Không muốn suy nghĩ nhiều hơn, hai người bên cạnh đã mở miệng nói: "Xin Hoàng Thượng ban phước."
Nghe thấy họ nói, An Nhiễm cũng lập tức nói: "Chúc Hoàng Thượng an lành."
?
Sân đấu đầy cát phơi nắng, gợn sóng như xương gà khiến An Nhiễm cảm thấy khó chịu.
Nàng nhăn mày lại, lúc này nhận ra một cặp kính màu đen đang đứng trước mặt mình. Bỗng dưng, nàng ngẩng đầu và thấy khuôn mặt của Đại Chiêu hoàng đế.
Hắn cao lớn, thân hình cao lớn, eo nhỏ và đầu cúi nhìn xuống khiến người ta cảm thấy áp bức.
Tuy hình dáng của hắn không phải kiểu dáng truyền thống của một nam thần đẹp trai, nhưng tướng mạo hiện hữu lại đầy uy lực. Ngũ quan của hắn rất sắc bén, gần như có thể đâm thủng mọi chướng ngại vật, nếu đem đi đánh nhau có thể còn trở thành thiếu niên anh hùng võ lâm.
Thiếu niên này… đúng rồi, hắn giống như mới mười chín tuổi. Từ nhỏ đã tung hoành chiến trường và mấy lần tìm được cách sống sót trong những hoàn cảnh nguy hiểm. Ở tuổi mười sáu, hắn đã đăng cơ lên ngôi hoàng đế.
Không ngạc nhiên khi thấy hắn có khí tràng cường đại.
Hắn lại có vẻ cao lãnh lại vừa hung hăng, khiến An Nhiễm cảm thấy hơi sợ.
Nhưng bất ngờ, hắn cúi đầu nhìn An Nhiễm, với ánh mắt cong thành trăng non, hướng nàng cười.
Kỳ Diêm nhìn qua An Nhiễm, nhưng không dừng lại, quay đầu hỏi:
“Nàng là ai?”
Một đám người cung kính đứng phía sau, Trương Đức Toàn bước lên và giải thích:
“Xin hỏi Hoàng Thượng, vị này là tiểu chủ Nam Quận hòa thân tới An Bình công chúa. Thái Hậu đã phong cho tiểu chủ vì là mỹ nhân, hiện đang ở Thanh Phong Uyển.”
An Nhiễm chưa từng gặp Trương Đức Toàn, nhưng vẫn nhìn lên để xem. Quả thật, người này có vẻ bình thường, khuôn mặt thành thật và biểu tình tự tin, không kiêu ngạo. An Nhiễm cảm thấy ngạc nhiên khi phát hiện rằng nụ cười của người này làm hiện lên nét hiền lành. So với Điền công công trong viện kia thì Trương Đức Toàn không hề nổi bật.
Khi hỏi ra danh tính của nàng, Hoàng Thượng liền không để ý người bên dưới.
Chờ đến lúc An Nhiễm lần nữa nhìn qua và thấy hắn đang vui đùa trên giá các loại vũ khí.
Khuôn mặt của nàng tuy rằng chưa đủ khiến các nam nhân khác nhìn đến không rời mắt nhưng cũng chưa đến mức là không để ý đến chứ.
Thật là…..đây là lần đầu tiên nàng nghi ngờ vẻ đẹp của bản thân.
Bất chợt, một tiếng khóc thảm thiết của cô gái mặc áo lam bên kia vách vang lên: "Hoàng Thượng, cha của thϊếp là quân trung trung thành với triều đình, cha thϊếp bị oan uổng. Từ nhỏ, thϊếp luôn nghe cha dạy cho các huynh trưởng rằng chỉ có quốc gia mới có gia đình, khi vào triều đình, thiên tử là trọng yếu nhất, dân chính là nền tảng. Cha thϊếp làm quan hai mươi năm, một lòng một dạ hỗ trợ triều đình, lo cho quốc gia và dân chúng. Cha thϊếp không thể nào thông đồng với kẻ thù phản quốc. Thỉnh Hoàng Thượng điều tra rõ ràng, để giữ trong sạch cho cha thϊếp."