Nam Sơn Ngũ Hành Trận

Chương 1: Giấc mơ về ba mẹ

Chẳng biết từ bao giờ những giấc mơ về những sự kiện tâm linh kỳ lạ xảy đến với Phan Hoàng Nhật Minh-cậu hai nhà họ Phan.

Hôm nay, ngày 12 tháng 10 năm 20XX. Cậu hai nhà họ Phan vừa tròn 22 tuổi, cái độ tuổi mà những cô cậu sinh viên vừa mới bước ra khỏi cánh cổng trường đại học, hòa nhập với cuộc sống bề bộn của những người trưởng thành. Đây là lần thứ chín mươi chín Nhật Minh mơ thấy giấc mơ kì quái như vậy. Trong mơ cậu thấy ba mẹ mình đang đứng trong bóng đêm nhìn cậu với ánh mắt buồn bã, đau đớn như muốn nói điều gì với cậu.

Sau đó, hai người lại quay lưng đi vào màn đêm tĩnh lặng, dù cậu có gào thét hay khóc lóc trong vô vọng họ cũng không ngoảnh đầu lại nhìn cậu. Giấc mơ này cứ lặp đi lặp lại từ hồi cậu còn nhỏ, càng lúc nó càng chân thật đến kỳ lạ.

Giật mình tỉnh dậy vào lúc 2h00 sáng, Nhật Minh với lấy cuốn nhật ký đã cũ mà ông nội cậu tặng cậu đặt trong ngăn tủ cạnh đầu giường.

Trong cuốn nhật ký có tấm hình của ba mẹ cậu và hai người già đứng sau lưng họ. Cậu từng hỏi qua ông nội của mình, ông nói hai người già đó chính là ông bà ngoại của cậu. Bức ảnh bị cháy mất đi khuôn mặt của ông bà cậu, chỉ có thể nhìn rõ khuôn mặt của ba mẹ Nhật Minh. Cậu cũng hỏi ông nội về tin tức của ông bà ngoại cậu, nhưng mỗi lần, kết quả đều giống như nhau.

Ông nội cậu sẽ chỉ nói rằng:- Sau khi ba mẹ con mất, bà ngoại và ông ngoại con bỏ đi nơi khác sinh sống. Đến hiện tại, ông không nhận được tin tức nào từ họ.Đến cả nguyên nhân ông nội cậu kể về cái chết của ba mẹ và bà nội cậu cũng thật mơ hồ:

- Ba mẹ và bà nội con là bị tai nạn xe qua đời năm 19XX.

Nhật Minh có cho người điều tra về những vụ tai nạn xe xảy ra vào năm đó, nhưng không hề nhận lại tin tức thật sự xác nhận thông tin ông nội nói với cậu là thật. Những năm qua cậu cứ mơ đi mơ lại giấc mơ về ba mẹ cậu, khiến cậu càng tò mò và muốn bằng mọi cách dù là liên quan đến tâm linh cậu cũng phải thử. Cậu nhanh tay lên mạng tra về thầy phong thủy, bói toán, hay các loại hình về tâm linh khác. Nhưng kết quả toàn ra các trang web thần số học, tử vi, hầu đồng, hay lễ hội, chùa chiền.

Bỗng nhiên một trang web diễn đàn có cái tên độc lạ hiện ra trước mắt cậu Diễn đàn đạo sĩ trừ tà Dương gia. Đang thấy chán nản, bỗng cậu nhấn chuột vào một đường link. Đường link dẫn đến một trang web đăng lên nhiều video rất kỳ lạ. Chủ yếu là quay vào ban đêm. Trong video Minh thấy có một nhóm người mặc áo choàng dài màu vàng. Sau lưng áo choàng có thêu họa tiết hình bát quái. Tay đeo các lắc chuông bằng bạc với hình thù khác nhau. Lưng mỗi người họ đeo các cây kiếm gỗ được gọt đẽo tinh tế như kiếm thật.

Nhật Minh mở một video đang phát trực tiếp, trong video có một nhóm người đang vây quanh một khu đất trống. Miệng lẩm bẩm một đoạn văn gì đó, nghe như thần chú trong các cuốn sách của thầy cúng trừ tà đầu năm mới vậy. Tiếp đó, có một luồng ánh sáng lóe lên. Khoảng hai, ba người trong đó đang đứng yên niệm chú bỗng bay ra phía sau, lưng đập vào gốc cây. Hoặc có người bị văng ra xa khu đất đó. Đột nhiên, có một người già hơn trong nhóm người đó hét lên:

- Con quỷ này quá mạnh rồi, mọi người hợp trận. Phải bắt nó cho bằng được, không thì sẽ có chuyện lớn xảy ra.

Chỉ thấy mọi người vội vàng xếp thành đội hình gì đó, dùng kiếm gỗ vẽ vẽ trên nền đất biểu tượng kỳ lạ. Có lẽ do trời tối, mà người quay phim lại đứng đằng xa, video cứ lắc qua lắc lại. Cuối cùng, họ dùng cái gương bằng đồng chiếu cùng vào một chỗ và niệm chú hồi lâu, càng niệm họ càng nói nhanh và to hơn. Căng thẳng hơn 10 phút sau đó, một đạo sĩ nhỏ nhất miệng phun ra máu quỳ xuống nền đất, khi đó tình thế mới bình ổn trở lại.

Một đạo sĩ khác tiến lên, lấy một cái hồ lô, niệm chú sau đó dùng bùa dán lên nắp bình và đóng lại, đưa cho đạo sĩ già nhất. Video là do một người đứng bên ngoài quay và phát trực tiếp trên diễn đàn, chắc do người quay cảm thấy sợ hãi nên video thỉnh thoảng lại rung lắc, hình ảnh bị mờ khiến một vài người xem mắng không ngừng trên bình luận.

- Anh trai quay phim ăn chân gà nhiều quá hay sao? Anh có quay được không? Không quay được thì về nhà ngủ đi nhé!

- Anh trai bình luận trên à, người ta là sợ hãi quá đó. Thử vào anh xem anh có sợ không? Nên là có video xem được là được rồi nè. Anh trai quay phim mạnh mẽ lên nhé.

- Cho tôi quay đảm bảo mọi người sẽ xem được những thước phim đẹp hơn thế này. Sợ hãi thì về nhà đắp chăn ngủ đi!

- Tôi chỉ lạc đường vào xem livestream này thôi. Nhưng mà chẳng thấy gì đặc biệt mà, một nhóm người kì lạ niệm chú, hành động cũng kì lạ nữa, như chơi đá tập thể á. Cần phải báo cáo với cơ quan Nhà nước mới được.

- Ấy anh trai lầu trên à. Anh không thể nhìn thấy, không có nghĩa là người khác không thể nhìn thấy nha. Tôi có thể nhìn thấy họ đang bắt một linh hồn màu đen nha, dù năng lực của tôi có hạn nhưng mà từ bé tôi có đôi mắt có thể thấy những thứ không được bình thường nha.

- Người bên trên nói khiến tôi thấy sợ nha, tôi đang ở trọ một mình. Chắc bạn đã phải trải qua khó khăn lắm.

- Lúc nhỏ lần đầu tiên tôi tỉnh dậy sau tai nạn xe và thấy được họ cũng sợ hãi một thời gian dài. Sau đó, thấy nhiều cũng quen, mà thật ra người ta cũng không làm hại đến người trần. Họ chỉ sống như người trần tại một không gian từ trường khác chúng ta thôi. Tôi mang bùa vào là không nhìn thấy nữa luôn. Còn linh hồn trong video chắc là quỷ hoặc yêu tinh rồi, không bắt lại người sống sẽ bị nó hại đó.

- Ông là đạo sĩ dởm à, lại còn quảng bá bùa. Có tin được không đây?

- Bùa này tôi thỉnh ở chùa Linh Ứng trên núi Ngũ Hành Sơn tại Đà Nẵng nha, rất hiệu nghiệm. Mang bùa trên người thấy tâm trạng vui vẻ hơn, mọi việc mình làm cũng thuận lợi hơn nhiều. Không tin thì kệ mấy người.

- Ây lừa đảo mà, đạo sĩ dởm.

- Có chuyện gì xảy ra trước mắt tôi vậy? Sống bao nhiêu năm trên đời lần đầu tiên thấy truyện kinh dị mà hấp dẫn như vậy.

- Đây là hình ảnh đạo sĩ bắt ma trong truyền thuyết sao? Nhưng mà xin lỗi tôi chỉ thấy họ đang đánh nhau với không khí thôi. Người trần mắt thịt như tôi không thể thấy được, haha.

Một loạt các bình luận của cư dân mạng, kì lạ một chỗ tại sao họ lại không đi ngủ giờ này nhỉ? Nhật Minh nhìn đồng hồ trên tường 2h30 sáng, nhưng giây sau cậu đã hiểu. Một topic nhảy lên trên màn hình.

- Tôi là chủ diễn đàn, cảm ơn mọi người vì đã chăm chú xem livestream hàng ngày của chúng tôi. Sau đây là tên của người sẽ may mắn nhận được phần thưởng 15 triệu VND và kính mắt âm dương số mới nhất của kì treo thưởng này. Nhằm tri ân mọi người đã nhiệt tình với diễn đàn trừ tà của chúng tôi. Anh Nguyễn Văn A, tại Hải Dương, số nhà XX/XX, huyện XX, số điện thoại 015688****. Mời anh kiểm tra tài khoản và giao diện quà tặng trên trang web.

Sau khi thông báo này phát ra, livestream cũng kết thúc. Hóa ra đây là trang web livestream về sự kiện tâm linh có treo thưởng. Phần thưởng đối với đại đa số người dân có thu nhập trung bình thì cũng khá là cao. Nhật minh trầm tư:

- Kính mắt âm dương à? Thật sự có thể nhìn thấy người bên kia bằng nó sao? Cậu phải tìm hiểu về phương thức liên lạc với nhóm người này mới được.

Dự định đã có, Nhật Minh đặt lại cuốn nhật ký vào trong ngăn bàn, lưu lại trang web kỳ lạ kia, tắt đèn đi ngủ. Bóng đêm ngoài cửa sổ dường như âm u, lạnh lẽo hơn, khiến người ta có cảm giác sắp có một sự kiện lớn xảy ra. Không biết là truyện tốt, hay không tốt. Nhưng qua đêm nay, chắc chắn cuộc đời của Nhật Minh sẽ bước sang một trang mới. Những truyện kì lạ sẽ lần lượt lần lượt xảy đến với cậu hai nhà họ Phan. Ai sẽ là người sát cánh bên cậu cùng cậu vượt qua khó khăn?

Đà Nẵng ngày 07/11/20XX, bầu trời có nắng nhẹ

- Nhật Minh, Nhật Minh đợi tao với. Mày vội đi đầu thai à? Trời ạ! Đuổi theo mày mấy con ngõ, gọi muốn đứt hơi mà mày không dừng lại luôn trời_ Giọng một nam sinh hổn hển vọng tới.

- Khang à? Mày đuổi theo tao có chuyện gì không? Tao đang tính đi công chuyện, tao không để ý mày gọi tao_ Minh nghe thấy giọng nói quen thuộc, quay đầu lại.

Người trước mắt Nhật Minh chính là bạn thân nhất của cậu Trần Gia Khang, con trai duy nhất của nhà họ Trần giàu top 5 cả nước. Minh và Khang chơi với nhau từ hồi tấm bé, mẹ của hai người cũng từng là bạn nối khố. Tính cách và ngoại hình của hai chàng trai rất khác biệt nhau nhưng khi ở bên nhau lại đặc biệt hợp nhau. Một người nhiệt tình như lửa, một người ôn nhu như nước. Một người trắng trẻo tri thức, một người có nước da màu đồng mạnh mẽ. Sự khác biệt này lại dường như khiến họ biến thành đôi bạn thân hòa hợp với nhau bao nhiêu năm như vậy. Minh chỉ đường cho Khang như một quân sư với trí thông minh và sự khôn khéo bẩm sinh. Khang giúp Minh khỏi những rắc rối và bảo vệ người bạn nhìn có vẻ mảnh khảnh, thư sinh này.

Khang gập người, một tay chống đầu gối thở phì phò, tay còn lại quơ quơ trước mặt Minh:

- Tao nói...sao...mày...mày...đi...

Minh một tay đỡ cánh tay của Khang, một tay vuốt vuốt lưng bạn:

- Từ từ nói, tao đang nghe.

Tầm hai phút sau Khang thở một hơi, đứng thẳng người lau mồ hôi trên trán, ánh mắt đánh giá Minh một vòng.

- Tao là đang hỏi mày đi gì mà như ma đuổi á? Tao đuổi theo muốn tắt thở, đi công chuyện cũng không cần gấp như vậy chứ? Mà có công chuyện gì thú vị? Cho tao đi cùng đi, tao đang chán lắm nè, ông già bắt học cao học, muốn banh cái đầu luôn á mày.

Minh nhìn Khang nghĩ nghĩ, có thêm một người đi cùng mình cũng coi như là thêm một sự giúp đỡ. Minh cũng là lần đầu tiên đến mấy chỗ như vậy. Chưa biết thực hư như thế nào và cũng không hề biết là chỗ an toàn hay nguy hiểm. Khang lại là người có đai đen taekwondo. Nếu có xảy ra chuyện gì, Khang chạy tìm người cứu mình cũng được.

- Nếu mày không bận gì thì đi với tao đi, có thêm mày tao an tâm hơn nhiều.

Khang đưa cánh tay khoác vai Minh, mơ hồ dò hỏi:

- Nhưng mà tao hỏi nè, chuyện mày đi làm nguy hiểm lắm à? Thấy sắc mặt mày không thoải mái lắm?

Ánh mắt Minh nhìn xa xăm, rồi quay lại cười với Khang:

- Mày còn nhớ những giấc mơ về ba mẹ tao mà tao đã kể với mày không?

Khang gật đầu: - Chỉ là mơ thôi mà...

- Không, những giấc mơ đó dạo gần đây càng chân thực, càng rõ ràng. Tao cảm thấy ba mẹ tao đang muốn nói điều gì đó với tao. Nên tao đã tìm hiểu một số sự kiện tâm linh, tao đang muốn tìm biện pháp giao tiếp với người ở thế giới bên kia.

Minh dừng bước, đối mắt với Khang. Không khí bỗng im lặng lạ thường. Trong khoảnh khắc này có thể nghe thấy tiếng còi xe máy, taxi và âm thanh của những người đi đường xung quanh rõ rệt hơn. Một lúc sau, tiếng cười to của Khang vang lên, cậu ta ôm bụng chỉ chỉ người bạn mặt đang rất nghiêm túc nói về vấn đề mà trước giờ cậu thường hay cho là trò bịp thiên hạ.

- Mày, mày. Không phải là tìm mấy bà đồng rồi thầy bói lừa đảo chứ? Haha...haha.

Minh nổi cáu, lườm nguýt điệu bộ bỡn cợt của Khang.

- Không phải, người tao tìm khác mấy kiểu như vậy. Tao cũng không biết diễn tả như thế nào. Đến nơi chúng ta mới biết thực hư ra sao. Mày không đi thì tao đi, cười nữa là tao gọi ba mày nhấc mày về nhé.

Khang nghe đến ba mình, tay chân hoảng loạn, vội chỉ chỉ về hướng đối diện nơi họ đang đứng:

- Ok, đi thôi! Xe tao ở phía trung tâm thương mại bên đường đối diện. Đi xe tao đi, không phải gọi tài xế của mày nữa.

- Ok, đi thôi! Minh cười nhẹ, nghĩ thầm. Tao lại còn không trị được mày chắc.