Thải Y hoàn toàn không hiểu tại sao mọi chuyện lại xảy ra như vậy, cô không thể kiểm soát được phản ứng của mình, cô xấu hổ khi nói về những điều cấm kỵ này, cô thậm chí còn không dám nhìn thứ nóng rát trong tay mình thêm lần nào nữa.
Đây mới là lần đầu tiên cô gặp đối phương, vậy mà lại ở cùng anh ở trong phòng tắm nhỏ này lâu như vậy.
Quan trọng hơn cô vẫn đang khỏa thân...
Cô sắp khóc đến chết, nếu biết sớm hơn thì đã không đến đây sớm như vậy.
Còn nửa tháng nữa mới khai giảng, dì Khương Nhiên sợ cô không quen nên bảo cô đến đây sớm một chút để làm quen, không ngờ lại làm quen kiểu như vậy.
Cũng không biết cọ xát bao lâu, Thải Y cảm thấy hai tay đau muốn chết, đột nhiên Phương Thành nắm bả vai của cô càng thêm mạnh, sau đó hai tay lớn vươn tới nách nâng cô ấy lên.
Khi Thải Y kịp định thần, cô đã bị Phương Thành kéo lên, cô vô thức đặt tay lên mặt anh, không muốn anh thực hiện hành động tiếp theo.
Tiếc là đôi tay nhỏ chỉ có thể chặn khuôn mặt to lớn của Phương Thành đang tiến tới gần, không thể chặn côn ŧᏂịŧ hung hăng giữa hai người họ.
Dưới sự nỗ lực không ngừng của Thải Y, tϊиɧ ɖϊ©h͙ dày đặc tích trữ trong chiếc túi nặng cuối cùng cũng phun ra, bắn đầy lên cơ thể ngọc ngà của hai người.
Phương Thành mặc dù rất tùy ý ra ngoài với mọi người, nhưng anh không bao giờ dính dáng đến phụ nữ, đương nhiên anh cũng không có bạn gái, vì vậy đây là lần đầu tiên anh làm loại chuyện quá khích như vậy.
Đám bạn công tử giàu có xung quanh anh đã nếm mùi vị ngon ngọt của trái cấm từ lâu, còn anh thì không quá hứng thú với chuyện làʍ t̠ìиɦ giữa nam nữ, anh vốn cảm thấy loại chuyện này không thể gây hứng thú cho anh bằng mô tô hay chơi game.
Nhưng bây giờ Phương Thành sau khi bắn xong đã biết.
Thật tuyệt.
Da đầu anh tê dại, tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh tích trữ nhiều năm đặc quánh nóng hổi,
có mùi tanh đặc trưng của đàn ông.
Hầu hết chúng đều vấy bẩn trên người Thải Y, ngay cả núʍ ѵú của cô cũng không tránh khỏi, trên đó không chỉ có vết cắn và nước bọt của anh mà giờ nó còn dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc trưng của anh.
Thải Y không thể tưởng tượng nổi thứ nóng bỏng này lại bắn đầy người cô, nước mắt tủi nhục trực tiếp rơi xuống, đôi tay nhỏ bé hoảng sợ muốn rời khỏi mặt anh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên người cô cũng hoảng hốt lau đi.
Phòng tắm vốn đã nhỏ, trước đây chỉ có mùi sữa tắm, hiện tại có thêm một người đàn ông, anh mang theo hơi thở trong trẻo của mình cùng mùi tanh mà anh vừa phun ra, tất cả hòa quyện lại nhất thời tràn ngập lỗ mũi của Thải y. Bộ não của cô lập tức ngừng hoạt động không biết đang suy nghĩ gì.
Nước mắt rơi tí tách như những viên ngọc trai rơi, Thải Y dù cố gắng vẫn không thể thoát khỏi cảm giác nhớp nháp trên tay.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc như sữa tắm, nhưng nó dính đầy lên ngực và bụng cô...
Lúc đầu còn muốn lau sạch, nhưng càng lau càng bẩn, Thải Y luôn cảm thấy mình sẽ bị thứ mùi này làm ô nhiễm cả đời.
Phương Thành thực hưởng thụ hình ảnh mỹ nữ dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chính mình, hai gò má cô lúc này gợi cảm đỏ bừng, cau mày nghịch ngợm bộ ngực lớn. Nơi vốn đã hạ xuống kịch liệt, lại như bị cái gì kí©ɧ ŧɧí©ɧ đứng lên.
Nó đâm thẳng vào bụng Thải Y.
"Cậu biếи ŧɦái, cái đó, thay đổi, trạng thái."
Thải Y không thể chịu đựng được nữa, cô cuối cùng đã thốt ra câu nói quan trọng nhất trong ngày.
Giáo dục tốt khiến Thải Y không thể nói thêm lời nào, có thể nói mắng Phương Thành là một kẻ biếи ŧɦái như vậy là cực hạn của cô, nhìn thấy nơi xấu xí của anh lại hùng dũng trở lại, tay cô vẫn còn đau, tim thắt lại.
Cậu ta sẽ không muốn cô làm nó phun ra nữa, phải không?
Cô thực sự rất mệt mỏi.
Vốn dĩ cô đi tắm là để tẩy sạch mùi mồ hôi trên người, sau trận vận động cường độ cao vừa rồi, toàn thân cô lại bắt đầu đổ mồ hôi đầm đìa, cả người nhớp nháp không muốn cử động nữa.
Nghĩ đến đây, nước mắt không ngừng rơi.
Nhìn thấy mỹ nhân giàn giụa nước mắt trông cùng mệt mỏi, tâm tình Phương Thành vốn vui vẻ trong nháy mắt liền bị phá hỏng.
Chỉ có một mình anh cảm thấy vui vẻ vì chuyện tốt như vậy thôi sao? Phương Thành vẻ mặt ủ rũ lùi lại mấy bước, cầm lấy vòi hoa sen ở bên cạnh, dỗ dành cô gái nhỏ "Bẩn lắm, tôi lau cho cậu."
Giọng điệu của anh bình thường, anh cố gắng nói những lời nhẹ nhàng nhất rồi.
Rất nhiều nữ sinh trong trường tán tỉnh anh, anh cũng không thèm nhìn họ lấy một cái, không ngờ cô gái nhỏ lại vì chuyện này mà khóc.
Thật dễ khóc nhè.