Nghịch Đồ Mỗi Ngày Đều Muốn Khi Sư Phạm Thượng

Chương 29: Đồ Nhi Biết Sai Rồi

“Thiên Dạ, cẩn thận…” Sắc mặt Thẩm Trường Quân đột nhiên thay đổi.

Lời còn chưa nói hết đã lập tức thuận thế đẩy Cửu Thiên Dạ sang một bên, đồng thời cũng gia cố linh khí hộ thân trên người Cửu Thiên Dạ.

Cửu Thiên Dạ còn chưa kịp phản ứng đã thấy nàng bị hút vào một vòng xoáy, giây phút này, trái tim của hắn giống như bị ai đó bóp chặt, vừa đau đớn, vừa chua xót.

Theo bản năng, Cửu Thiên Dạ phóng ra một cây roi dài bắt lất Thẩm Trường Quân sắp biến mất trong vòng xoáy, giây phút này hắn không thể nghĩ được bất kì chuyện nào khác, chỉ có duy nhất một ý nghĩ đó là cứu lấy nữ nhân này!

Hắn không muốn nhìn thấy nàng xảy ra chuyện gì.

Đây chính là suy nghĩ duy nhất của hắn khi nhìn thấy Thẩm Trường Quân gặp chuyện không may.

“Thiên Dạ, buông tay!”

Lực hút của vòng xoáy quá mạnh, bên tai chỉ nghe thấy tiếng gào thét của gió tạt qua. Cửu Thiên Dạ lúc này căn bản không nghe được rõ Thẩm Trường Quân nói gì. Chỉ có thể nhìn thấy khóe miệng Thẩm Trường Quân không ngừng mở ra khép lại cho đến cuối cùng bị kéo vào vòng xoáy cùng với nàng.

Cho dù bị kéo vào vòng xoáy nhưng Cửu Thiên Dạ có Thẩm Trường Quân che chở cũng bình yên vô sự.

“Bốp”

Thẩm Trường Quân không quan tâm đến hoàn cảnh xung quanh và xem bản thân có bị thương không mà dứt khoát vỗ vào đầu Cửu Thiên Dạ.

“Thằng nhóc thối này, không phải lúc trước ta đã nói nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì nhất định phải bảo vệ bản thân trước sao? Ngươi đang làm cái gì ở đây hả?”

Cửu Thiên Dạ mím chặt môi không nhìn sắc mặt Thẩm Trường Quân.

Hiện tại, hắn không muốn đối diện với trái tim mình. Thời điểm nhìn thấy nữ nhân này bị hút vào vòng xoáy, ngay lập tức hắn không muốn để nàng gặp nguy hiểm.

Rõ ràng bản thân đã nói rõ là phải báo thù nữ nhân này.

Lúc trước hắn thay đổi lộ tuyến cũng chỉ cảm thấy nếu để nữ nhân này chết như thế thì quá là dễ dàng, không thể rửa sạch oán hận của hắn ở kiếp trước. Nhưng hiện tại khi thấy nàng gặp nguy hiểm, bản thân hắn lại cảm thấy khó chịu không khống chế nổi?

Âm thanh của Cửu Thiên Dạ hạ xuống: “Sư phụ, người bị thương.”

“Nếu không vì ngươi thì ta sẽ bị thương được sao?” Thẩm Trường Quân chỉ hận rèn sắt không thành thép mà trừng mắt nhìn Cửu Thiên Dạ.

Thằng nhóc ranh này, không thể để nàng an tâm một chút được sao?

Rõ ràng là trong nguyên tác hay là kiếp trước khi nàng quen biết Cửu Thiên Dạ thì hắn đều không phải là người “nhiệt tình” như thế.

Sao lúc này đột nhiên lại muốn đi theo nàng…

Tốc độ nhận sai của Cửu Thiên Dạ vô cùng nhanh: “Đồ nhi biết sai rồi, đồ nhi không nên không nghe lời sư phụ.”

Nếu cho hắn cơ hội chọn lựa một lần nữa! Hắn nhất định sẽ không xen vào việc của người khác, nhất định để mặc cho nữ nhân này tự sinh tự diệt.

“Nếu đã biết sai rồi, sao còn không mau đỡ ta đứng dậy.” Thẩm Trường Quân tức giận nói: “Chẳng lẽ ngươi còn muốn ở lại đây sao?”

Nàng đưa Cửu Thiên Dạ đến đây là để tìm kiếm cơ duyên, cũng không biết nơi này có phải cơ duyên được nhắc đến của Cửu Thiên Dạ nữa hay không.

“Sư phụ, người không sao chứ?” Ánh mắt Cửu Thiên Dạ hơi trầm xuống, ngoan ngoãn đỡ Thẩm Trường Quân đứng dậy, vẻ mặt lo lắng hỏi nàng.

“Ta còn chưa chết được, ngươi không cần lo lắng.”

Phi, ai thèm lo lắng cho nữ nhân nhà ngươi! Hắn còn ước gì nữ nhân này sống không bằng chết!

“Đều tại đệ tử vô dụng làm liên lụy đến sư phụ.” Cửu Thiên Dạ vẻ mặt tủi thân nhìn Thẩm Trường Quân.

Thấy vẻ mặt tủi thâm của Cửu Thiên Dạ, Thẩm Trường Quân cũng ý thức được thái độ của nàng khi nãy có chút dữ dằn.

Nàng có chút mất tự nhiên mà lên tiếng: “Cái kia, Thiên Dạ à, sư phụ không có ý muốn trách ngươi.”

“Đồ nhi hiểu, là do sư phụ quan tâm nên mới mất khống chế vậy nên cũng vì sư phụ quan tâm đồ nhi nên mới tức giận như thế.” Nữ nhân này ngu ngốc như thế, hắn nói thế này chắc chắn nàng sẽ tin.

Thẩm Trường Quân cũng không biết được suy nghĩ trong lòng của Cửu Thiên Dạ, chỉ thấy đồ đệ nhà mình hiểu chuyện như thế thì trong lòng không khỏi cảm động đồng thời cũng có chút áy náy.

Rõ ràng nàng mới là người làm sư phụ lại không hiểu chuyện bằng người ta chỉ làm đồ đệ.

Thẩm Trường Quân không khỏi có chút hổ, xem ra sau này nàng phải quan tâm đến đồ đệ nhỏ hiểu chuyện này nhiều hơn mới được.