Gió Đông Không Lạnh Bằng Anh

Chương 19: Chỉ Có Một Mình Âu Thành Đông!

Tư Sở nâng ánh mắt ngạc nhiên nhìn người đàn ông trước mặt , gương mặt cô thoáng qua nét có lỗi . Để Trí Thông đọc được trang nhật kí đó cũng là sai lầm của cô , lẽ ra cô phải xé nó tan nát rồi vứt đi chứ không phải vò một cục rồi ném vào một xó.

- Xin lỗi..

- Những điều em viết trong trang giấy đó là thật? Trong lòng em chỉ có một mình tên Âu Thành Đông thôi sao? Tư Sở , em nhìn thẳng vào mắt anh đi , em có thể thấy được tình cảm anh dành cho em to lớn cỡ nào . Tại sao em lại khước từ nó? Tại sao trong lòng em lại chỉ có một mình hắn ta? Ba năm chúng ta bước cùng một con đường như vậy , em chẳng lẽ... Một chút tình cảm cũng không có sao?

Trí Thông đột nhiên kích động nói ra một tràn , rồi đứng phắt dậy đi đến phía cô nắm chặt hai bả vai chất vấn.

Tư Sở trong chốc lát bị đứng hình , sợ hãi dáng vẻ này của Trí Thông hiện tại , kèm theo đó là ánh mắt của những người xung quanh đang nhìn ngó . Khiến cô khó xử đến mức chẳng kịp phản ứng.

- Trí Thông , em nghĩ anh đang mất bình tĩnh . Anh buông em ra , chúng ta sẽ nói chuyện sau!

Tư Sở dùng sức gạt tay Trí Thông ra khỏi người mình , nhưng người đàn ông ở trước mắt như đang hóa điên lên . Dù có sống chết cũng không chịu thả cô ra.

- Bỏ ra.. Đau đó Trí Thông!?

Bụp

Tư Sở vừa than thở , ngay lập tức cả thân thể cô bật ngửa về sau vài bước , Trí Thông ngã nhào xuống nền gạch.

Ánh mắt hốt hoảng nhìn thân hình cao lớn đang chắn trước mặt mình , trong lòng cô dâng lên nổi sợ hãi chưa bao giờ có , cũng chẳng biết người đàn ông mặc bộ âu phục này sẽ làm gì tiếp theo.

- Th..Thành Đông , anh....

Tư Sở mấp máy chẳng nên lời.

- Thằng khốn!

Trí Thông từ dưới nền gạch , nghiến răng chửi Âu Thành Đông.

Ngay sau đó , cả thân thể vạm vỡ kia lao xuống túm lấy anh ta đánh tới tấp , Âu Thành Đông chẳng nói lời nào , đôi tay nổi đầy gân guốc liên tục hạ đòn xuống Trí Thông.

Hành động này của anh liền dọa sợ Tư Sở , cô nhanh chân bước đến ngăn cản , mọi người xung quanh chẳng ai dám tiến đến giúp đỡ . Ai cũng biết vị này là dân máu mặt trên thương trường , dính vào chẳng khác nào tự tìm cho mình một mẫu đất đẹp.

- Được rồi dừng lại đi mà , Âu Thành Đông xin anh đó.. Dừng lại đi..... Máu..

Tách được Âu Thành Đông ra khỏi Trí Thông là điều không đơn giản , chữ cuối cùng cô thốt ra nhẹ như lông tơ . Trên khuôn mặt xuất hiện sự kinh hãi , đôi chân run rẩy lui thân về sau.

Âu Thành Đông nhìn vết máu trên tay , chỉ toàn là máu của Trí Thông , nhìn xuống tên dưới sàn đã nằm la liệt be bét máu trên mặt . Rồi lại đưa mắt qua Tư Sở , cảm thấy cô có chút khác lạ , sao lại sợ hãi đến vậy?

Để ý đến ánh mắt của cô chỉ nhìn vào bàn tay dính đầy máu của anh . Âu Thành Đông chau chặt hàng chân mày , đừng nói người phụ nữ này sợ máu?

- Đừng..đừng qua đây!

Âu Thành Đông tiến đến phía cô , Tư Sở ngay lập tức cự tuyệt , cô ngồi bệt xuống đất tránh né anh một cách thống khổ , cuộc đời này cô sợ nhất là máu , dù là máu của con vật gì cô cũng sợ . Lần này lại là máu người , nói Tư Sở không sợ thì chính là sai rồi.

Âu Thành Đông rút khăn giấy lau sạch tay mình , bước đến kéo Tư Sở đứng dậy , anh có thể cảm nhận được , người phụ nữ này đang run rẩy đến mức nào!

Đi ngang Trí Thông đang chật vật , Âu Thành Đông dừng lại khiến cô sợ phát khϊếp , chỉ biết nhắm chặt đôi mắt.

- Tao nhắc lại lần cuối cùng , tránh xa Tư Sở ra!

Anh nhẹ nhàng phun một câu , ngay lập tức mang cô rời đi . Âu Thành Đông tức giận đùng đùng , nhét cô vào trong xe.

Tư Sở liền hoảng sợ , đưa mắt nhìn anh.

- Thành Đông chúng ta từ từ nói chuyện , anh..

- Câm miệng!

Âu Thành Đông quát lớn , hung hăng nhìn cô . Bàn tay nắm chặt vô lăng , cô nghĩ thế quái nào lại đi gặp cái tên bám dai như đỉa đói này?

Chiếc MayBach lao trên đường với tốc độ nhanh , Tư Sở chỉ biết nắm chặt dây an toàn , liên tục đưa mắt nhìn Âu Thành Đông đang nổi giận . Cô biết , cô lén anh đi gặp Trí Thông điều đó đã thành công chọc vào máu điên của anh . Nhưng rõ ràng , Âu Thành Đông là người thay đổi... Ba năm trước so với ba năm sau là một người hoàn toàn khác!?

...

- Á

Âu Thành Đông ném Tư Sở xuống giường , ánh mắt khát máu nhìn cô . Lúc này mới chịu mở miệng.

- Tôi hỏi em , đi gặp hắn ta làm gì?

Tư Sở vội lấy lại bình tĩnh trước sự nóng giận của anh , cô giữ hơi thở đều đều , đè nén cảm xúc sợ hãi nói

- Không có gì hết , giữa tôi và anh ấy không có gì , chỉ là gặp nhau nói chuyện!

Có quỷ mới khiến anh tin lời cô nói , Âu Thành Đông biết cô chắc chắn sẽ không có ý gì với Trí Thông , nhưng cái tên đó thì anh không chắc là sẽ không có ý đồ với cô.

Ngay lúc nhìn thấy Trí Thông động chạm với Tư Sở , máu trong cơ thể liền tích tụ rồi dồn lên não khiến dây thần kinh anh như bị chập điện . Điên cuồng lao vào xâu xé Trí Thông đến mặt mũi máu me be bét.

Âu Thành Đông tạm thời không truy cứu nữa , tránh kinh động đến Tư Sở , chỉ cần nghĩ đến việc đêm nào cô cũng gặp ác mộng cũng đủ khiến anh bận tâm đến rồi huống hồ gì việc anh hành hạ cô trong ba năm hôn nhân.

Tư Sở thấy anh buông bỏ sự nghi ngờ liền thở phào một hơi , nhưng ngay sau đó điều khiến cô hoảng sợ xảy ra . Anh lao lên giường ghì chặt lấy cô điên cuồng xâm chiếm đôi môi ấy.

Âu Thành Đông ngự trên người cô , hôn đến nổi muốn xé rách đôi môi ngọt ngào ấy . Bàn tay liên tục đi từ chỗ này đến chỗ khác , anh bây giờ chỉ muốn ăn cô , ngay lập tức muốn nuốt cô vào bụng!!!

- Ưʍ.. đừng , Thành Đông..dừng lại đi

Mặc kệ lời năn nỉ của cô , anh vẫn đưa cây gậy của mình xâm nhập vào bên trong , liên tục di chuyển.

Không biết trải qua bao nhiêu lâu , cô chỉ cảm giác bụng dưới đang rất đau , đau đến chết đi sống lại . Không xong rồi , bà dì đến!!!

Nếu anh cứ tiếp tục , e rằng cô sẽ vì làʍ t̠ìиɦ mà chết!!

- Đ..đau , dừng lại..hức

Âu Thành Đông nhìn cô , chỉ nghĩ cô vì quá sung sướиɠ nên mới như vậy . Nào ngờ Tư Sở liền ngất đi trong tình trạng mặt mài trắng bệch , mồ hôi nhễ nhại trên khuôn mặt.

Nơi đang di chuyển chảy ra một chất lỏng màu đỏ , việc này liền dọa cho anh thất kinh hồn vía , vội rời khỏi người cô . Một tay kéo Tư Sở ngồi dậy.

- Tư Sở , em nghe tôi nói không?

Cô bất động im lìm trong tay anh , phía bên dưới còn đang ra máu , Âu Thành Đông cuống cuồng ôm cô vào phòng tắm , dọn dẹp bãi chiến trường sau đó cho gọi bác sĩ đến.