Sự Lãng Mạn Cháy Bỏng

Chương 22: Định về theo đuổi Hề Mạn?

Giản Quý Bạch hừ cười một tiếng, đưa rượu cho anh: "Anh cũng không ít lần được thầy cô các em mời đến trường học nghe giáo huấn, anh em cũng không phải người điếc, chẳng lẽ một chút tin đồn phong phanh cũng không biết? Anh vốn không để ý, cảm thấy em chính là cố ý gây chút chuyện ở trường học làm cho anh ngột ngạt."

Nhấp một ngụm rượu, Giản Quý Bạch nhớ lại trước kia, "Sau khi cha mẹ đi, hai anh em chúng ta còn trẻ, việc làm ăn của Giản thị bị chú bác nắm giữ. Em lại cảm thấy thấy anh vì tranh đoạt quyền lực mà kết hôn với Mộ gia, cảm thấy anh coi trọng lợi ích, ngay cả hôn nhân và hạnh phúc của mình cũng nguyện ý vứt bỏ, cho nên suốt ngày nổi loạn. Khi đó em thật sự rất ngoan cố, làm anh tức giận không nhẹ."

Giản Chước Bạch có chút xấu hổ: "Em xin lỗi, lúc ấy tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, để cho anh phải quan tâm."

Vì biểu đạt xin lỗi, ly rượu trong tay anh uống một hơi cạn sạch.

Giản Quý Bạch lại rót cho anh một ít: "Thật ra cũng không vô liêm sỉ bao nhiêu năm, anh nhớ là học kỳ sau lớp 11, em đột nhiên ngoan ngoãn học tập, còn bảo anh mời gia sư cho em, cuối tuần cũng nhốt mình trong phòng học đến khuya."

"Lúc ấy trong lòng anh rất vui mừng, cảm thấy em đã trưởng thành, tương lai nhất định có thể thi vào một trường đại học tốt, sau khi tốt nghiệp quay về công ty giúp anh, sẽ càng ngày càng tốt. Ai ngờ sau này lại xảy ra chuyện lộn xộn như vậy, khiến anh không thể không đưa em ra nước ngoài."

Giản Quý Bạch nhìn về phía em trai đang yên lặng uống rượu: "Lúc trước quyết định học tập thật tốt, là bởi vì Hề Mạn phải không?"

Giản Chước Bạch giật mình, lại uống một hơi cạn sạch rượu.

"Uống ít một chút." Giản Quý Bạch không rót cho anh, "Biết em không bỏ xuống được, mấy năm nay anh nghĩ nếu cô ấy gặp khó khăn, anh có thể giúp thì giúp một chút. Nhưng Thẩm Ôn bảo vệ cô ấy rất tốt, thật đúng là chưa từng cho anh cơ hội."

Khi nói tới đây, không khí hình như nặng nề hơn không ít.

Giản Quý Bạch chuyển đề tài, vỗ vỗ vai em trai: "Nhưng chuyện này cũng không sao, anh em tìm hiểu cho em một tin tức rất hữu dụng."

Giản Chước Bạch hồ nghi nhìn anh mình.

Giản Quý Bạch: "Bên ngoài đều đồn Thẩm Ôn và Hề Mạn có đôi có cặp, tình cảm rất tốt, hôn sự cũng sắp tới. Nhưng trên thực tế, hai người bọn họ chính là đơn thuần ở cùng một chỗ, kỳ thật ngay cả yêu đương cũng chưa từng xác nhận. Anh cảm thấy, nhiều nhất chính là có chút tính chất bạn cùng phòng, cho nên em không tính là người thứ ba chen chân, thích thì chỉ cần lớn mật theo đuổi!"

Giản Chước Bạch trợn trắng mắt, liếc mắt nhìn anh: "Chuyện của hai người bọn họ, sao anh biết?"

"Đương nhiên là Thẩm Yến nói cho anh biết, ông ấy nói Thẩm Ôn chính miệng thẳng thắn với ông cụ như vậy." Giản Quý Bạch nói, "Người cầm quyền tập đoàn Bạc Thương, tương lai không phải Thẩm Yến thì là Thẩm Ôn, cho nên Thẩm lão gia đặc biệt chú ý đến cuộc sống riêng tư của hai đứa cháu trai. Thẩm Ôn ở chung với một cô gái không tên không quyền thế, Thẩm lão gia đương nhiên sẽ hỏi đến."

Trong lòng Giản Chước Bạch hiểu rõ, lại không nói gì.

Anh lại rót chút rượu, lắc lắc ly rượu: "Anh, Thẩm Yến và Thẩm Ôn tranh quyền, anh ủng hộ Thẩm Yến?"

"Thẩm Yến và anh lớn lên cùng nhau, anh đương nhiên phải ủng hộ cậu ấy."

"Thẩm Ôn à, hai người cũng không kém nhau mấy tuổi, không phải cũng cùng nhau lớn lên sao?"