Không rõ liệu Hoàng Thượng có ý định giấu kín tình cảm của mình với nàng hay không, nhưng nàng chắc chắn cảm thấy hắn không ưa thích mình. Ánh nhìn của hắn từ trên xuống cho thấy điều đó, và một tia sáng chói lọi từ người nàng phản chiếu lên.
“Nàng an tĩnh một chút.” hắn lạnh lùng cảnh báo trước khi quay lưng.
À, thiếu chút nữa đã quên, nàng là “tuyển thủ dự bị” cho nhóm để táo trên đầu kia.
An Nhiễm ngoan ngoãn ngồi đợi bên cạnh, nhìn thấy Kỳ Diêm cùng lúc bắn hai mũi tên, hai phi tần rốt cuộc không thể chống đỡ nỗi nữa, sợ hãi và nhắm mắt, hét lớn trong hoảng loạn.
Trong thời khắc sinh tử, các nàng nhớ lời dặn dò của Trương Đức Toàn, không thể gây rối.
Hiện tại, cảnh tượng trước mắt là hai mỹ nhân tuyệt đẹp đang giữ quả táo trên đầu, toàn thân run rẩy nhưng vẫn đứng yên như tượng. Trên khuôn mặt vốn lúc đầu được trang điểm xinh đẹp nhưng giờ đây chỉ toàn nước mắt, không còn dáng vẻ xinh đẹp như ban đầu, nhìn vô cùng chật vật.
Ngược lại ở một bên khác, Hoàng Thượng khai cung mạnh mẽ, tạo ra một khí thế kiêu ngạo. Hắn như thể khoác lên chiếc áo ánh kim, tràn đầy tự tin khiến người khác vô cùng nhức mắt.
Không biết hắn tìm thấy sự tự tin đó ở đâu, điều quan trọng là, hắn tràn đầy tự tin, thiết nghĩ lỡ như hắn mà bắn chật thì không chỉ có hai phi tần bị bắn cho máu văng khắp nơi mà còn có nàng, An Nhiễm, cũng bị theo.
Tưởng tượng một viên tên bắn trúng giữa hai lông mày của nàng, chết đi mà không nhắm mắt... An Nhiễm không dám nhìn, nhanh chóng giơ tay che mắt bằng quả táo.
Cô hầu như nhắm mắt, và khi mở mắt ra, cô nghe thấy Trương Đức Toàn hào hứng khen ngợi:
"Kỹ năng xuất sắc!"
Hả?
Quả táo đỏ rực đã bị phá tan, An Nhiễm nhanh chóng nhìn quanh.
Hai mũi tên nằm giữa hai quả táo, đâm thẳng vào bệ binh phía sau.
Hai vị phi tần dường như không còn chút sức lực nào, ngã sõng soài trên mặt đất, không biết nên khóc hay cười.
An Nhiễm nhẹ nhàng thở ra hơi dài, nếu Hoàng Thượng không bắn lệch, cô không cũng cần lo lắng cho tính mạng của mình.
Nhìn qua phía Kỳ Diêm, An Nhiễm ngay lập tức cong môi cười khen ngợi:
"Hoàng Thượng thật tài giỏi."
Kỳ Diêm nhìn An Nhiễm, nhìn thấy nàng cười híp mắt như thành một đường cong, biểu tình này,,,, thật là giống Trương Đức Toàn. Cảm giác như hai người là một cặp vợ chồng... Thật là đáng ghét.
Kỳ Diêm ném cung và quay người rời đi, hai phi tần lại hét lớn:
"Hoàng Thượng! Xin..."