyền thuyết kia mà đi vòng vòng.

Hồ Thập Bát quả thực không nghĩ đến. . .

Yêu nơi yêu giới phần lớn đều thích náo nhiệt, quỷ tập mỗi năm một lần đa phần đều đến tham gia, vạn nhất mà gặp được người quen. . . thấy hắn rồi nói lại cho Hồng Ngọc nghe thì hắn phải giải thích như thế nào? Không thì. . . vạn nhất lão nương thích náo nhiệt kia cũng đến Quỷ tập, vào đó rồi đùng cái đυ.ng mặt nhau thì làm sao bây giờ?

Hồ Thập Bát cảm thấy thực do dự, hắn thực sự không dám tưởng tượng đến cảnh người chỉ sợ thiên hạ bất loạn kia – tức nương hắn, gặp bạo long phun hỏa, tức Ngao Khiệt. . . hai phe mà đυ.ng nhau không biết sẽ nảy lửa đến mức độ nào nữa. . .

Hoàn toàn không nhận ra được nội tâm đang rối rắm của Hồ Thập bát, Ngũ Long Quân vừa nghe đến có ăn hai mắt liền sáng rực lên như l*иg đèn nhảy cà tưng đòi đi, Ngao Kiệt tuy không quá mức như ngũ ca mình, nhưng cũng nhìn Hồ Thập Bát bằng vẻ mặt háo hức.

Thở dài một hơi, Hồ Thập Bát đành chịu thua mà nói, đi a, chúng ta đi thôi, cũng nhân tiện ta đi mua một ít gia vị nấu với mấy vật dụng hằng ngày. Đồng thời còn ngàn dặn vạn dò hai vị Long Quân cố mà thu lại Long Khí cho thật hảo, bằng không bị đám yêu quái phát hiện Long Quân cư nhiên lại đến Quỷ tập, phỏng chừng hiện trường sẽ trở nên điên cuồng mất. . .

Hai Long nhất tề gật đầu nói, ngươi cứ yên tâm yên tâm, chúng ta nhất định sẽ giấu khí tức thật hảo.

Hồ Thập Bát nhìn nhìn cả hai người, bi tráng vuốt mồ hôi một cái nói, đi thôi!

Đến Quỷ tập, Ngao Ly như ngạ tử quỷ đầu thai một đường ăn như điên. Hồ Thập Bát phải chạy theo sau mông y mà trả tiền. Ngao Kiệt tuy vẫn cái mặt xú kiểm như ngày thường, nhưng cặp mắt thì đảo tới đảo lui nhìn mọi thứ đều cảm thấy thực mới mẻ, nhìn thôi cũng cảm thấy rất hưng phấn.

Quỷ tập cùng dạ thị nơi nhân gian cũng không khác nhau lắm, ăn chơi tiêu xài cái gì cũng có hết. Yêu tinh quỷ quái cũng rất nhiều. . .

Nhưng a, Hồ Thập Bát gãi gãi đầu, trong trí nhớ của hắn, Quỷ tập hình như náo nhiệt hơn thế này a. . . sao tự dưng hắn cảm thấy Quỷ tập hôm nay có gì đó không đúng nha. . .

Yêu quái dạo Quỷ tập hôm nay tên nào tên nấy mặt mũi đều rất kỳ cục, hành động rất chậm chạp, có kẻ vừa đi vừa run rẩy nữa.

Hồ Thập Bát cùng hai Long Quân dừng lại ở trước sạp bán quả tử tửu của lão ly tinh một lúc, kết quả lão ly tinh kia tự nhiên hai mắt đảo trắng dã rồi té xỉu.

Hồ Thập Bát buộc lòng phải ấn nhân trung kèm theo quạt quạt cho lão tỉnh lại. Lão ly tinh vừa tỉnh dậy cư nhiên nước mắt nước mũi ròng ròng mà nói, ngươi đi nhanh đi, ta van ngươi làm ơn đi nhanh đi TUT

Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì a?

Hồ Thập Bát mạc minh kỳ diệu vừa theo sau hai vị Long Quân vừa nghi hoặc thì. . .

Bốp!!

Một viên đá nhỏ đập vào gáy Hồ Thập Bát, Hồ Thập Bát quay đầu lại nhìn quanh quất, chỉ thấy xa xa cách hắn đại khái hơn mười thước, khuất sau mấy quầy hàng đủ kiểu, dưới gốc đại thụ có một người ló đầu ra, vẫy vẫy hắn.

Hồ Thập Bát thấy rõ mặt mũi người nọ, mỉm cười. Là Hồ Thập Nhị.

Hồ Thập Nhị nhỏ nhắn đáng yêu của chúng ta núp sau gốc đại thụ, chỉ lộ ra một cánh tay cùng nửa cái mặt, thấy Hồ Thập Bát phát hiện ra mình rồi, vội vàng làm dấu hiệu cấm thanh, sau đó vẫy vẫy tay bảo Hồ Thập Bát đến đây nhanh.

Hồ Thập Bát quay đầu lại nhìn nhìn, Ngao Ly hiện vẫn đang liều mạng nhét thức ăn vào mồm, còn Ngao Kiều thì bị một đống diều giấy ở quầy hàng trước mặt hấp dẫn, thế là hắn tự mình len lén đi qua.

“Thập Nhị tỷ, ngươi cũng đến Quỷ tập chơi?” Hồ Thập Bát khẩn trương nhìn sau lưng Hồ Thập Nhị “Nương không đến cùng ngươi sao?”

Hồ Thập Nhị một phen tóm lấy Hồ Thập Bát kéo ra sau đại thụ, bấy giờ Hồ Thập Bát mới phát hiện toàn thân nàng đang phát run.

“Thập Nhị tỷ, ngươi làm sao vậy? Thân thể không thoải mái?”

“Không phải! Ngươi. . . hai tên ngươi mang đến kia rốt cuộc là ai vậy?”

Gương mặt nhỏ nhắn của Hồ Thập Nhị tràn đầy sợ hãi.

“A?”

“Thật là đáng sợ a. . . ta sống tới bây giờ cũng chưa từng cảm thụ khí tức đáng sợ kinh khủng như vậy. . .” Hồ Thập Bát ôm hai vai “Thập Bát, ngươi như thế nào lại giao du với bọn họ? Bọn họ là yêu quái gì vậy?”

“Này a. . .” Hồ Thập Bát nghẹn họng “Bọn họ. . .không phải yêu quái. . .”

“Thiên a! Không phải yêu quái! Chẳng lẽ là thu yêu nhân sao?” Hồ Thập Nhị ngoảnh đầu lại nhìn rồi tự đoán, lẩm ba lẩm bẩm “Nếu vậy thì cũng đúng. . .” sau đó nhảy tưng lên đấm cho Thập Bát một quyền “Ngươi bị ngốc a! Sao tự dưng lại mang thu yêu nhân đến Quỷ tập!”

Hồ Thập Bát trợn mắt nhìn, nghĩ nghĩ, Long Quân đích thật là lấy thu yêu phục ma làm chức nghiệp, nói bọn họ là thu yêu nhân cũng không tính là sai, bèn nói, bọn họ là hai bằng hữu của ta, chưa từng đến Quỷ tập nên ta mang họ đến xem thử. . .

“Thiên ơi, ta như thế nào lại có cái tên đệ đệ ngu xuẩn như vậy chứ! Ngươi mau dẫn bọn hắn đi đi! Ta chưa bao giờ cảm nhận được áp bách đáng sợ như vậy, mấy tên yêu quái khác hẳn là cũng cảm giác được, ngươi không thấy Quỷ tập hôm nay rất kỳ quái sao!”

Hồ Thập Bát lúc này mới ngớ người nhận ra, tại sao Quỷ tập hôm nay so với trong trí nhớ của mình không giống nhau. Tất cả đều cúi đầu nép vào hai bên đường, không dám hó hé động đậy. . . đến ngay cả lúc mình hỏi giá cả cũng trả lời bằng giọng vừa run rẩy vừa nhỏ xíu. . . nguyên lai là vì Long Quân.

Long vốn là đứng đầu vạn yêu, trước mặt Long vạn yêu đều phải cúi đầu xưng thần, huống chi Long Quân nhất tộc đã thăng thành thần cách từ lâu, chỉ cần một vị cũng đã có thể làm cho toàn bộ yêu quái sợ đến mức toàn thân phát run mà đứng yên tại chỗ không dám cục cựa nhúc nhích, huống gì ở đây có đến hai vị!!

Thật là muốn cái lão mệnh a!!

Hồ Thập Bát nghĩ đến việc này, không khỏi thầm mắng bản thân không suy nghĩ chu toàn, thế nên đối Hồ Thập Nhị nói, Thập Nhị tỷ ngươi yên tâm, hai người bọn họ không phải là cái dạng tu đạo nhân vô lượng gặp yêu là phải thu, ta lập tức kéo bọn họ đi ngay.

Hồ Thập Nhị nói, ngươi lẹ lẹ dẫn bọn họ đi đi, ngươi không thấy mấy tên yêu quái yếu đuối đã hôn mê bất tỉnh rồi sao. Bọn họ không đi, còn chúng ta lại bị nhốt ở đây, có muốn chạy cũng không chạy được a!!

Đang nói chợt nghe phía sau có người gọi “Thập Bát?”

Hồ Thập Nhị vội vung tay đẩy Hồ Thập Bát ra ngoài “Ngươi mau dắt hắn đi chỗ khác đi, ta chịu không nổi khí tức trên người hắn”

Ngao Kiệt chăm chú nhìn hoa văn trên diều giấy một hồi, vừa quay đầu lại đã không thấy Hồ Thập Bát đâu, nhưng lại cảm nâận được khí tức của Hồ Thập Bát rõ ràng đang ở sau một gốc đại thụ, liền trực tiếp bước sang.

Hồ Thập Bát từ sau đại thụ ló ra “Ta ở đây.”

“Ngươi làm gì ở sau đại thụ?”

“Không có gì. . . lúc nãy hình như nhìn thấy người quen. . .nhưng là ta nhìn lầm, nhìn lầm thôi. Chúng ta tiếp tục đi đi.” Hồ Thập Bát nắm tay Long Quân lôi đi khỏi gốc đại thụ.

Hồ Thập Nhị ở đằng sau cứng đờ toàn thân, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, xoa xoa ngực. Hồ Thập Bát rốt cuộc là giao du với kẻ nào a a a a a, tiểu tử này học hư TUT

======================

Hồ Thập Bát muốn mau chóng kéo hai vị Long Quân rời đi.

Nhưng mà, hai vị này một vị ăn đến hưng trí, một vị dạo cũng hưng trí, ai cũng không muốn đi về. Hồ Thập Bát đang lo lắng, đột nhiên cảm giác được một ánh mắt kỳ quái. . .

Chẳng lẽ Thập Nhị tỷ vẫn chưa đi?

Hồ Thập Bát nhìn quanh quất, lại không thấy bóng dáng của Hồ Thập Nhị đâu.

Gãi gãi đầu, Hồ Thập Bát nghĩ chắc là mình bị ảo giác quá.

Đột nhiên một đạo ác hàn từ sau lưng dâng lên, Hồ Thập Bát cảm thấy ngay cả tóc gáy đều dựng đứng cả lên, không phải ảo giác!!

Có một tầm mắt âm lãnh chứa đựng ác ý đang chăm chú nhìn vào hắn!

Hồ Thập Bát vừa định quay đầu lại, tay lập tức bị Ngao Kiệt cầm lấy “Đừng quay đầu lại.”

“Có vấn đề.” Ngao Ly sắc mặt vẫn như cũ mà nhét thức ăn vào mồm, thanh âm lại đè thấp xuống.

Ngao Kiệt cười lạnh một tiếng “Hắn sống dai thật!!”

Đang nói chuyện, bốn phía cuồng phong gào thét, một mặc sắc quang cầu cự đại hướng bắn về phía ba người!

Đám yêu quái sợ hãi kêu gào né ra bốn phía, muốn đi cũng không có cách, chỉ có thể quỳ rạp trên mặt đất lạnh run.

Ngao Kiệt vận khởi thần lực, triển khai một đạo hộ bình chắn đỡ lấy mặc sắc quang cầu kia.

Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, quang cầu cùng màn chắn cùng lúc nổ tung, quang hỏa tứ tán, vô số yêu quái bị hỏa hoa văng trúng thiêu đốt toàn thân lăn lộn kêu thảm thiết.

Ngao Kiệt mắng to : yêu quái các ngươi đều là đồ ngu sao! Sao không chịu chạy đi!!

Hồ Thập Bát nói, ngươi cùng Ngao Ly ở đây, bọn họ muốn cũng không chạy được a!

Đang nói, lại nghe một trận cười âm lãnh từ giữa thiên không bên trên truyền xuống. Ba người ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một hắc ảnh phiêu giữa không trung, đứng từ xa mà nói một câu gì đó với Long Quân, quang ảnh chợt lóe phóng về phía tây.

Lúc hắc ảnh kia mở miệng, Hồ Thập Bát liền chấn động toàn thân. Kia đúng là ngôn ngữ mà ngày đó hắn ở hậu hoa viên của Lang công tử nghe được!

“Thập Bát! Ngươi trở về tiểu mộc ốc chờ ta!” Ngao Kiệt chỉ bỏ lại một câu, dứt lời liền hóa thành một đạo bạch quang, cùng Ngao Ly mất hút về phía tây.

Tuy nghe Ngao Kiệt bảo mình quay về tiểu mộc ốc chờ, nhưng Hồ Thập Bát làm sao mà yên tâm nổi.

Ngày đó hắc y nhân kia yêu lực cường đại tà ác thế nào, hắn vẫn còn nhớ rất rõ. Lúc nãy thứ kia đánh về phía Long Quân, đối phương rõ ràng chỉ là vui đùa một chút, không hề xuất ra toàn bộ sức mạnh. . .

Hồ Thập Bát quay đầu, nhìn đám yêu quái bị thiêu đốt đến mặt mày xám xịt nói, các ngươi mau mau quay về yêu giới đi, sau đó triển khai thân hình đuổi theo về phía tây.

Vài tên yêu quái mình mẩy còn bốc khói, nhìn về phía Hồ Thập Bát biến mất, lẩm bẩm nói “Uy. . . ta không qua mắt phải không. . . như thế nào ta lại thấy, kia là Thập Bát nhà Hồng Ngọc a. . .”

“Ngươi không nhìn lầm, ngươi không nghe tên bạch y phục kia trước khi đi còn gọi hắn là Thập Bát sao, chính là tiểu nhi tử nhà Hồng Ngọc a!”

Không sai. . . gương mặt kia. . . dáng vẻ kia. . .

Thập Bát, hài tử này. . . hắn hắn hắn học hư a ~ TUT

______________________

tập thị : chợ tập trung

y trứ quang tiên : y phục xinh đẹp rực rỡ

xuân tiêu nhất độ : một phen xuân tiêu, xuân tiêu là lạc thú nhân gian ~

Bất vụ chính nghiệp, du thủ hảo nhàn : Không lo làm ăn tối ngày chỉ đi chơi đi bời ~~

Thuần dương chi nhật mà hàng thế : sinh ra vào đúng ngày thuần dương, này thuộc lĩnh vực phong thủy, không rõ lắm.

Ngày Thuần Dương: Xuất hành tốt, lúc về cũng tốt, nhiều thuận lợi được người tốt giúp đỡ, cầu tài được như ý muốn, tranh luận thường được thắng lợi.

Tóm lại là một ngày cực tốt, trong đây còn mang ý nghĩa Ngao Kiệt là mệnh thuần dương (đối nghịch với Thập Bát là mệnh thuần âm)

ngạ tử quỷ : quỷ chết đói

quả tử tửu : rượu trái cây, làm từ trái cây lên men