Giang Nguyên bừng tỉnh, khó trách ba mẹ Lục Viễn lại bận rộn như vậy, ra là làm hai nghề này!
Lục Viễn đi vào phòng bếp rót một ly nước đá, vừa nhìn lại đã thấy Giang Nguyên đang đứng ở cửa nhìn chằm chằm vào anh.
Lục Viễn uống một ngụm nước, đi tới hỏi: "Sao vậy?"
Giang Nguyên chớp chớp mắt: "Vừa rồi tôi hỏi, bây giờ đến lượt anh hỏi."
Bước thứ 3: Anh em tốt phải hiểu biết về nhau!
Lục Viễn suy nghĩ hai giây, hiểu ra ý Giang Nguyên, anh có hơi buồn cười: “Vậy ba mẹ cậu làm gì?”
Giang Nguyên lập tức thao thao bất tuyệt: “Ba tôi thì vô công rồi nghề, mẹ tôi thì từng làm khá nhiều việc, có đầu tư vào cửa hàng hoa, quán trà, tiệm cà phê, thẩm mỹ viện, cửa hàng quần áo ...Nhưng tất cả đều thất bại."
Không đúng!
Giang Nguyên dừng lại, chuyện nhà cậu đã sớm bị giới truyền thông phanh phui từ lâu, Lục Viễn chú ý cậu nhiều như vậy thì đương nhiên là biết rõ, cậu nên nói những điều chưa được công bố mới đúng.
Giang Nguyên chớp mắt: "Đoán xem tôi có bao nhiêu em trai em gái?”
Lục Viễn nhìn cậu: “Tôi không đoán được.”
“3.” Giang Nguyên duỗi ba ngón tay: “Ba tôi có một trai một gái, mẹ tôi cũng có một trai.”
Giang Nguyên ra sức ám chỉ: “Lúc mới ra mắt, công ty luôn yêu cầu tôi phải nói về những điều này khi phỏng vấn, nhưng tôi không đồng ý.”
Lục Viễn uống hết sạch nước trong ly rồi cầm đi rửa, anh quay lưng lại với Giang Nguyên: “Thứ bảy tuần này cậu sẽ đóng máy, địa điểm quay cách nhà cậu cũng khá gần, có muốn đến xem không?”
Đề tài đột ngột bị chuyển hướng, Giang Nguyên nhất thời không phản ứng kịp: “Nhà của tôi?”
Lục Viễn đặt ly lên mặt bàn, xoay người cười: “Cái biệt thự mới cậu mua ấy.”
Cuối cùng Giang Nguyên cũng nhớ ra mình đã mua biệt thự, cậu lập tức gật đầu: "Được!"
*
Năm ngày sau, Giang Nguyên đóng máy.
Đoàn phim “Thời thanh xuân” chuẩn bị cho cậu một bó hoa và một cái bánh kem.
Giang Nguyên ôm bó hoa to gấp ba lần mặt của cậu, đứng ở bên cạnh chiếc xe đạo cụ sang trọng làm lễ đóng máy.
Cách thời gian chiếu “Thời thanh xuân” chỉ còn một tháng, weibo chính thức của “Thời thanh xuân” đã lục tục tuyên truyền, ngày hôm qua đã công bố tin tức của nam 4 Đào Dịch Nhiên, hôm nay là nam 3 Giang Nguyên.
Bình luận trên bài thông báo hôm qua của Đào Dịch Nhiên khó khăn lắm mới đột phá một ngàn, đó là còn mua thủy quân rồi.
Kết quả ảnh đóng máy của Giang Nguyên vừa mới đăng, phần bình luận đã bùng nổ, trực tiếp đột phá một vạn.
“Là mắt tôi mù à?! Nguyên của tôi chỉ đóng vai phụ?”
“Hahaha! Chúc mừng Zombie nha! Giang Nguyên đã lưu lạc đến mức phải đi đóng một bộ phim kinh phí nhỏ như vậy rồi!”
“Giang Nguyên nghiêm túc đối đãi với từng nhân vật, không cần biết là chính hay phụ, Zombie mãi đi theo Giang Nguyên”
“M&M chết tiệt! Dám để Nguyên của tôi đóng vai phụ, tôi nhất định sẽ gi*t Chung Nghĩa Tề.”
“Đợi đã, chuyện Giang Nguyên đổi người đại diện mà lầu trên cũng không biết à.”
“Giang Nguyên mặc đồng phục trông non thật đấy, chảy nước miếng QAQ”
Lúc này Tạ Niên chuyển phát bài weibo đóng máy của Giang Nguyên: đóng máy vui vẻ!
Bình luận tiếp tục tăng vọt.
“Nam chính là Tạ Niên hả. Nếu là Tạ Niên thì cũng không phải không được, Nguyên Nguyên học tập phái thực lực cũng tốt.”
“Tạ Niên + Giang Nguyên, Đội hình của “Thời thanh xuân” có vẻ rất ổn nha!”
“Khó trách bộ phim này bị che che giấu giấu đến tận bây giờ, fans hai bên đều không phải đèn cạn dầu, phải xé nhau thôi.”
“Cái gì? Cho nên bộ phim này có nam chính là chồng tui, nam phụ là con tui? AAA, bây giờ chắc tui phải dấn thân vào showbiz luôn quá!”
Trên mạng đang sôi nổi đến mức sắp bùng nổ, Giang Nguyên lại không biết gì, cậu đang đi xem biệt thự mới mua của mình.
Biệt thự có tổng cộng hai tầng và một vườn hoa. Người chủ cũ chăm sóc vườn hoa rất tốt, sắp tới trung thu, hai cây hoa quế lâu năm trong vườn đang nở rộ, tỏa hương thơm thanh nhã.
Dưới tàng cây hoa quế còn có hai cái xích đu dây.
Giang Nguyên đi dạo hết một lượt từ trong ra ngoài, chân cũng mỏi nên lập tức ngồi lên một cái xích đu, cậu đung đưa chân nói: “Tốt, tốt lắm!”
Lục Viễn bật cười: “Chỉ thế thôi?”
Giang Nguyên khẽ đẩy xích đu: "Tôi không biết cách khen, mà biệt thự này rất đẹp, tôi rất thích."
“Cậu thích là tốt rồi.”
Lục Viễn ngồi lên cái xích đu còn lại, khẽ đung đưa.
Một cơn gió thổi qua làm lá cây hoa quế kêu xào xạc.
Mấy bông hoa quế nhỏ rơi vào lòng bàn tay Giang Nguyên.
Cậu nhìn chằm chằm vào vào bông hoa, chợt nhớ ra chuyện ba mẹ của Lục Viễn sẽ trở về vào ngày 21 tháng 9.
Mà 21 tháng 9 là Tết trung thu.
Giang Nguyên nâng tay lên thổi nhẹ, bông hoa quế nhẹ nhàng bay đi.
Cùng lúc đó, Chung Nghĩa Tề cũng đang nghe điện thoại: “ Cậu chắc chắn là sẽ được phát hành ngày 21 tháng 9?”
“Được rồi, tôi biết.”
Chung Nghĩa Tề cúp điện thoại, gã bỏ di động xuống, ngẩng đầu nói với người ngồi đối diện: “Anh Giang, chị Kỷ, nếu hai người muốn lấy lại phí phụng dưỡng, lần này hai người phải cùng kiện Giang Nguyên.”