Nhan Tịch không cho mình cũng tính "Vị hôn thê" của Isaac. Đại công tước Auston quan tâm tới chuyện hôn sự của quan chỉ huy đại nhân đã lâu, cô chẳng qua chỉ là một trong rất nhiều ứng viên đang cố gắng trổ hết tài năng.
Nhan Tịch cũng không cảm giác mình có ưu điểm gì, cô nhát gan, ngốc, còn không hiểu đạo lí đối nhân xử thế. Nếu qua bảy ngày, cô vẫn như trước không cách nào được quan chỉ huy yêu thích, cũng sẽ bị gia tộc Borgia đào thải.
Cô không phải "Vị hôn thê", chỉ là "Ứng cử viên" .
Rất nhanh, tiếng còi vang lên, thần sắc các binh sĩ trở nên nghiêm túc, ngay ngắn trật tự chạy đến tập hợp giữa sân huấn luyện, và quỷ phiền toái làm cho Cecil đau đầu cũng chạy đi.
Joanna: "Nhan Tịch, ngày mai gặp!"
Nhan Tịch gật gật đầu: "Ngày mai gặp."
Không lâu sau khi Joanna đi ra, cô cũng buông bát đũa xuống. Cecil liếc qua dĩa ăn của cô, đồ ăn vốn cũng không nhiều vẫn còn lại hơn phân nửa, không khỏi nghi hoặc: "Người ăn no rồi sao?"
Nhan Tịch ăn lặng lẽ, dù đồ ăn ngon đến đâu cô cũng không cho phép bản thân ăn như hổ đói, ăn no bụng bảy phần, đây là giáo trong tận xương tủy của cô.
Thấy thời gian còn sớm, Cecil đề nghị mang cô dạo chơi khắp nơi trong căn cứ.
Nhan Tịch đương nhiên không có ý kiến.
Nơi đầu tiên hai người tới thăm chính là khu vực mô phỏng sinh thái.
Trong sân cũng không có thiếu tiểu đội tác chiến đang đau khổ đấu tranh cùng Trùng tộc, Cecil mang Nhan Tịch đi vào phòng điều khiển bên cạnh, cho cô xem hệ sinh thái đủ loại hành tinh khác nhau.
Có hành tinh trăm phần trăm là nước, chất lỏng màu xanh lam lục vây quanh. Trùng tộc thì sinh sống ở bên trong biển sâu, xuất quỷ nhập thần, thích tàng hình sau đánh lén chiến hạm.
Có hành tinh không một ngọn cỏ, mặt ngoài bị đất hoang màu đỏ bao trùm, nhiệt độ trung bình cao tới 200 độ C, có một loại sâu cát đỏ lưaar. Thân hình cực lớn, che khuất bầu trời, có thể một ngụm nuốt vào chiến hạm mẹ.
Hoàn cảnh những hành tinh này không ngoại lệ, đều vô cùng ác liệt, chỉ có quân đội mới đóng quân trường kỳ ở loại địa phương này.
Hình ảnh tráng lệ rơi vào đôi mắt đen láy trong sáng như hạt vải của cô, biến thành màu sắc đa dạng sặc sỡ. Có khi cô sẽ bị ảo cảnh Trùng tộc bỗng nhiên xông tới làm giật mình, phục hồi lại tinh thần, cảm thấy mạo hiểm lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Cecil thấy cô thích cái này, tựa như bản thân hiến vật quý thành công, cảm thấy cũng có chút vui vẻ.
Đại khái việc làm cho omega xinh đẹp vui vẻ, là bản năng khắc vào bên trong gen của mỗi alpha.
"Tiểu thư Nhan Tịch cảm thấy mấy thứ này thú vị sao?"
Nhan Tịch gật gật đầu: "Ta từ nhỏ sống ở Đế Đô, cho tới bây giờ chưa từng đi qua địa phương khác." Cô có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn thành thật nói, "Không dối gạt ngài, đây là lần đầu tiên tôi đi xa nhà."
Cecil cười cười, ngón tay vẽ một cái trong hư không.
Đất chết bão cát chung quanh biến hóa thành rừng mưa ẩm ướt nóng bức, thảm thực vật cao lớn, cây cao to khổng lồ vài trăm thước chỗ nào cũng có, hầu như nhìn không thấy ánh mặt trời, chỉ có đom đóm tung bay là nguồn sáng duy nhất.
"Đây là bộ dạng vốn có của hành tinh Kenner." Hắn nói.
Tiếp tục giải thích nói: "Hóa Thiềm Trùng ở hành tinh Kenner có trí tuệ rất cao, chỉ số thông minh thậm chí không kém con người bao nhiêu. Chúng nó có một loại năng lực ngụy trang tự vệ chí mạng, có thể biến thành nhân loại mảnh mai vô lực, mê hoặc các chiến sĩ buông lỏng cảnh giới."