Kiếp Trước Tôi Là Thượng Thần

Chương 4: Cuộc họp khẩn

Bên ngoài Thượng điện lúc này đã tập hợp đủ toàn bộ các thần vũ trụ đang đứng theo hàng. Ở phía bên trên Thượng điện, năm cột kim sắt quang mang chói rọi chiếu thằng, như những cây cột khổng lồ sững sững vững chắc.

Bỗng từ đằng xa, hai thân hình quen thuộc tiến đến nói chỗ của các thần vũ trụ đang đứng. Tất cả các thần vũ trụ không cần ai nói ai mà chủ động cúi mình đứng tách ra hai bên tạo thành một đường đi thẳng tới Thượng điện.

Đứng trước Thượng điện, cả hai người Thượng Lục và Thượng Tam lao vào một cánh cửa vô hình rồi biến mất. Thấy cả hai đã vào bên trong, thì bắt đầu có những tiếng bàn tán to nhỏ, vừa bàn tán ánh mắt của vẫn nhìn không rời khỏi Thượng điện với vẻ mặt đầy tò mò lo lắng.

""Không biết cuộc họp của bọn họ lần này là việc trọng đại gì? Ta mong không phải điềm gở.""

""Có lẽ nào lại là sự kiện diệt vong trước đó?""

""Tên điên nhà ngươi! Ngươi muốn vậy lắm sao?!""

""Ngài làm gì mà phải cuống lên như thế, ta cũng chỉ nói đùa vậy thôi mà!""

""Đùa đùa cái dm nhà ngươi!""

...?

""Ngươi biết vụ thần vũ trụ mười hai chưa? Thật đáng sợ!""

""Ai mà không biết chứ! Ta nghe nói ngài ấy bị đả kích rất lớn, nếu là ta và ngài chắc cũng sẽ vậy. Thật đáng sợ!""

...

Ở phía bên trong Thượng điện, năm Thượng Thần đã đứng sẵn và vị trí. Bước vào phía bên trong, một bầu không khí yên tĩnh bao trùm cùng năm người đang đứng yên bất động, họ chỉ quay mặt ra khi thấy hai người tiến đến.

""Ta tới rồi."" Lục Thượng thần nói vọng về phía năm người đang đứng bất động kia.

""Hai ngươi tới rồi, vào vị trí đi. Thượng Lục đã chờ các ngươi rất lâu rồi, lần họp này là cô ấy tổ chức, có vẻ rất trọng đại.""

""Được rồi!."" Thượng Tam đáp lời.

Từ phía bên ngoài nhìn vào trong, hai cột kim sắt quang mang phát sáng thẳng lên phía trên kết hợp với năm thượng thần trước đó tạo ra một khoảng không đa sắt lan tỏa, trông rất đẹp.

""Có lẽ bắt đầu rồi!"" Thượng thần vũ trụ một nhìn về phía đối diện trước mặt, tâm trạng có chút mơ hồ suy nghĩ.

Ở phía bên trong Thượng điện, Thượng Tứ gấp gáp hướng ánh mắt đầy tò mò hỏi: ""Thượng Ngũ! Có chuyện trọng đại nào mà cô mời gọi tất cả bọn ta tới đây?""

Từ chính giữa nơi các Thượng Thần đang đứng, một hình ảnh ba chiều mô phỏng được hiện ra khiến cho toàn bộ có chút bất ngờ.

""Đây là thứ gì? sao ta chưa từng thấy cảnh tượng như này. Trong thật tươi đẹp!"" Vẻ mặt đầy thích thú cùng điệu bộ phấn khích nhìn vào khung ảnh trước mắt của Thượng Nhất, những người còn lại qua vẻ mặt chắc cùng đồng suy nghĩ.

""Đây là một khung cảnh ở một hành tinh do ta tạo ra. Thế giới nơi đây được ta sây dựng gần giống với một nơi mà ta biết (Trái đát). Sau một khoảng thời gian quan sát, ta cảm thấy nơi đó rất đáng sống.""

""Cô có thể nói rõ hơn không Thượng Ngũ!"" Thượng Thất hướng ánh nhìn về Thượng Ngũ hối thúc.

""Ta biết mọi người ở đây ai cũng đã biết câu trả lời của ta rồi, có nói cũng vô nghĩa.""

""Nếu các người không ngại từ bỏ chức vụ thân phận được coi là cao cao thượng thượng này thì có thể không cần tham gia.""

""Ta không ý kiến!"" Lục Thượng thần lên tiếng mặt quay ra hướng người chị tin tưởng nói.

""Nhưng cho dù là chúng ta sống ở trên đó đi, với hình dạng như này thì làm sao chúng ta có thể chui vào cái thế giới bé xíu này cơ chứ? Chuyện này chả khác nào nhét voi vào hộp cả!"" Thượng Tứ cóc chút khó chịu năng giọng nói lớn.

""Tất nhiên là ta có cách! Cũng không quá khó để làm chuyện này. Nhưng chỉ có điều mọi người sẽ bị giới hạn lớn về sức mạnh của hiện tại cũng như không còn là cương vị với thân phận là một Thượng thần nữa.""

""Đấy cũng là câu nói ta nói trước đó.""

""Thứ ta nói đây chính là thuật dịch hồn chuyển xác. Nghe tới đây các ngươi cũng hiểu chứ!""

""Chuyện này...""

""Các ngươi cứ suy nghĩ kĩ một lúc đi, chuyện này ta không cưỡng cầu.""

""Nhưng quả thực ở đó sống tốt chứ?"" Thượng Nhất vẻ mặt hoài nghi hỏi.

""Theo ta thì nó sẽ tốt hơn so với cuộc sống hiện tại của chúng ta! Nhưng ngươi cũng đừng nghĩ nó sẽ phù hợp với ngươi."" Thượng Ngũ vẻ mặt gay gắt nói khi trước đó bị Thượng Nhất hoài nghi bản thân.

""Ta không có ý đó, ta chỉ hỏi cho chắc chắn thôi mà!."" Thượng Nhất vội vả thanh minh.

""Cuối cùng, những ai muốn sống ở nơi đó thì hãy biểu quyết đồng ý đi. Hãy đưa ra lập trường của mình để tránh hối hận sau này!"" Thượng Ngũ vẻ mặt có chút nghiêm trọng nói.

Sau một lúc hồi yên ắng, một cánh tay quen dơ lên cùng với giọng nói không trần chừ suy nghĩ: ""Ta theo chị ấy!""

""Mang cái danh nghĩa Thượng Thần, trò hề! Ta thấy ta chả khác nào nô dịch cho bọn chúng cả, hễ biến cố lớn nhỏ gì sảy ra ta đây lại phải vội vả đi sử lý. Hở tí là nghĩa vụ của bản thân, ta đây không có nghĩa vụ phải làm theo mọi quy luật phức tạp trong cái Thượng thần đại giới này.""

""Cậu ấy nói đúng đấy. Làm gì có chuyện tốt nào mà không đánh đổi và ngược lại. Ta theo cậu ấy!"" Thượng Nhị dơ tay ra hiệu lập trường giống Thượng Lục.

""Đây là lần đầu tiên ta thấy tên Thượng Lục có câu chí lý đến thế. Ta theo hắn."" Thượng Tam nghiên người chỉ thẳng về phía Thượng Lục, giọng điệu dứt khoát chắc chắn.

""Các ngươi đã chắt chắn vậy thì ta cũng chả ở lại để hành xác! Ta theo các người."" Thượng Thất khoanh tay lại, tuy bên ngoài không mấy hứng thú nhưng trong lòng lại vui sướиɠ đến tê dại, dù sao chỗ của cậu cũng là địa phận sảy ra nhiều trấn động nhất.

""Ta đây ngay từ đầu đã không phản đối rồi lên đừng nhìn chằm chằm ta như vậy chứ."" Thấy tất cả nhìn chằm chằm chờ đợi câu trả lời, Thượng Thất có chút khó chịu đáp lời.

""Ta đây thì đã đồng ý sắn từ đầu rồi!"" Thương Nhất biểu cảm từ đầu tới giờ gần như không mấy thay đổi nói.

""Nếu không ai còn ý kiến nữa thì tôi sẽ nói tiếp.""

""Nơi ở các người ở đó ta cũng đã chia sẵn nên không cần phải nghĩ khi đến đó thì ở đâu! Về phần công việc của các ngươi gần như cũng không có, chỉ có điều đừng làm tổn hại những sinh vật yếu đuối nơi đó.""

""Thượng Ngũ, cô thật chu đáo."" Thượng Tam cười vẻ mặt đầy ngưỡng mộ nói.

Từ phía trên tay của Thượng Ngũ, bảy thân thể con người bé nhỏ được xuất hiện: ""Các ngươi hãy chuyển thần thức qua đây đi. Đây cũng chỉ là tạm thời, sau này các ngươi muốn sống ở thân thể khác thì tùy.""

Quá trình thoát xác của Thượng Ngũ cứ thế bắt đầu, có vẻ cô đã quá quen làm như này rồi thì phải, trông rất thạo. Một tia sáng từ bên trong thân xác ban đầu của Thượng Ngũ dần chuyển qua thân xác còn được tạo ra kia. Chờ đợi một lúc, thân xác con người của Thượng Ngũ bắt đầu mở mắt cử động.

Từ khoảng không phía trước, một giọng nói nhỏ vang lên ""Các ngươi còn chờ gì nữa!"" Thượng Lục hối thúc.

""A...uh.""

Tất cả làm theo, dung hợp thần thức vào thân thể mới, không mất quá nhiều thời gian, toàn bộ bọn họ cũng đã có thể làm chủ được thân thể mới này, chỉ có điều có gì đó lạ lẫm khó tả. Nhìn ra phía đằng trước đối diện thân thể thật của bảy người họ thì lại có chút rật mình hoảng sợ vì khích thước khổng lồ và khí thế khi nó mang lại.

""Thì ra bọn họ nhìn chúng ta như này sao? Như này cũng quá áp lực rồi!""

""Trước khi rời đi các ngươi cũng nên để lại một phần ý niệm vào trong cơ thể, điều này chắc ta cũng không cần phải giải thích chứ.""

""Bọn ta biết rồi!""

Từng người một chuyền phần lớn ý niệm để duy trì trạng thái bất động hiện tại của thân thể, có lẽ cũng đủ để những thân xác này hoạt động bình thường trong một khoảng thời gian dài...

Sau khi thấy những thân thể cũ bắt đầu di chuyển. Thượng Ngũ ngay lập tức mở một hố giun không gian dẫn trực tiếp toàn bộ đến gần thế giới mới, nơi được bọn họ coi là tương lai tốt đẹp đón chờ.

Bước qua phía bên kia hố giun không gian, một cảnh tượng có phần mới lạ đập vào mắt họ, những thiên thể bé nhỏ trước kia như hành tinh, thiên thạch...giờ đây đã quá khổng lồ so với cơ thể hiện tại, thậm chí còn có phần đáng sợ. Nhưng nhờ vậy họ có thể nhìn kĩ vẻ đẹp mà chúng mang lại, lấp lánh tỏa sáng.

""Đây là trung tâm của vũ trụ tám ba, nơi này cũng là ta chọn ngẫu nhiên mà thôi."" Trái đất cũng trực thuộc vũ trụ này.

""Kia là hành tinh ta vừa cho các ngươi xem, mầu rất đẹp đúng không?"" Một mầu xanh dịu nhẹ ôn hòa phát ra.

""Kia là bảy tiểu hành tinh xoay quanh, sau này đó sẽ là nơi sống của chúng ta. Tuy vậy các ngươi cũng có thể tự do đi đâu các ngươi muốn cũng được, ta không quản.""

Đang giải thích thêm thì một nhân ảnh từ trong vết rách không gian gần đó xuất hiện, bước ra là một người đàn ông độ trừng ngoài ba mươi, vừa vừa cao vừa vừa trung bình. Anh ta có mái tóc đen dài buộc ngược lại phía sau gáy. Đôi mắt rực sáng với mầu xanh biển trong veo, dáng ngươi tràn đầy sức mạnh và uy nghiêm, trên người mặc một bộ áo trắng tinh khiết không quá nổi bật, xung quang người tỏa ra một ánh sáng nhẹ kèm theo những tia sét đen chớp tắt liên tục, khi thấy các thượng thần anh ta bắt đầu lịch thiệp tiến tới cúi mình chào hỏi.

""Mừng người đã trở lại. Thượng Thần Rayna!"" Người đàn ông cúi thấp mình xuống rồi kéo vạt tay áo dài lên đưa ngang tay ra trước ngực, phía trước Thượng Ngũ đang đứng.

""Những vị này là!""

""Bọn họ là bạn của ta!""

""Cứ coi bọn họ là bạn của ta đi, còn hắn là em trai của ta! Người mà ta đã nhắc đến với ngươi lần trước. "" Thượng Ngũ nhìn về hướng của Thượng Lục nói.

""Ta có chuyện gấp cần phải làm, các ngươi hãy cứ theo chỉ dẫn của hắn."" Nói xong Thượng Ngũ mở ra một cổng không gian rồi đi vào biến mất.

""Sao cô ta bảo đến đây chỉ chơi thôi sao? Kệ đi, bây giờ có chết ta cũng phải tận hưởng cuộc sống không công việc tự do tự tại cái đã."" Thượng Tam thở dài một tiếng dội hào hứng nói.

Thấy được Thượng Ngũ đã rời đi hẳn, người đàn ông được ra mệnh lệnh tiếp đón kia bắt đàu tiến tới bằng dáng vẻ cung kính bề tôi đi đến đến phía trước các Thượng Thần.

""Nếu các ngài là bạn và người thân của chủ nhân thì hãy đi theo tôi, chỗ ở của các ngài đã được chuẩn bị sẵn.""

""Nhanh dẫn chúng ta tới đấy xem sao, hi vọng nó giống như ta tưởng tượng!"" Thượng Tứ vẻ mặt đầy hào hứng nói.

""Mời các ngài theo tôi!"" Người đàn ông lịch thiệp đưa tay xuống phía bên dưới rồi nhẹ nhàng ra hiệu cho các Thượng Thần đi theo.

Thượng giới là một thế giới siêu nhiên tồn tại song song với thế giới thực. Nó được chia thành bảy khu vực lớn khác nhau, mỗi khu vực đại diện cho một mặt của sự tồn tại và có các đặc điểm riêng biệt. Ở chính giữa xuất hiện một tòa tháp bay khổng lồ với họa tiết ánh sao rực sáng, cùng tông mầu trắng làm chủ đạo làm cho người xa cảm thấy sang trọng cao quý, đó cũng sẽ là nơi mà sau này các Thượng thần tụ họp giao lưu.

Mỗi khu vực của từng Thượng thần được gọi tắt là ""Lãnh thần"" mỗi lãnh thần đã được Thượng Lục xây dựng sẵn với một tòa lâu đài nguy nga tráng lệ không theo bất kì một kiến trúc cụ thể nào bay trên không. Tòa lâu đài này lớn đến mức có thể so với một thành phố nhỏ. Người hậu hạ cho các Thượng thần phần lớn là Thiên thần, một số ít là bán thần, đấu thần...

Sau khi đã đã được giới thiệu sơ qua tất cả thì các Thượng Thần cũng đã không kiềm lại được sự tò mò về nới ở nữa. Bọn họ ai lấy trong đầu đều chỉ có suy nghĩ được trở về lãnh thần của bản thân.

""Tam biệt các ngươi, ta đi trước đây."" Dứt lời Thượng Nhị đã biến mất ngay tại chỗ.

""Ta cũng vậy...""

Cứ vậy toàn bộ các Thượng thần biến mất toàn bộ trước mắt người đàn ông hướng dẫn kia. Với các Thượng Thần có vẻ đã rất hứng thú với cuộc sống nơi đây, nhì vẻ mặt rạng rỡ hiện rõ là biết.

""Ngươi tên gì?"" Một giọng nói bất ngờ khiến cho người đàn ông có chút dật mình bất ngờ, câu nói đó được xuất phát từ Thượng Lục.

""Hạ thần, Lôi Thiên Xích.""

""Lỗi Thiên Xích!"" Thượng Lục nhỏ giọng.

Trong chớp mắt Lục Thượng thần cũng đã biến mất vào khoảng không cùng đám người trước đó.