Omega ý loạn tình mê nâng lên ánh mắt ướt sũng nhìn về phía hắn, áo cô bị bản thân xé rách đến vô cùng lộn xộn, bầu vυ' tròn trịa loã lồ bên ngoài.
Váy đã bị tuột đến đầu gối, đồ lót biến thành một nhúm nhiều nếp nhăn treo ở chỗ mắt cá chân, mà Nhan Tịch mở rộng hai chân, đối diện cửa, trong đám lôиɠ ʍυ rậm rạp sẫm màu hai mảnh môi âʍ ɦộ trắng nõn hồng hào nhiều nước, đang ẩn chứa ngón tay mảnh khảnh của cô phun ra nuốt vào.
Đứng ở góc độ của Isaac, có thể rõ ràng trông thấy đài hoa đã cương lên, mà đầu ngón tay hồng nhạt kia đang nương theo viên đậu mẫn cảm này lượn vòng xoa nắn.
Cô xoa bóp rất dùng lực, dâʍ ɖị©ɧ trong suốt tuôn ra theo cửa huyệt mấp máy, hình thành sợi dây nước từ giữa hai chân nhỏ giọt trên mặt đất, tình cảnh mười phần hương diễm da^ʍ mỹ. Là ảo cảnh tươi đẹp trong mộng cảnh sâu nhất, chân thật trình diễn ngay trước mắt.
Cô mở mắt ra, trông thấy hắn, hơi thở ngọt ngào, phát ra tiếng khóc nghẹn ngào nức nở, tựa hồ đang trách cứ hắn không chào mà đi.
Isaac cầm lấy thuốc ức chế, chậm rãi đi vào trong phòng. Ánh sáng lờ mờ, chẳng biết lúc nào sắc trời trở nên ảm đạm, đèn đặt dưới đất trong góc sáng lên, ngoài cửa sổ mưa bụi dầy đặc bay xuống, thanh thế lớn dần.
Isaac cầm chặt cổ tay cô, rút ngón tay ra từ giữa hai chân nóng ướt, có thể nghe thấy âm thanh sền sệt của ngón tay chà xát vào thịt trai màu mỡ. Vài giọt dâʍ ɖị©ɧ bắn tung tóe ra ngoài, không khí một mùi ngai ngái làm cho người miệng đắng lưỡi khô.
Nắm cổ tay cô, chỉ cảm thấy lòng bàn tay mềm non, tất cả đều là mồ hôi. Con ngươi cô phóng đại, rõ ràng mà vô thần phản chiếu ra bóng dáng hắn, tóc dài mềm mại đen bóng đính vào giữa cái cổ tinh tế trắng ngần.
Rất nhiều người cảm thấy tình triều của omega lanh lẹ, bọn hắn vào động dục thời kỳ lúc nào vẫn có thể đơn giản cao trào, đạt được trải nghiệm tình ái tuyệt đỉnh mà đại bộ phận người cả đời cũng không thể có.
Nhưng chỉ có rất ít người biết rõ, loại động dục không thể khống chế này sẽ khiến cho omega biến thành dã thú chỉ có tìиɧ ɖu͙© mà không lý trí, thường thường lúc tỉnh táo lại, bọn hắn cũng vô cùng hối hận.
Isaac cắn mở ống tiêm, đưa kim tiêm tới gần cổ tay cô. Chỉ cần đâm xuống, rót thuốc ức chế vào, Nhan Tịch có thể chấm dứt động dục.
Chẳng biết tại sao, quyết định vốn nên dứt khoát rồi lại chậm chạp không làm.
Cô nghiêng đầu, hơi có chút hoang mang, nhưng rất nhanh nở nụ cười, con ngươi đen bóng dịu dàng, bỗng nhiên vươn tay sờ lên gò má của hắn.
"Ngài chảy thật nhiều mồ hôi, Isaac." Cô thấp giọng thì thầm, nhẹ nhàng gối lên đầu gối của hắn, như có như không nở một tiếng cười.
Đôi mắt Isaac trở nên sâu thẳm, thần sắc là sự yên lặng buông xuống trước mưa to.
"Nhan Tịch." Hắn bỗng nhiên kêu tên của cô, thanh âm tỉnh táo, động tác lại là mãnh liệt hoàn toàn trái ngược, trực tiếp nâng gáy cô lên, cúi đầu hôn cánh môi cô, cạy mở môi lưỡi tiến quân thần tốc, điên cuồng thu lấy nước bọt ngọt ngào kia.
Isaac nắm chặt năm ngón tay, khiến cho thuốc ức chế vỡ trong lòng bàn tay.
Mây mưa đã hút đủ hơi nước, mưa to trút xuống như thác lũ, đùng đùng không dứt nện ở trên bệ cửa sổ, che giấu càng nhiều tiếng rêи ɾỉ mập mờ trong phòng.—— cho dù cô hối hận, cũng không còn kịp rồi.**
Nhan Tịch bị hắn ném lên giường, lâm vào trong giường chiếu mềm mại rồi lại nảy lên, bị sức nặng của người đàn ông đè xuống.
Xoẹt – âm thanh của tơ lụa bị xé rách—— hắn xé vỡ nát vải vóc còn sót lại trên người cô, chui đầu thật sâu vào giữa cổ cô, ngửi mùi hương hoa dành dành thơm ngào ngạt ngọt ngào.
Lý trí ngoi đầu lên, lại bị hắn ấn vào dưới nước.
Lòng bàn tay dây dưa dán lên bờ hông cô, từ bụng dưới bằng phẳng cẩn thận vuốt ve đến phía dưới xương sườn, hai tay từ chỗ hông sườn trượt lên, nâng một đôi thỏ trắng, bắt đầu hung ác xoa nắn.