Kiếp Trước Tôi Là Thượng Thần

Chương 6: Trước chuyến hành trình

Ở bên trong căn phòng của Thượng Lục, hai người hầu nữ trên tay đang chuyển bị một số trang phục để ngang trên cánh tay, trước mặt bọn họ là Thượng Lục đang quay lưng ra phía sau trước tấm gương.

""Chủ nhân, người đã sẵn sàng chưa!?"" Một hầu nữ phía nhỏ nhẹ kính cẩn nói.

""Phiền hai ngươi rồi!""

""Đây là diễm phúc của chúng tiểu nhân! Thật hiếm khi được người gọi tới phục vụ ngài như thế này."" Hai người hầu nữ vui vẻ hạnh phúc đáp.

Cô hầu nữ gần Thượng Lục khẽ gật đầu rồi nhẹ nhàng cầm lấy một bộ y phục đang vắt ngang trên cánh tay của người hầu nữ đối diện, bằng thao tác chuyên nghiệp cô từ từ cởi bỏ y phục đang mặc trên người của Thượng Lục để nộ ra một thân hình có chút mảnh mai yếu ớt, có thể nói khá giống với thân hình của thiếu nữ mới lớn.

""Cũng đã lâu rồi ta chưa xuống hạ giới! Thật hoài niệm."" Thượng Lúc đối diện với cái chiếc gương lớn trước mắt, một số hình ảnh từ quá khứ dần hiện lên, tuy mờ nhạt nhưng qua biểu cảm vẫn có thể thấy rõ một lỗi buồn phảng phất bên trong cậu.

""Anna, Thanh Tuyết! Các ngươi lên Thượng giới bao lâu rồi?""  Thượng Lục trầm giọng hỏi.

""Thuộc hạ cũng không nhớ rõ nữa, chắc là khoảng ba vạn năm trước. Nhớ hồi đó tiểu nhân đã suyết nữa mất mạng để có thể lên Thượng giới, nếu lần đó không phải ngài Livia giúp đỡ thì e rằng....!"" Hầu nữ Anna nói tới đây vẻ mặt như mường tượng lại cảnh lúc đó, khuôn mặt xinh sắn của cô có chút run lên vì sợ, vẻ mặt cũng không còn tự nhiên nữa.

Sự kiện nghịch thiên cải mệnh đi lên Thượng giới thường năm nghìn năm xuất hiện một lần, những ngày như này trên trời sẽ thường suất hiện những dị tượng trời đất vô cùng khủng khϊếp.

Trời đất trông như ngày tận thế lan tỏa một sắc màu u ám và đáng sợ. Mây đen bao phủ toàn bộ bầu trời, tạo ra một không gian u tối. Ánh sáng mặt trời không thể xuyên suốt qua lớp đám mây dày đặc. Gió mạnh, tạo nên những cơn lóc xoáy khổng lồ có thể cuốn bay bất cứ mọi thứ khi bị nó quét qua. Những cơn gió này mang theo những hơi thở của sự hủy diệt và sự tuyệt vọng. Cây cối và cỏ cây đã chết úa và cháy khô, tạo nên một cảnh tượng hoang tàn và chết chóc.

Trên bầu trời có thể xuất hiện những hiện tượng kỳ lạ như mưa lửa, thiên thạch, sấm sét và bão lớn. Những âm thanh đáng sợ và rung động của sấm sét và giông bão kết hợp với những cơn mưa lửa tạo nên một cảnh tượng kinh hoàng và đáng sợ.

Trong cảnh tượng này, có thể tìm thấy sự tuyệt đối và hủy diệt. Trời đất như ngày tận thế mang đến một không gian u ám và đáng sợ, có thể hiện sự kết thúc và suy tàn của thế giới. Đối với những người thường và những người không đủ mạnh là vậy, còn về những ai đã đột phá đến cấp Thượng nhân thì chả khác nào một sự kiện lớn trọng đại trong cả cuộc. Bọn lắm người chỉ để chuyển bị cho ngày trọng đại này mà có thể dành ra cả vài trăm thậm trí là vài nghìn năm cuộc đời chỉ để tăng tỉ lệ thành công cho dù là một chút.

Thông tin về sự kiện này cũng vô cùng quý giá, thậm chí nó được coi là vô giá...Sự kiện này thường không chỉ suất hiện ở một nơi cố định mà nó suất hiện ngẫu nhiên trên toàn đại lục, nếu chậm chân tới đó có thể sẽ không còn cơ hội nữa, thường tuổi thọ của Thượng nhân không quá một vạn năm.

Khi đã đến được khu vực sảy ra dị tượng thiên địa như này, điều mà các Thượng nhân hướng tới đó chính là vùng tâm bão, nơi đây sẽ là nơi xuất hiện cổng liên kết trực tiếp đến Thượng giới. Ở phía bên dưới bọn họ hấp thụ thuật lực để tiến cấp, nhưng thuận lực cũng chỉ có thể giúp họ đạt cập bậc cực hạn chỉ là Thượng nhân, chỉ có lên Thượng giới thì họ mới có thể hấp thụ thần lực trên đây mới có thể tiến cấp tiếp theo...Cấp càng cao tuổi thọ càng dài, thậm chí còn có thể sánh ngang với thiên địa trời đất.

Nhưng đâu phải những ai ở cấp bậc Thượng nhân là có thể dễ dàng lên được Thượng giới. Cánh cổng không gian liên kết lên Thượng giới cũng chỉ cho phép tối đa ba người tiến vào mà thôi, cũng chính vì thế mà khi quá số lượng tiến vào thì lại một trận gió tanh mưa máu sảy ra, thậm chí còn có lần chỉ còn một người sống sót tiến vào.

Để có thể thuận lợi đi lên Thượng giới mà tất cả đã đều coi đối phương là vật cản trở mà thỏa sức chém gϊếŧ nhau cho đến khi còn lại ba người thậm chí là còn một. Sau khi chịu đựng đủ 99 thiên phạt (sức mạnh của thiên địa tích tụ đánh xuống 99 lần trước khi đến cánh cổng đi đến Thượng giới), sau khi thuận lợi qua được cánh của lên Thượng giới này thì họ vẫn còn một bước cuối cùng cũng là bước khó khăn nhất, đó chính là xin làm thuộc hạ một trong bảy Thượng thần bằng cách trải qua thử thách của họ đặt ra, thường là chịu một chưởng bằng 5% sức mạnh của họ, nếu thông qua thì coi như đã được công nhận là người của Thượng Giới, bọn họ thường được bảo hộ bởi chủ nhân là các Thượng Thần nên tuổi thọ gần như là vô tận...Điều mà họ chỉ cần làm cuối cùng là nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân cũng như không được nhúng tay chuyện ở dưới hạ giới.

Anna tộc trưởng tộc nhân của tộc Dực Xà Hỏa San (rắn có cánh, với đặc điểm khi sinh ra đã mang trong mình sức mạnh của núi lửa) một dị thú thượng cổ phương nam, cô là tộc trưởng đời thứ 23 và cũng là người đầu tiên trong tộc đạt đến cảnh giới này, mang trong mình là niềm tin và hi vọng của cả tộc lên cô cũng đã liều mình đi tìm manh mối về sự kiện nghịch thiên cải mệnh đi lên Thượng giới, vì thời gian 5 nghìn năm cũng đã sắp đến.

Thật may mắn khi cô có cơ duyên nghe được một người thương nhân kể chuyện về một nơi mà ông vừa rời đi xuất hiện những hiện tượng kì lạ như những đàn thú di cư, những con thủy quái xuất hiện bạo loạn, những rung chấn nhỏ của động đất, những cơn sóng đánh ngày càng khác thường...Nơi đó là ở vùng biển phía nam giáp với tiểu quốc Tượng Sơn.

Sau hơn 5 tháng chờ đợi thì cuối cùng ngày sự kiện đó cũng diễn ra. Khi đi đến nơi cô đã bắt gặp được không ít cao thủ cấp Thượng nhân giống cô đang đứng trên không trung nhìn thằng vào những thiên địa di tượng đang suất hiện, thứ mà họ đang đứng chờ chính là cánh cổng không gian nối đến Thượng giới xuất hiện. Đợt đó gồm có sáu người, hai tên tộc Long Thần Vương cấp bậc lần lượt là Thượng nhân cấp hai trung kì, Thượng nhân cấp ba sơ kì ( rồng châu á) , một tên tộc Bahamut Thượng nhân cấp ba  trung kì (rồng phương tây), một tên tộc Phượng Hoàng Lửa Thượng nhân cấp một trung kì, một tên tộc Kì Lân Ngũ sắc Thượng nhân cấp bốn và cuối cùng là chính là Anna Thượng nhân cấp một sơ kì.

Tên tộc Kì Lân Ngũ Sắc thì tất nhiên chả ai dám đυ.ng vào vì thực lục khác biệt quá lớn so với những người còn lại, vì thế hắn cũng chỉ đứng một bên xem kịch hay giữ sức. Còn về hai tên tộc Long Thần Vương cùng tộc nên đã kết hợp cùng nhau đánh chết hai tên tộc Phượng Hoàng Lửa và tên tộc Bahamut ngay tại chỗ khiến cho họ không kịp trở mình. Còn về phía Anna, cô cũng không thoát khỏi số phận bị gϊếŧ như hai tên trước đó, vì quá chênh lệch lớn về sức mạnh lên cô cũng chỉ đành bất lực chống đỡ, nhưng không mất quá nhiều thời gian cô cũng đã bị bọn chúng sát hại một cách dã man không thương tiếc. Lúc này còn ba tên đang đứng ở giữa trung tâm dị tượng để chờ đợi cánh cổng lối đến Thượng giới, quả nhiên cánh cửa khi mở ra thì tên tộc Kì Lân Ngũ sắc đã ngay lao tới ngay lập tức, vẻ mặt hắn đầy tự tin khi nghĩ thực lục của bẩn thân có thể dễ dàng chịu đựng được 99 thiên kiếp, khi đến được thiên kiếp thứ 87 tưởng chừng như đã sắt thành công thì ngay lập tức thiên kiếp thứ 88 đã đánh nát người hắn cùng với hồn phách.

Hai tên tộc Long Thần Vương khi thấy vậy cũng đã trở lên sợ hãi run rảy, rè chừng lùi lại, nhưng sau một hồi nhìn thấy cánh cổng kết nối đi đến Thượng giới trước mắt với một tương lai tươi sáng trong suy nghĩ, cứ như vậy cả hai người bọn họ đều liều liều chết điên cuồng xông tới điểm đánh thiên phạt kia, từng đạo lôi cùng những khối năng lượng tích tụ đánh xuống khiến cho cả hai bọn họ đều đau đớn mà la hét, một trong hai tên chết ngay tại chỗ bởi thiên phạt thứ 13, tên còn lại thấy vậy vẫn không e sợ mà vẫn cố tiến tới cánh cổng, hai mắt của hắn nhìn chăm chú vào đó là cả một tham vọng lớn, nhưng tham vọng là vậy thì hắn cũng đã bị đánh chết bởi thiên kiếp thứ 46...

Còn về phía Anna, nhờ một kĩ năng truyền thừa qua các đời tộc trưởng mà cô có đến chín cái mạng. Sau khi đã hồi sinh cô cũng đã lao thẳng lên phía trên để hứng chịu thiên kiếp cho dù đã chứng kiến ba ví dụ khủng khϊếp trước đó. Bằng sự quyết tâm khi nghĩ đến những người trong tộc đang chờ đợi cô tiến vào Thượng giới, để cho toàn bộ tộc Xà Dục Hỏa San có chỗ dựa sau này khỏi những tộc mạnh khác đe dọa...Cô nghiến chặt răng tay lắm chặt đầy quyết tâm cố gắng chịu đựng nổi đâu như chết đi sống lại này.

Mười bảy phát đầu tiên cô đều có thể miễn cưỡng chịu đựng được cho tên phát thứ mười tám, một tay của cô đã bị đánh lìa văng xa, máu chảy xối xả ướt đẫm cả người, phát thứ 35 cô bị đánh chết...Khi đến lần thứ 79 cô chỉ còn hai mạng để chống đỡ, đến lúc này có muốn quay lại cũng đã không thể vì vậy cô vẫn tiến tới cánh cổng đang dần đóng...

""Không được nếu ta chết lúc này thì chắc chắn cả tộc sẽ gặp nguy hiểm...Ta...ta nhất định sẽ lên được Thượng giới để làm chỗ dựa cho bọn họ sau này!"" Anna lúc này toàn thân gần như đã không còn nguyên vẹn, cô run rảy nói bằng giọng yếu ớt.

""Uỳnh...!"" Một tia năng lượng trực tiếp lao xuống như thú dữ đánh chết mạng thứ tám của Anna.

Chỉ còn một mạng cuối cùng cô cũng đã gần như không còn nhiều hi vọng khi nhìn ở phía trước vẫn còn hơn mười đợt thiên kiếp đánh xuống, hơn hết đây cũng là mười phát mạnh nhất!

Sau khi cố gắng vượt thêm ba lần thiên kiếp nữa thì một thân ảnh mơ hồ xuất hiện, một nam nhân dáng hình cao gầy, mặc áo bào mầu trắng cũng mái tóc trắng bạc phất phơ trong gió, khuôn mặt của người này nộ rõ vẻ lãng tử phong trần, khí chất cao quý không thể phán đoán rõ được...

""Từ đằng xa quan sát. Ta rất khâm phục lòng quả cảm quyết tâm của cô...Coi như lần này ta phá lệ vậy, cũng mong chủ nhân không biết chuyện này!"" Người đàn ông kia quăng cho Anna một tấm phù văn rồi ngay lập tức biến mất.

""Ngài là ai...sao lại giúp tôi!"" Anna thều thào bằng giọng điệu yếu ới nói theo thân ảnh vừa biến mất kia.

""Ta là ai ngươi sau này nếu nên được Thượng giới thì sẽ biết."" Người nam nhân kia cười cười đầy ẩn ý cùng với sự thần bí khó tả.

""Mong gặp được ngươi ở trên Thượng giới."" Tiếng nói của nam nhân kì lạ kia vang vọng một hồi rồi biến mất.

Cũng nhờ có tấm phù văn của người kì lạ kia cho mà cô bằng cánh thần kì nào đó đã vượt qua được 99 thiên kiếp tiến đến đi vào cánh cổng dẫn đến thượng giới một cách ngoạn mục, nhưng khi lên được Thượng giới thì thân thể của cô đã gần như mất một nửa, cùng hơi thở yếu ớt. Lại là người nam nhân đó xuất hiện đến cứu cô, sau này cô mới biết tên anh ta là Livia, thuộc hạ thân cận nhất của Lục Thượng Thần.

Sau này khí đã bình phục trấn thương cô lại phá kỉ lục mới, đó chính là chịu được một chưởng của Thượng Lục và vinh dự chính thức là thuộc hạ dưới chướng của Lục Thượng Thần với thân phần hầu nữ thân cận, cũng nhờ bản thân là người trên Thượng giới nên những tộc dị thú khác cũng đã để cho tộc cô sống yên ổn mà không dám làm gì.

Còn về phần Thanh Tuyết, cô ta chính là người gϊếŧ hết toàn bộ đối thủ tiến trực tiếp vào Thượng giới trong lời đồn. Thân phận của cô là thiên tài của tộc Yêu Linh (bề ngoài bọn họ giống con người nhưng tố chất lại ngang hàng với các thần thú thượng cổ, hoặc dị thú. Tỉ lệ sinh sản của tộc này lại cực thấp và cũng rất khó khăn. Bọn khi khi được sinh ra đã mang thiên phú sức mạnh cùng với sắc đẹp hút hồn) bọn họ thường sống ẩn giật ít tiếp xúc bên ngoài, nên gần như ít ai có thể biết sự tồn tại của bọn họ.

""Ngươi sao vậy Anna!?"" Lục Thượng Thần bỗng thấy Anna yên lặng trầm tư u sầu liền có chút no lắng gọi.

Anna bỗng nhiên giật mình khi nghe thấy giọng của Thượng Lục hỏi thân ""Thuộc hạ không sao! Thứ lỗi khi đã để người no lắng.""

Cô nhẹ nhàng kéo vai áo lên đôi vai trắng nõn có phần giống thiếu nữ của Thượng Lục rồi lần lượt cài những chiếc cúc áo lớn đằng trước, cuối cùng là khoác cho cậu một áo choàng dài và rộng được làm từ lụa cao cấp.

Sau khi đã chỉnh chu lại trang phục cho Thượng Thần một cách tốt nhất thì cô mới e rè tiến đến hỏi: ""Lần đó có phải ngài đã cố tình nương tay với tiểu nhân có phải không? Thuộc hạ biết ngài là người mạnh nhất trong bảy Thượng Thần, nên không có chuyện lại dễ dàng như vậy."" (Lần đó Thượng Lục đã mải chơi nên dùng phân ảnh đi làm thay)

""Ngươi nghĩ ta tốt vậy sao? Lần đó ta vẫn làm đúng trách của bản thân mà thôi, qua được thì đấy là do thực lực của ngươi. Làm gì có chuyện ta nương tay cơ chứ, thật lực cười!"" Thượng Lục cười chừ nhìn Anna.

""Còn về việc Livia giúp ngươi thì ta cũng đã biết, nhưng vì sao ta không chừng phạt hắn là có nguyên nhân cả. Phù văn đấy hắn đưa ngươi thực chất nó không mạnh đến vậy, sức mạnh thật của nó là hấp thụ ý chí, phẩm giá, đạo đức, bản chất....tốt đẹp của người sử dụng làm căn nguyên sức mạnh mà bộc phát. Cũng bởi lẽ đó mà ta đã bỏ qua cho sự việc lần đó cho hắn.""

""Thuộc hạ thật hổ thẹn khi được sự chấp nhận từ ngài và sự giúp đỡ của Livia đại nhân.""

""Kể ra ngươi cũng thật may mắn!"" Thương Lục vẻ mặt có chút cảm thán nhìn Anna nói.

""Ngươi không nên nghĩ bản thân kém cỏi như thế, ta nghĩ không cần phù văn kia ngươi cũng vẫn sẽ vượt qua mà thôi. Dù sao may mắn cũng là một loại thực lực ẩn.""

Thanh Tuyết cầm bàn tay nhỏ của Anna rồi nở một nụ cười đầy hiên dịu nói: ""Mạnh yếu khi ở trên đây cũng còn quan trong, chị nên gác lại chuyện quá khứ đi, chả phải cũng đã qua rồi sao!."" Thanh Tuyết an ủi nói.

Chờ cho hai người hầu nữ đang trò chuyện to nhỏ trước mắt xong thì Thượng Lục mới bắt đầu mở lời: ""Hai người các cô xuất thân một là người phía bắc một là người phía nam, hai nơi này lại có những phong tục tập quán hoàn toàn khác nhau. Ta muốn các cô hãy nói qua những gì cuộc sống bình thường của một người trải qua ở nơi các ngươi sống.""

""Thông tin này ta nhất định phải biết để sau này đỡ phải bỡ ngỡ.""

Phía Bắc giống như phương đông ở trái đất (châu á) từ con người cho đến một số phong tục. Còn về phương Nam thì giống như phương tây (giống những nước Âu Mỹ)...Nhưng nói là vậy thì cả hai phương cũng đã gần như hòa làm một do những nguyên nhân khác nhau quan nhiều năm như di cư, nước lớn nuốt nước bé biến thành thuộc địa...

Thấy chủ nhân đã nhờ vả đến vậy thì cả hai đã nhiệt tình ân cần vui vẻ kể toàn bộ những thứ họ biết khi vẫn còn ở dưới hạ giới. Tất cả kiến thức của nhiều quốc gia của nhiều vùng miền cứ vậy đã được Thượng Lục mơ hồ tiếp thu. Đại loại những lễ hội, những phong tục, những kiến trúc hạ tầng, bộ máy chính trị của nhiều quốc gia cho đến hiện tại. Còn về đơn vị tiền tệ thì có chút cần phải ghi nhớ, phương Bắc gọi tiền tệ là kim tệ một dạng kim loại đặc biệt được pha từ hỗn hợp vàng và bạch kim cao cấp, còn về phương tây thì được tiền tệ là những đồng xu từ kim loại giá trị thấp đến giá trị cao như đồng- bạc-vàng....

""Đây là toàn bộ những gì mà thuộc hạ biết!"" Thanh Tuyết thành khẩn nói.

""Thuộc hạ cũng chỉ biết có nhiêu đó, ngài cũng biết hai ngươi chúng tiểu nhân cũng đâu có thường xuyên sống ở xã hội loài người."" Anna nói thêm.

""Thông tin như vậy cũng là đủ rồi!."" Thượng Lục vẻ mặt tỏ ý thấu hiểu nói.

""Nếu ngài không ngại, thì có thể mang theo thuộc hạ cùng Thanh Tuyết đi cùng để tiện hầu hạ!"" Anna ngỏ ý tiến tới chỗ Thượng Lục nhỏ giọng nói.

""Kể có các ngươi đi cũng thì tốt, nhưng thật đáng tiếc vì công việc lần này ta chỉ có thể đi một mình."" Thượng Lục thở dài, có phần bất lực khi nghĩ đến bản thân phải làm công việc có phần không mấy thích thú.

""Nếu hai người tiểu nhân không giúp được ngài ở dưới hạ giới thì hãy liên lạc đến gia tộc của của tiểu nhân và Thanh Tuyết. Bọn họ sẽ chắc chắn giúp đỡ hết mình cho ngài."" Thanh Tuyết cũng gật gật đồng ý.

""Cảm ơn ý tốt của các ngươi, nhưng có lẽ ta sẽ không cùng cực đến mức nhờ vả gia quyến của các ngươi vậy đâu.""

""Thôi coi như công việc của hai ngươi đến đây là xong, có thể đi được rồi!."" Thượng Lục vẫy tay ra hiệu cho họ rời đi.

Trước khi đi Anna cùng Thanh Tuyết vẫn quay mặt lại nói thêm một câu: ""Lúc nào ngài cần thì cứ thoải mái gọi chúng tiểu nhân đến chăm sóc, bọn tiểu nhân luôn luôn sẵn sàng phục vụ người...""

""Được rồi được rồi, các ngươi cứ đi ra trước đi!"" Cả hai trước khi ra ngoài thì cúi mình một cái thay cho lời nói, rồi mỗi người một bên cửa nhẹ nhàng khép lại.

Đang nồi trên ghế thở dài được vài câu khi suy nghĩ cuộc sống đầy khổ sở của bản thân ở dưới hạ giới thì một nhân ảnh bỗng từ đâu xuất hiện khiến cho cậu ngồi choàng thẳng dạy.

""Ngươi tới rồi sao? Ta cũng sắp đi rồi nên cần ngươi phụ trách một số truyện trong khoảng thời gian này.""

""Thuộc hạ sẽ làm tốt nhất có thể những việc chủ nhân giao!"" Livia quỳ một gối xuống cúi mình trước Thượng Lục để nghe lệnh.

......

""Đây là những chuyện ta giao lại cho ngươi!""

""Thật vinh dự khi được chủ nhân giao những trọng trách cao cả như vậy cho thuộc hạ!"" Livia súc động nói lớn khiến cho Thượng Lục phải lấy tay bịt tai lại, thậm chí anh ta còn tiến tới thổ nộ cảm xúc đó khiến cậu ớn lạnh mà né ra xa.

""Thôi được rồi, có gì đâu mà ngươi xúc động đến vậy cơ chứ, đều là những việc hằng ngày ngươi làm thôi mà....!""

""Ngươi có thể đi được rồi!"" Thượng Lục vừa nói tay vừa mở ra một vết rách không gian. Chuyển bị bước vào bên trong thì cậu nhớ ra điều gì đó rồi dừng lại.

""Tí nữa thì quên."" Thượng Lục bắt đầu phân ra làm hai bản thể giống nhau.

""Đây là bản thể phân thân của ta, nếu sau này gặp ả Thượng Tam thì hãy để nhân ảnh này của ta ra tiếp. Nhớ kĩ hãy để ý đến hành động của ả, nếu sau này ta về bị trộm hết những thứ đó thì ngươi cũng biết tội ra sao rồi đấy."" Thượng Lục vẻ mặt nghiêm trọng nói.

""Thuộc hạ nhất định dùng cả tính mạng để bảo vệ những thứ đó giúp người."" Livia vẻ mặt có chút run sợ cùng lòng tự tin quyết tâm nói.

""Ta biết ngươi sau mỗi lần ta nhờ ngươi xuống hạ giới làm thay công việc mà chị ta giao cho, với thân phận đóng giả là người thường, ngươi đã quen biết không ít thế lực lớn dưới đó? nếu có trở ngại gì ta sẽ gọi cho ngươi."" Thương Lục đầy ẩn ý rồi biến mất.

Nghe xong câu này Livia có chút run lên vì sợ, không biết đó là ý tốt hay là ý xấu....