Bảy Năm Làm Chim Hoàng Yến

Chương 1: Sủng vật

“Thư ký La chỉ là sủng vật mà anh nuôi thôi, có đáng để em phải trăn trở như vậy không?”

Cận Châu châm một điếu thuốc, nheo mắt nhìn Lâm Y.

“Nếu chỉ là một con sủng vật, vậy anh tặng cô ta cho tôi đi, để tôi chơi với cô ta.”

Một tay Lâm Y bưng ly rượu đỏ, hơi nghiêng người về phía trước, cong khoé miệng: “Hay là, vị hôn phu yêu dấu của tôi ơi, anh không nỡ?”

Tôi không nói gì.

Bởi vì tôi biết, trong thế giới của những kẻ có tiền không có chỗ để cho một sủng vật như tôi xen vào.

Người ngoài nhìn vào, tôi là thư ký cấp cao của Cận Châu, xử lý tất cả các vấn đề nhỏ nhặt của hắn.

Nhưng bất cứ ai thân thiết với hắn hơn một chút, đều biết tôi thật ra là con chim hoàng yến được hắn nuôi ở bên người.

Bảy năm, không thấy ánh sáng.

Cận Châu dập điếu thuốc ở góc bàn.

“Nhưng cô ta bẩn quá, anh sợ làm bẩn tay em.”

“A, đau lòng quá đi.” Lâm Y cười hì hì : “Nếu như vậy thì chúng ta mỗi người lùi một bước, tôi không nhúng tay vào mà để anh tôi ra mặt, thế nào?”

Ah.

Tôi nghe thấy ai đó khẽ cười.

“Thà là Lâm Y chứ để rơi vào tay Lâm Thứ thì ch.ế.t sẽ càng thảm hơn.”

Lâm Thứ và Lâm Y là một cặp anh em phú nhị đại rất nổi tiếng trong giới thượng lưu ở Nam Thành. Anh trai thủ đoạn và tàn nhẫn, em gái thì xảo quyệt và ranh mãnh, cả hai đều không dễ chọc vào.

Bởi vì quanh năm, tay trái của Lâm Thứ luôn đeo một chuỗi tràng hạt nhưng những gì anh ấy làm hoàn toàn trái ngược với lòng từ bi và khoan dung.

Nên mọi người đều âm thầm gọi anh ấy là Diêm La mặt lạnh.

Cận Châu thở ra một hơi: “Lâm Thứ sẽ không cần cô ta đâu.”

Có khối tài sản hàng trăm triệu nhưng lại không gần phụ nữ.

Thậm chí một số người lắm mồm còn thảo luận không biết xu hướng tính dục của anh có vấn đề gì không.

Lâm Y hừ một tiếng: “Anh biết được à? Bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho anh ấy, nếu anh ấy đến, anh phải tặng sủng vật nhỏ này cho bọn tôi.”

Cận Châu do dự một chút nhưng vẫn gật đầu đồng ý như cũ.

Hắn quen biết Lâm Thứ đã được ba năm, hợp tác làm ăn mấy chục dự án, hắn chắc chắn mình hiểu rất rõ tính cách của anh.

Nhưng có điều mà hắn không biết rằng tôi đã quen biết Lâm Thứ được mười năm rồi.

Thời gian so với Cận Châu còn lâu hơn nhiều.

Năm tốt nghiệp cấp ba, Lâm Thứ đã khóc và hỏi tôi rằng tại sao lại muốn đơn phương chia tay, tại sao lại không cần anh ấy nữa và tại sao lòng dạ tôi lại cứng rắn như vậy.

Nào có nửa phần của bộ dáng Diêm La mặt lạnh trong truyền thuyết.