Tình Yêu Không Báo Trước

Chương 13: Tỏ Tình (Tiếp theo)

Thấy tình huống bất ngờ, mọi người rất sợ và có người nhanh chóng bừng tỉnh mà gọi cứu thương. Hai người nhanh chóng được đưa vào bệnh viện. Còn tên tài xế xe máy kia thì nhân lúc mọi người đang rối mà vội lái xe chạy mất. Nhưng anh ta đâu biết rằng anh ta đã đυ.ng tới ổ kiến lửa rồi, dám động đến cô gái của chủ tịch thì coi như anh ta xuôi thôi. Nhưng người đứng đằng sau sai bảo anh ta thì kết cục chắc chắn cũng thê thảm hết biết.

Khi hai người được đưa tới bệnh viện, thì cô nhẹ hơn vì cô nằm trên người anh, nên cô chỉ bị sợ hãi và trật chân thôi. Còn Anh thì nặng hơn nên đã đưa đi cấp cứu và cũng may không có gì nguy hiểm, sau khi kiểm tra tổng quát, không có gì thì nghỉ ngơi và có thể xuất viện trong hôm nay. Vì vậy, sau khi anh tỉnh dậy câu đầu tiên anh nói chính là: "Cô ấy thế nào rồi, cô ấy không sao chứ" làm cho trợ lý ở bên cạnh cũng không kịp trả lời.

Thế nhưng anh không kịp chờ trợ lý trả lời đã vội hỏi cô ở phòng nào. Anh nhanh chóng chạy đến phòng cô mặt kệ cho chân mình và tráng vẫn còn quấn băng gạc, thế nhưng với anh cô luôn quan trọng hơn bản thân mình. Khi thấy cô còn đang nằm trên giường bệnh thì tim anh như muốn ngừng thở. Anh chạy đến bên giường và nước mắt anh lần đầu tiên rơi, anh nắm tay cô và nói: "Em không được có chuyện gì đó, anh còn chưa kịp tỏ tình với em mà, chúng ta còn phải kết hôn, sinh con và chung sống hạnh phúc bên nhau đến hết cuộc đời, em không được rời xa anh, em biết không, anh không cho phép em rời khỏi anh. Nếu không cả đời này anh cũng không tha thứ cho em, anh sẽ đi theo kéo em trở lại" rất nhiều từ trong trái tim anh đã thổ lộ ra hết. Thế nhưng anh không biết rằng cô đã tỉnh giấc và đã nghe tất cả những lời tỏ tình chân thành của anh.

Ba mẹ anh cũng vừa đúng lúc tới và cũng thấy được một mặt khác của con trai mình, giờ thì họ đã yên tâm rồi, con trai họ rốt cuộc cũng có thứ để nó sợ hãi và lo lắng, cũng có thứ trân quý mà nó sẽ phải dùng hết sức mình để bảo vệ và che chở. Họ lần đầu tiên cảm thấy vui mừng mà không phải lo lắng khi con trai quý của họ bị thương. Còn cô gái trên giường kia thì họ cảm thấy cô là một cô gái lương thiện và hiền lành, họ tin con trai họ đã chọn đúng người.

Khi cô nghe những lời thổ lộ của anh thì trong lòng cô rất vui và hạnh phúc, cô rất muốn nói với anh rằng cô cũng rất thích anh, cũng muốn được ở bên cạnh anh nhưng điều đó có thể không, khi khoảng cách của họ quá xa nhau. Đến khi nào thì họ mới có thể kéo gần khoảng cách được. Vì thế mà cô không thể đón nhận tình cảm của anh, cô biết ơn anh đã cứu cô, cô cũng hiểu được tình cảm của anh nhưng cô không dám đón nhận tình cảm ấy. Có lẽ cô và anh không thể đến với nhau được, trong khi anh còn có vị hôn thê, người xứng đáng với anh hơn cô.

Những gì cô nghĩ trong lòng nếu mà anh biết được chắc anh giận tím mặt luôn, nhưng giấy không gói được lửa, người có tình rồi sẽ được ở bên nhau.

Hôm nay, hai người đều ra viện, cô định đi về nhà thì anh đã nhanh chóng giả bệnh nói, bác sĩ nói anh tuy có thể ra viện nhưng tình trạnh sức khỏe chưa khỏe hẳn, nên cần có người ở bên chăm sóc, mà anh thì sống một mình nên không ai chăm sóc cả, anh đã cứu em nên có phải em nên chăm sóc anh cho đến khi anh khỏi bệnh không. Nghe anh nói vậy thì cô rất ngại nhưng anh cứu cô là thật, nếu không có anh thì không biết cô sẽ bị thương như thế nào nữa. Chính vì thế mà cô không thể chối cãi được và đành chấp nhận làm y tá riêng cho anh tới khi anh khỏi bệnh hoàn toàn. Trợ lý đứng bên cạnh nghe mà cũng muốn được bị thương như sếp. Sao bị thương mà không quá vậy, như vậy thì ai mà chẳng muốn được bị thương chứ. Thế nhưng trợ lý cũng cảm khái, sếp của mình cũng có ngày vì tình yêu và trở nên trẻ con và đáng yêu đến như vậy.

Hai người được trợ lý và tài xế đưa về nhà anh, vừa xuống xe chân cô còn đau nên anh thấy cô đi lại còn đau nên anh rất đau lòng mà cuối xuống ôm bổng cô lên theo kiểu công chúa và đi vào nhà, mặt cho cô hết sức bất ngờ và xấu hổ đòi anh để mình xuống, nhưng anh vẫn một mạch đi thắng vào nhà và nhẹ nhàng đặt cô ngồi lên sofa. Nhanh chóng có một chú Robot đưa nước tới cho cô.

Không biết từ lúc nào mà thư ký của anh đã đem tới cho cô rất nhiều đồ áo và dụng cụ vệ sinh hàng ngày. Cô nhìn anh và nói: "Chủ tịch à, em chỉ ở có vài ngày đến khi anh khỏi bệnh thôi, anh có nhất thiết phải mua sắm nhiều như thế này không" anh thì không cho là đúng mà nói như đúng rồi: "Em đừng quên là vì em mà anh mới bị thương nặng như thế này, em biết không anh không chỉ bị thương về thể xác mà còn ảnh hưởng về mặt tâm lý nữa, cho nên em sẽ ở đây cho tới khi nào thể chất và tinh thần của anh hoàn toàn bình phục thì mới được" cô nghe mà chỉ biết câm nín.

Không còn cách nào khác thế là hai người chính thức ở chung một nhà nhưng khác phòng thôi. Từ ngày anh bệnh mẹ anh đã đưa bác giúp việc của nhà lớn qua để giúp anh nấu đồ ăn, mặt dù anh không muốn có người thứ ba ở cùng anh và cô nhưng anh cũng không thể không thừa nhận bác ấy nấu ăn rất ngon và quan trọng là cô rất thích ăn món ăn bác ấy nấu. Chính vì thế mà anh miễn cưỡng để bác ở lại giúp anh bồi bổ cho cô.

Hàng ngày, công việc của cô là ở cùng anh mọi lúc mọi nơi theo yêu cầu của anh, chỉ trừ buổi tối là cô được về phòng mình ngủ, mặt dù anh cũng muốn cô ở luôn phòng mình nhưng anh biết không thể gấp được, nên đành ngậm ngùi nhìn cô về phòng cô.

Từ khi có cô đến anh rất vui vẻ và cảm thấy ngôi nhà thêm tràng đầy sức sống, trước đây chỉ có anh và robot giờ có thêm cô và bác giúp việc nên căn nhà thêm phần sinh động và ấm áp, anh muốn mãi có được cuộc sống như thế này, hàng ngày được nhìn thấy cô vui vẻ, thấy cô trò chuyện cùng cô giúp việc và được thấy cô ở mọi nơi trong căn nhà này. Để thực hiện điều đó anh đã bảo trợ lý lên kế hoạch để anh tỏ tình cô lần nữa và lần này anh nhất định phải tỏ tình thành công và nhanh chóng đưa cô thành bà chủ chính thức của căn nhà này.

Đến tối thì tất cả mọi người đã chuẩn bị xong tất cả ở ngoài sân vườn, nhưng chỉ riêng cô là không biết chuyện gì, thấy mọi người cứ mờ ám thế nào nhưng cô không biết có nên hỏi không. Thế nhưng không đợi cô tò mò lâu thì một khu vườn sáng đèn và thật nhiều bóng bay và khung cảnh lãn mạn hiện ra trước mắt. Cô thật sự rất bất ngờ khi được anh che mắt và nắm tay cô tới vườn. Nhìn khung cảnh trước mắt thật sự cô rất cảm động và hạnh phúc.

Anh nhìn cô và nắm tay cô nói về những kỷ niệm những tình cảm mà anh đã có được đối với cô. Anh hồi hộp mà nói với cô rằng: "Như Phụng em làm bạn gái anh nha, anh yêu em và muốn được ở bên cạnh em chăm sóc em và cùng em trải qua tất cả mọi buồn vui của cuộc sống."

Có cô gái nào nhận được những lời tỏ tình này mà có thể không cảm động và không gật đầu đồng ý chứ, cô cũng vậy cô cũng rất cảm động và rất muốn đáp lại tình cảm mà anh đã giành cho mình, nhưng cô vẫn lưỡng lự và nói với anh rằng: "Em cảm ơn tình cảm của anh nhưng chúng ta không hợp nhau, chúng ta không phải là người ở cùng một thế giới, chúng ta không thể đi đến kết quả, hơn nữa chẳng phải anh đã có hôn thê rồi sao."

Anh không cho cô cơ hội từ chối mình, giờ thì anh đã hiểu vì sao thời gian qua cô luôn né tránh anh, thì ra cô nghĩ nhiều đến như vậy, anh càng nắm tay cô chặt hơn và nói rằng: "Anh chưa hề có vị hôn thê nào cả, trong đời anh nếu lấy vợ thì người ấy chỉ có thể duy nhất là em. Còn về khoảng cách gì đó thì anh không hề quan tâm, anh chỉ cần em và muốn được ở bên em, nếu em thấy anh không thể sống như em được thì ngày mai chúng ta đi đăng ký kết hôn, rồi sau đó chúng ta sẽ sống bên nhau như em muốn có được không."

Lúc này đây bỗng ba mẹ anh không biết đã đến từ lúc nào và đã nói với cô tất cả: "Như Phụng à, hai bác là ba mẹ của Thành Minh. Hai bác biết cháu đã hiểu lầm chuyện vị hôn thê, thật ra tất cả là do hai bác quá nôn nóng nên đã tạo nên hiểu lầm này, ngày xưa hai bác và ba mẹ của con bé làm ăn cùng nhau nên hay nói đùa với nhau thôi chứ trên thực tế thì Thành Minh không hề đồng ý chuyện này và hai bác đã nói rõ với gia đình còn bé rồi. Còn chuyện hoàn cảnh gia đình gì đó thì hai bác không quan tâm chuyện đó, chúng ta chỉ mong hai con có cuộc sống hạnh phúc bên nhau, yêu thương nhau là chúng ta mãn nguyện lắm rồi."

Anh rất biết ơn khi ba mẹ mình đã ủng hộ tình cảm của anh và anh nhìn cô với ánh mắt tràng đầy ấm áp và khẳng định tình cảm của mình, thế là cô không còn gì phải lo lắng nữa mà gật đầu đồng ý đón nhận tình cảm của anh.

Tiếp theo chính là giai đoạn chính thức yêu nhau của hai người, vậy diễn biến sẽ ra sao chúng ta chờ xem phần kết nhé!

(Còn tiếp)