May Vá

Chương 2: Con gái lớn lên thật xinh đẹp

Hiện tại, nàng muốn ngay lập tức tới sinh nhật của mình, lại muốn ba ba tới giúp nàng đo kích cỡ, nàng mấy ngày nữa là 18 tuổi, thân mình quả thực nảy nở, không chỉ cao lên, nét trẻ con trên mặt cũng vơi đi không ít, nàng còn thêm vài cảm giác hương vị xa lạ thẹn thùng gọi là “Nữ nhân”.

Bộ ngực không hề nhỏ, đã phình phình mà có bầu ngực xinh đẹp, hai vυ' nhỏ kiều nộn giống hai cái màn thầu trắng mịn mới làm, vừa mềm vừa trắng, ở giữa núʍ ѵú hồng hồng, tựa như màn thầu trắng bên trên chấm một chút phấn hồng, tươi mướt ướŧ áŧ. Bụng nhỏ bằng phắng phía dưới mọc ra ít lông tơ màu đen lác đác lưa thưa, dùng tay sờ lên, đặc biệt mềm mại, qυầи ɭóŧ cũng không hề khô mát, mà là sẽ dính lên một chút dịch nhầy màu trắng, nàng lên mạng tra xét, nói đó là âm mao cùng dịch âʍ đa͙σ, nàng rõ ràng cảm nhận được thân thể trưởng thành, thậm chí tâm sinh lý cũng đang thay đổi.

Nàng bắt đầu có ý thức giới tính nam nữ, thỉnh thoảng lơ đãng mà nhìn đũng quần ba ba, vυ' có đôi khi chạm vào một chút liền sẽ đau, lúc này nàng liền đặc biệt khát vọng bàn tay to của ba ba có thể giúp nàng xoa nắm, bàn tay của ba ba cực kỳ đẹp, trắng nõn thon dài, khớp xương rõ ràng, tay hắn có thể làm ra quần áo xinh đẹp thoải mái nhất cho nàng, cũng có thể giúp nàng làm ra đồ ăn ngon miệng, nhưng nàng hiện tại không muốn hắn may quần áo cho, không muốn hắn tặng sườn xám cho mình.

Sườn xám đối với dáng người yêu cầu cực cao, kích cỡ cần độ chuẩn xác đặc biệt chú ý, ba ba muốn tặng sườn xám cho nàng, nhất định sẽ phải đo kích cỡ của nàng, sườn xám là mặc ôm sát người, vì phòng ngừa làm ra không vừa vặn, khẳng định sẽ lấy thước dây dán lên thân thể của nàng đo lường, nàng không thể còn thân cận hắn như vậy.

Nhưng bởi vì mỗi lần đều quá thân cận, bàn tay to của hắn ở trên người nàng mềm nhẹ lướt qua, trên người hương hoa sơn chi vẫn luôn quanh quẩn miệng mũi nàng, nàng mới càng ngày càng ý thức được ba ba cũng là nam nhân, là nam nhân cực kỳ đẹp, giàu có mị lực.

Nhưng là nàng phải làm sao để mở miệng cự tuyệt đây, ba ba chỉ có mình nàng là con gái, dù bận rộn vẫn không quên chiếu cố nàng, vì chiếc sườn xám này, hắn chọn lựa nguyên liệu chạy đôn chạy đảo tìm kiếm, nàng sao có thể nhẫn tâm nói nàng không cần phần lễ vật này?

Cho nên, cuối cùng, nàng không thể nói ra lời cự tuyệt, ba ba vẫn cầm thước dây riêng đo kích cỡ cơ thể nàng, nàng từng hỏi qua hắn, vì sao muốn sử dụng chiếc thước dây riêng đo cho nàng, hắn nói, thước dây khác đo qua rất nhiều người muôn hình muôn vẻ, trong đó đương nhiên bao gồm nam nhân, hắn sao có thể lấy dùng cho nàng, một cái đại khuê nữ, hắn không muốn để nàng dính khí vị của những nam nhân đó.

Lúc ấy chỉ cảm thấy ba ba cực kỳ coi trong nàng như bảo bối, hiện tại lại nhịn không được đem tình thương của cha liên tưởng thành du͙© vọиɠchiếm hữu của nam nhân.

“Suy nghĩ cái gì vậy, Song Song?” Chu Nguyên Hàn thấy con gái có chút thất thần, cười nhắc nhở nàng: “Tới, cánh tay nâng một chút.”

Chu Song Song nhìn ba ba ôn nhuận nho nhã, mặt nàng không được tự nhiên mà đỏ hồng, sợ hắn nhìn ra khác thường, mau chóng cúi đầu, đem cánh tay dơ lên.

Chu Nguyên Hàn cánh tay dài vòng qua sau lưng nàng, thước dây kề sát thân mình nàng, lại thu về trước ngực của nàng, thấy nàng cúi đầu, không khỏi than nhẹ một hơi, lại lần nữa nhắc nhở nàng: “Song Song, ngẩng đầu lên, eo lưng thẳng, con như vậy không thể đo được chuẩn xác, làm ra quần áo khó coi.”

Chu Song Song đành phải ngẩng đầu ưỡn ngực, vốn thân mình cao gầy khi nàng đứng thắng, tựa như cây bạch dương nhỏ đón gió, cổ đặc biệt thon dài, bộ ngực đặc biệt vểnh cao, đem vải dệt trước ngực đặc biệt căng ra.

Con gái trưởng thành, là bé gái, càng là nữ nhân. Cho dù đã làm nhiều lần áo ngực cho con gái Chu Nguyên Hàn đây cũng là lần đầu tiên khắc sâu ý thức con gái đã trưởng thành, nàng đang lớn lên, chở lên thành thục, phong vận càng ngày tăng, trên người nàng giống như thêm vài phần hương vị nữ nhân, phả thẳng đến khoang mũi của hắn, bộ ngực nàng phồng lên khoảng cách với hắn không đến một centimet, chỉ gần thêm một chút, đầṳ ѵú nàng liền sẽ đυ.ng tới áo sơ mi trắng của mình.

Đầṳ ѵú ở trên bầu ngực đầy đặn vểnh cao, đầṳ ѵú nhất định cũng phát dục đến đặc biệt xinh đẹp? Trong trí nhớ, vẫn là bộ dáng khi nàng còn nhỏ, núʍ ѵú thực nhỏ, hiện tại hẳn là mỹ lệ không gì sánh được? Nhưng thời điểm mỹ lệ nhất cũng không phải người cha như hắn có thể xem.

Con gái một đôi vυ' xinh đẹp như vậy, mặc sườn xám thêu hoa vào, khẳng định xinh đẹp như tiên nữ hạ phàm, hắn gấp không chờ nổi mà muốn may cho nàng kiện sườn xám danh phẩm truyền lưu muôn đời!

Chu Nguyên Hàn phát hiện chính mình tinh thần có điểm phiêu xa, hắn mau chóng nhắc nhở chính mình dừng lại, cô gái nhỏ như hoa mai trước mặt chính là con gái ruột thịt của hắn! Hắn cũng không thể nghĩ loạn!