Không biết mùa hè năm nay có nóng quá không, Thải Y lúc nào cũng cảm thấy cơ thể rất nhớp nháp.
Vừa xuống máy bay, cô đã cảm nhận được cái nóng như thiêu như đốt của thành phố A, cô vẫn cảm thấy chưa quen với nhiệt độ ở đây.
Hộ khẩu của gia đình Thải Y vẫn ở thành phố A nhưng vì công việc của bố mẹ mà cô đã lớn lên ở thành phố B. Khi chuẩn bị bước sang cao trung năm 3, cô phải quay lại hộ khẩu ban đầu để tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học.
Bố mẹ Thải Y là nhà địa chất, sau khi đến thành phố B vì lý do công việc, họ coi trọng khoa học hơn quan tâm đến con gái, họ không thể bỏ lại công việc để chuyển về thành phố A chăm sóc cô trong quãng thời gian quan trọng này.
Vì kỳ thi tuyển sinh đại học, sau nhiều lần cân nhắc, cuối cùng bố mẹ Thải Y đã giao cô cho người bạn thân nhất của mẹ cô là Khương Nhiên, để cô quay lại thành phố A chuyên tâm cho việc học.
Thải Y đã gặp dì Khương vài lần khi cô còn nhỏ ở thành phố B. Sau đó, cô nghe nói chồng dì ấy làm ăn phát đạt, lên như diều gặp gió, dì ấy liền trở thành một người vợ giàu có nên ngày thường dì ấy rất bận rộn, cứ thế họ dần dần ít liên lạc với nhau.
Dẫu vậy dì ấy và mẹ cô là bạn thân quen nhau từ hồi cấp 3, dì Khương cũng giống như người nhà nên có thể an tâm giao cô cho dì ấy chăm sóc.
Ban đầu, bố mẹ Thải Y không định đưa cô đến nhà dì Khương mà là đến nhà họ hàng, đáng tiếc là sau khi ông bà của Thải Y qua đời, họ cũng không còn gặp lại những người thân ở thành phố A. Những người họ hàng đó cảm thấy Thải Y là gánh nặng nên họ từ chối một cách khéo léo.
Thải Y là học sinh năm ba cao trung, nếu cô lỡ thi trượt thì ai sẽ chịu trách nhiệm đây?
Cuối cùng, tất cả họ đều không sẵn lòng tiếp nhận gánh nặng này.
Chỉ có Khương Nhiên đồng ý lời nhờ vả ủa bố mẹ cô, dì ấy nói rằng dì có một đứa con trai lớn bằng tuổi Thải Y vì vậy hai đứa trẻ có thể chăm sóc lẫn nhau, chưa kể con trai của dì ấy cũng đã khiến dì ấy khá đau đầu vì ham chơi.
Thật tình cờ khi điểm số của Thải Y tốt như vậy, vì vậy có thể đến đó để giúp con trai dì Khương cùng nhau tiến bộ.
Sau khi quyết định xong xuôi, Thải Y bắt đầu hành trình từ thành phố B đến thành phố A bằng máy bay một mình.
Cô đã gọi điện cho dì Khương ngay khi vừa xuống máy bay, sau khi hai người gặp nhau, Khương Nhiên không ngừng khen ngợi Thải Y.
"Ôi, Tiểu Y thật đáng yêu. Khi còn bé mập mạp, bây giờ lại mảnh khảnh như vậy."
Nhắc đến chuyện lúc nhỏ, Thải Y lập tức đỏ mặt.
Khi còn nhỏ cô hơi mập, khống chế khẩu vị không tốt lắm, khi lớn lên cô cũng biết mình phải giữ dáng nên đã chăm chỉ giảm cân.
Tuy rằng không phải quá mảnh khảnh như những mỹ nữ trên mạng nhưng cũng vừa vặn cân đối, đùi vẫn có chút thịt.
Trên mặt vẫn còn một chút thịt mũm mĩm trông có chút đáng yêu.
Thải Y hiếm khi nói chuyện với người không quá thân thiết, cô đột nhiên không thể thích ứng với sự nhiệt tình của Khương Nhiên, cô đỏ mặt mỗi khi nghe dì ấy trêu chọc, trông cực kỳ dễ thương.
Càng như vậy, Khương Nhiên càng thấy cô gái nhỏ thú vị, nghĩ đến đứa con trai bướng bỉnh ở nhà, thật không đáng yêu như cô bé xinh đẹp trước mặt.
Hồi đó, nếu biết sớm hơn thì bà thà đẻ con gái còn hơn!
Thải Y từng quay lại thành phố A mỗi năm một lần, nhưng sau khi ông bà của cô lần lượt qua đời, cô cũng không bao giờ quay lại nữa, vì vậy cô có chút không quen thuộc với thành phố này.
Khương Nhiên cũng cảm nhận được sự trầm lặng của cô gái, vì vậy bà không hỏi nhiều nữa, chỉ nói thêm rằng hôm nay cô nên nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai sẽ đưa cô gái nhỏ đi mua sắm.
Thải Y ngoan ngoãn đáp "Vâng", sau đó tiếp tục nhìn xuống những ngón tay của mình.
Cuối cùng, chiếc xe cũng dừng lại trước một biệt thự, Khương Yến cùng Thải Y bước vào trong, dì Khương chỉ vào căn phòng trên tầng hai và nói với Thải Y.
"Dì đã sắp xếp phòng ở cho con, con ở lầu hai bên trái, con đi thu xếp đồ vật trước đi."
Khương Nhiên chỉ vào thang máy gia đình bên cạnh cô rồi giúp cô xách vali.
"Cảm ơn dì Khương." Thải Y lại đỏ mặt, thì thầm nói nhỏ.
Cô bé quá nhút nhát, Khương Nhiên cũng không trêu chọc cô, nói rằng lát nữa sẽ gọi cô xuống ăn cơm.
Thải Y gật đầu rồi đi lên lầu với chiếc vali.
Ngôi nhà rất lớn, lớn hơn nhà của cô rất nhiều, khi cô bước vào phòng, cô hơi kinh ngạc khi phát hiện ra phòng được trang trí màu hồng dịu dàng.
Không ngờ dì Khương lại đối xử tốt với cô như vậy, nỗi lo lắng của cô cũng dịu đi đôi chút.
Cô lấy một bộ quần áo để thay trong vali rồi cởi bỏ đồ lót ngay khi đóng cửa lại.
Trên đường đi, Thải Y cảm thấy ngực mình quá lớn, sưng tấy và đau đớn, hơn nữa cô đã đổ rất nhiều mồ hôi, toàn thân nhớp nháp rất khó chịu.
Sau khi cởi bỏ chiếc áo ngực, Thải Y cuối cùng cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, cô thấy phòng có phòng tắm riêng nên muốn tắm cho sạch mùi mồ hôi.
——
Chương sau có thịt nhé....