Sau lần đi siêu thị đó, Vy Vy cảm thấy Tuấn Lâm không hề khó gần, chẳng qua không ra ngoài giao du mấy thôi. Cô quyết định mặt dày 02 ngày lại nhờ anh đưa đi siêu thị một lần, anh lấy cớ từ chối, cô lại chơi bài cùn: "Anh không đi nhà hết đồ ăn rồi tôi gọi đồ bên ngoài về cho anh ăn nhé."
Thế là nghiễm nhiên Vy Vy có tài xế đưa đi, đón về, nhân viên siêu thị cũng nhận ra cô, có phần e dè và ngại ngùng hơn, Vy Vy thì bình thản, coi chuyện đó như gió thoảng qua. Một tuần trôi qua nhanh như cơn gió, nhà cửa êm ấm thuận hòa, cả người cả mèo đều an ổn, không ai bị đau bụng hay chết đói. Bác Hậu đã trở lại đi làm, Vy Vy thấy bản thân nhàn tênh, lại phải nghĩ ra việc để làm chứ nhận lương mà làm ít cứ thấy sao sao. Có lúc Vy Vy tranh cả việc các cô, bác Hậu phải can, ai làm việc người ấy, cháu không phải lo đâu, vào bếp giúp bác tí xíu là được. Vy Vy tếu táo trêu đùa: "Vậy các bác các cô làm cẩn thận nhé, cháu giám sát và nghiệm thu đó ạ."
Cuối tuần bà chủ gọi điện sang, kêu cô và mọi người bên nay sang nhà chính giúp một tay, buổi tiệc sinh nhật của ông chủ cần chuẩn bị chu đáo. 8 giờ sáng chú Thắng đã tới đón mọi người sang nhà chính. Bác Hậu được phân công cùng chuẩn bị tiệc, cô Lan, Cô Tâm phụ dọn dẹp, cắt tỉa cây, trang trí, Vy Vy được bà chủ phân vào tổ lễ tân. Không khí khẩn trương đã diễn ra từ sáng, để chuẩn bị cho đại tiệc tối nay phải hết sức chu đáo và tỷ mỷ. "Vy Vy à, đây là danh sách 500 khách mời, chúng ta bắt đầu đón khách từ 18: 30, cháu sẽ là tổ trưởng lễ tân, phân công cho 5 người trợ lý. Đây là danh sách khách mời, cháu đọc đi và lưu ý số 50 khách VIP, phải bố trí trợ lý dẫn họ tới đúng vị trí, họ đều là những người kinh doanh có địa vị không nhỏ, nên không được để họ phật lòng nhé, khâu tổ chức sự kiện thì có người làm hết rồi, nhưng khoản khách khứa thì nhà ta phải lo, bác tin tưởng cháu sẽ làm tốt việc này."
Vy Vy đưa hai tay nhận tập danh sách từ Ninh phu nhân. Bản thân cô cũng hiểu tầm quan trọng các bữa tiệc thế này của giới nhà giàu, cô sẽ phải ghi nhớ tên ít nhất phải 50 khách VIP và vị trí của họ, số khách mời còn lại có thể phân vị trí bất kỳ. Vy Vy chăm chú đọc danh sách và ghim vào đầu những thông tin cần thiết. Đọc đến dòng "Đại diện Công ty THHH MTV Thiên Phát – Ông Chương Khải Minh", Vy Vy sững lại. Cái tên trong danh sách 50 khách VIP mà Vy Vy muốn quên nhất đời.
Mọi cô gái đều xây dựng một hình mẫu bạn trai lý tưởng của riêng mình, chẳng thế mà ai chẳng mê xem phim có trai đẹp mà mộng mơ, dù đạo diễn có làm màu nhân vật thái quá nhưng vẫn một mực tin tưởng chàng trai hoàn hảo ấy có thật. Vy Vy đã từng cảm thấy bản thân may mắn, có anh người yêu ngoại hình sáng lại nhẹ nhàng, ân cần với cô, chẳng có gì để chê, đúng là bạn trai hoàn hảo nhà người ta trong truyền thuyết. "Khải Minh, cảm ơn anh vì thời gian khó khăn nhất cuộc đời đã ở bên em."
Đó là lời cảm ơn chân thành từ tận đáy lòng Vy Vy giành cho Khải Minh bởi sau cú sốc tinh thần cùng lúc mất đi ba mẹ, anh đã ở bên động viên cô, giúp cô giữ tinh thần, tiếp tục đối diện với thực tại. Khoảnh khắc đó Vy Vy cho rằng anh là bến đỗ của cuộc đời mình, là người duy nhất mang lại hạnh phúc cho cô. Nhưng đấy vốn là suy nghĩ của mình cô. Năm năm yêu nhau, anh chưa từng đưa cô về nhà giới thiệu, dù cùng trong một thành phố. Anh có sự nghiệp vững vàng cùng gia đình, cô có lẽ đã trở thành vật cản ngáng chân anh. "Vy Vy, anh xin lỗi, chúng ta dừng lại ở đây thôi."
Lời chia tay cô nhận được từ anh sau 6 tháng mất đi ba mẹ. Vy Vy có chút bất ngờ, hai mắt mở to nhìn anh chằm chằm nhưng không khóc nháo, không cần hỏi lý do. Cô gật đầu rồi quay bước dời đi. Hai tay Khải Minh đan vào nhau siết chặt đến đỏ ửng, anh gọi với theo bóng lưng của Vy Vy: "Em không hỏi anh lý do sao?"
Vy Vy dừng lại trong giây lát rồi bước tiếp. Bước về phía cả hai biết rằng sẽ mất nhau mãi mãi, đặt dấu chấm hết cho một tình yêu tưởng rằng bền chặt. Vy Vy không phải ngây thơ, ngốc nghếch, mơ mộng về tình yêu hoàn mỹ. Tự cô cũng đoán được nguyên nhân tại sao. Ba mẹ Khải Minh sẽ không bao giờ chấp nhận cô. Sự tử tế của anh ta là dời đi khi cô ổn định tâm lý. Dời đi là đương nhiên, đâu cần níu kéo. Nếu anh ta là người đàn ông bản lĩnh vì yêu cô sẵn sàng gây dựng sự nghiệp cho riêng mình, không cần phụ thuộc gia đình thì đã khác. Tiếc cho 5 năm năm thanh xuân, tiếc cho người đàn ông cô đã từng yêu rất nhiều. Chỉ là tiếc thôi, chứ không hối hận vì yêu, khoảng thời gian đã qua với cô là hạnh phúc. Cô vượt qua chuyện đó nhẹ nhàng đến mức bạn bè ngạc nhiên, hỏi cô khả năng tái hợp của cả hai rất cao hay sao mà cô thản nhiên thế. Vy Vy cười nhẹ: "Khi đã là phương án loại trừ thì có đáng không."
Về sau, ngay cả anh trai và bạn bè cũng tuyệt đối không bao giờ nhắc đến cái tên này trước mặt cô. Đã từng trải qua nỗi đau thấu tim gan, đã từng biết điều gì quan trọng, điều gì không, Vy Vy tự nhận thấy bản thân trưởng thành lên không ít. Cuộc sống này không vì cô mà mất đi vòng xoay vốn có, cô cũng phải tiếp tục đối diện, mạnh mẽ mà đối diện chứ không thể đứng im chờ đợi điều diệu kỳ không bao giờ đến.