Từ khi Triệu Thu Ánh đến trường làm giảng viên thực tập thì có rất nhiều người nói ra nói vào về mối quan hệ của Tô Thước và cô ấy, tuy nhiên thì Triệu Thu Ánh lại không có ý định đính chính, điều này lại làm cho khát khao ăn được Thầy Tô của bạn nhỏ Châu Tiểu Á lại tăng cao hơn.
Trong suy nghĩ non nớt của Châu Tiểu Á thì chỉ cần cô và Tô Thước có thể ở bên nhau, có thể gạo nấu thành cơm thì sẽ chẳng có ai có thể xen chân vào mối quan hệ của họ nữa. Nghĩ đến đây thì bàn tay của Châu Tiểu Á lướt trên máy tính càng điêu luyện và thành thạo hơn, hiện tại cô chính là đang soạn bản hợp đồng tình yêu của họ.
Theo như điều một, thì sau khi ở bên nhau thì buổi sáng cô và anh vẫn là mối quan hệ thầy và trò, tuy nhiên thì sau khi tan học thì họ chính là người yêu nhau. Điều thứ hai, thì chính việc dọn đến sống cùng nhau, ban đầu thì Châu Tiểu Á không nghĩ đến điều này nhưng sau khi nhìn thấy Triệu Thu Ánh đang cố gắng nối lại tình xưa với Tô Thước, thì cô đã gấp gáp thêm vào chuyện này, vì cô không muốn bạn trai của mình lại dây dưa không rõ ràng với tình cũ. Điều thứ ba, chính là điều khoản về "ân ái", vì họ sẽ sống chung, nên về khoảng ân ái thì sẽ không thể không nhắc đến, hiển nhiên thì nó sẽ là tùy vào quyết định của hai người, nên Châu Tiểu Á vẫn chưa viết quá nhiều, cô cần phải hỏi ý kiến của anh đã.
Sau đó là bảy bảy bốn mươi chín những điều khoản mà Châu Tiểu Á cho rằng sẽ rất tốt cho quan hệ phát triển. Ngay khi Châu Tiểu Á cầm trên tay bản hợp đồng hoàn chỉnh thì cô liền vui sướиɠ, suýt chút nữa là đã cười thành tiếng rồi. Nhưng rồi rất nhanh cái việc làm vô bổ đó đã bị mẹ của cô phát hiện.
Vào một hôm Khang Diệu Di đã vào phòng của Châu Tiểu Á để lấy một ít giấy trắng, thì bà ấy đã vô tình nhìn thấy bản hợp đồng của cô chưa kịp đưa cho Tô Thước. Lúc này thì Khang Diệu Di đã nổi trận lôi đình, còn chưa đợi Châu Tiểu Á đi học về thì đã tức tốc cho Châu Nam Hạo đến trường đưa cô về.
Châu Tiểu Á chỉ vừa mới đặt chân vào nhà, còn chưa kịp nói gì thì Khang Diệu Di đã ra tay đánh cô một cái, còn mắng cô là đứa con gái không biết xấu hổ. Từ nhỏ đến lớn bà ấy tuy không quá thiên vị cô như chị hai, hay yêu thương cô nhiều như Nam Hạo, nhưng đánh cô thì đây chính là lần đầu tiên Châu Tiểu Á bị đánh.
Không chỉ có cha cô, ngay cả Nam Hạo cũng kinh ngạc, sau đó thì hai người đàn ông trong gia đình đã kéo Châu Tiểu Á lại, ông ấy liền nhíu mày, nói:
- Bà làm gì vậy. Tại sao lại ra tay đánh con bé chứ, còn chưa hỏi rõ mọi chuyện kia mà.
- Còn hỏi gì nữa, ông xem chuyện tốt mà con gái ông làm nè, đúng là chỉ biết làm xấu mặt của gia đình!
Sau đó thì Khang Diệu Di liền đập cái bản hợp đồng tình yêu của cô xuống bàn. Nhìn thấy thứ này thì Châu Tiểu Á chỉ biết im lặng, tuy nhiên thì Châu Chí Tường lại cầm lên, sau đó thì đọc qua một đoạn rồi lại bật cười. Đến bản thân Châu Tiểu Á cũng không biết tại sao cha mình lại cười nữa, nhưng ông chỉ tay vào một điều khoản, nói:
- Tiểu Á, con đang qua lại với chủ nhiệm à? Cha từng gặp cậu ấy, tuổi trẻ tài cao, vừa hay lại rất thích hợp với Á Á nhà chúng ta.
- Cha...
- Sao vậy? Con không thích cậu ấy à? Hay là đây chỉ là một vở kịch của lớp con thôi?
Châu Tiểu Á liền lắc đầu, cô còn đứng ở trước mặt cha và mẹ nói ra suy nghĩ của mình. Vốn dĩ cô không hề có tình cảm với Viêm Sái, nhưng vì mẹ cô và tình cảm nhiều năm giữa Châu gia và Viêm gia nên cô mới ậm ừ cho qua, còn người cô thật lòng thích chính là Tô Thước.
Ban đầu khi Châu Nam Hạo nghe chị gái của mình nói vậy thì cũng có chút giật mình, thật ra thì cậu ấy có biết qua Tô Thước, nhưng mà là do Bàng Linh kể lại, vì Bàng Linh cũng được xem là anh em chí cốt của Châu Nam Hạo, chỉ là với lời kể của Bàng Linh thì cậu ta lại thấy Tô Thước chẳng có điểm gì tốt cả... Nếu như chị gái của cậu ấy thật sự ở bên cạnh Tô Thước thì liệu có được hạnh phúc hay không đây?
Nhưng đó chỉ là suy nghĩ phiến diện của Châu Nam Hạo về Tô Thước.
Tuy đã thẳng thắn với nhau nhưng Khang Diệu Di vẫn không chấp nhận được, bà ấy còn trực tiếp đuổi Châu Tiểu Á ra khỏi nhà, chỉ cần cô dám ở bên cạnh Tô Thước thì cả đời của cô đừng hòng bước chân quay về Châu gia. Dù rằng Châu Chí Tường đã định lên tiếng để khuyên ngăn, nhưng Châu Tiểu Á lại giữ tay của cha mình lại, cô bước lên một bước, nhìn thẳng vào mắt của mẹ mình, đáp:
- Được, con sẽ rời khỏi nhà này, nhưng trước tiên thì con hi vọng mẹ sẽ cắt đứt quan hệ với con. Từ nay về sau, cho dù Châu Tiểu Á có sống hay chết thì cũng không liên quan đến Châu gia!
Nói xong thì Châu Tiểu Á cũng khí phách rời đi. Lúc này Châu Nam Hạo sợ chị mình sẽ gặp chuyện nên đã đuổi theo, tuy nhiên thì ngay sau khi ra đến cổng thì lại nhìn thấy Tô Thước.
Lúc nãy trên trường thì anh có nghe qua về việc Châu Tiểu Á được mẹ gọi về gấp, anh còn tưởng là xảy ra chuyện gì nên mới đến đây... Hóa ra là có chuyện thật.