Bị Bán Cho Dã Nam Nhân Trong Núi

Chương 4: Cuộc sống trong núi

Nơi này thiên nhiên hoang dã, hơn nữa có rất nhiều dã thú, địa hình lại rất hiểm trở, xung quanh 50 dặm không có người sinh sống.

Tô Uyển Ngưng cũng không ngờ mình bị bán tới chỗ này, nàng vừa sợ hãi nam nhân này, nhưng cũng biết hắn là người duy nhất nàng có thể dựa vào được ở đây, cho nên dù nàng chán ghét nhưng cũng chưa bao giờ có ý định xấu gì với hắn.

Căn nhà Sở Trí Viễn ở được xây từ khi lão thợ săn còn sống đã dạy tiểu tử Sở Trí Viễn rèn luyện cách xây nhà và cải tạo nhà cửa, sau nhiều năm hắn và lão thợ săn đã xây được một căn nhà rất vững chãi.

Nhà gỗ này cũng khá lớn, lại còn được xây dựng từ loại gỗ tốt, bởi vì trong rừng luôn sẵn gỗ và đá, cho nên đồ đạc trong nhà đều là bằng những vật dụng tự nhiên này.

Đến phòng bếp, phòng tắm, nơi vệ sinh cũng được dựng rất đầy đủ, nền nhà, nền bếp còn có ngoài sân còn được lát những phiến đá lớn nhỏ, nhìn còn tiện nghi giống như một hộ giàu có.

Những ngày trước bởi vì nàng không chịu nghe lời, nam nhân vẫn luôn nhốt nàng trong nhà, hơn nữa có đến 3 ngày nàng hoàn toàn bị hắn chiếm giữ làʍ t̠ìиɦ không thể xuống giường. Hiện giờ có thể ra khỏi nhà ngắm nhìn xung quanh một chút đã khiến nàng vui vẻ.

Trên tay nàng xách một cái giỏ đựng chăn nệm giường cùng quần áo của hai người, chậm chạp đi theo sau nam nhân. Đi qua cái sân đá rộng là vườn rau xanh do nam nhân này trồng, không xa đằng trước đã nhìn thấy một con suối nhỏ.

Đi thêm một chút liền tới, hiện tại mùa hè nên nước nhiều một chút, nước chảy từ khe núi đá cho nên vô cùng sạch sẽ hoàn toàn không có dị vật, khi uống cảm thấy vô cùng ngọt ngào thanh mát, nước suối trong vắt nhìn được dưới đáy toàn là đá cuội.

Sở Trí Viễn có để mấy phiến đá thành một khu ngồi giặt giũ rất tiện lợi, nước lại liên tục chảy đi cho nên sẽ không bị bẩn, khi chạm tay vào làn nước mát khiến cả cơ thể Tô Uyển Ngưng đều thoải mái. Đúng lúc này đồ trong tay nàng bị hắn cướp đi.

“Chậm chạp yếu ớt như vậy thì bao giờ xong” Nói rồi chỉ thấy nam nhân cánh tay rắn chắc mạnh mẽ cầm lấy cái chăn và nệm da thú rồi giặt giũ.

Nàng vốn định ngăn cản bởi vì trước nay trong làng nam nhân chưa bao giờ quản chuyện giặt giũ như vậy.

Hơn nữa giờ nàng mới để ý nhiều ngày nay đều là hắn giặt đồ, chuyện đun nước, tới chuyện nấu ăn chỉ trừ hai ngày nay hắn để nàng làm, thì trước đó đều là hắn làm toàn bộ, không hề yêu cầu nàng đυ.ng tới.

Nam nhân hoá ra cũng có một mặt đáng yêu, cho nên dù hắn có hơi cọc cằn hiện tại lại khiến nàng vui vẻ trong lòng.

Sở Trí Viễn nhìn thanh đo hảo cảm đang chậm rãi tăng lên liền biết mình làm đúng, sau đó liền tiếp tục giặt nốt đồ trong tay.

Đang lúc nàng không chú ý, liền bất ngờ bị một vốc nước tạt tới. Nước mát mẻ làm nàng giật mình, ngẩng đầu liền thấy khuôn mặt nam nhân cười cười ranh mãnh, hắn lại tiếp tục hất thêm một vốc nữa lên nàng.

"Ngẩn người cái gì? nhớ lại chuyện đêm qua của chúng ta sao?" Nam nhân đứng trong nước, cơ thể cao lớn săn chắc bởi vì có những giọt nước lăn qua từng múi cơ lại càng thêm quyến rũ, lúc này đang nhìn nàng trêu chọc.

"Ta mới không thèm" Nàng lúc này đỏ mặt không chịu yếu thế hất lại hắn. Cứ như vậy hai người giống như hai đứa trẻ chơi trò hắt nước với nhau.

Không gian trong xanh, tiếng chim rừng, tiếng suối cùng tiếng vui đùa của cả hai tạo thành một phong cảnh vừa bình dị lại vừa an nhiên...

Rất nhanh đến khi nàng bị nam nhân ôm chặt vào ngực nàng mới nhận ra tư thế ái muội của cả hai

Bởi vì là mùa hè, cho nên nam nhân này cũng có thói quen ở trần, hắn chỉ mặc một chiếc quần, thân trên cơ bắp rắn chắc màu mật ong, lúc này từng giọt nước trượt trên khối cơ của hắn càng thêm quyến rũ.

Hai người đã ngồi trong dòng suối, mà nước suối chỉ cao đến ngực của nàng khi ngồi, thế nhưng cũng đủ làm y phục của nàng ướt đẫm, dính sát người nàng làm cho đường cong mê người lộ rõ.