Nghịch Đồ Mỗi Ngày Đều Muốn Khi Sư Phạm Thượng

Chương 27: Đừng sợ, có sư phụ ở đây

“Sư phụ, người định dẫn đồ nhi đi rèn luyện ở đâu vậy?”

“Yêu Nguyệt Sâm Lâm.” Thẩm Trường Quân không hề do dự cho đáp án.

Cửu Thiên Dạ không khỏi sửng sốt.

“A! Chúng ta đi Yêu Nguyệt Sâm Lâm sao?” Vậy thì đừng trách hắn mượn cơ hội này tính lãi mà nàng nợ hắn.

Nhìn thấy dáng vẻ sửng sốt của Cửu Thiên Dạ, Thẩm Trường Quân nghĩ đến việc Cửu Thiên Dạ hiện tại mới là luyện khí tầng ba vậy nên cho rằng hắn đang sợ việc đến Yêu Nguyệt Sâm Lâm rèn luyện.

Thẩm Trường Quân vỗ vỗ lên bả vai hắn, nhẹ giọng an ủi: “Thiên Dạ đừng sợ, có sư phụ ở đây, sẽ không có chuyện gì đâu.”

“Có sư phụ ở đây, đồ nhi không sợ.” Đùa hắn sao? Chỉ có một cái Yêu Nguyệt Sâm Lâm cỏn con mà hắn lại sợ sao?

Thế gian này, ngoài hắn ra chắc chắn sẽ không có người thứ hai quen thuộc với Yên Nguyệt Sâm Lâm hơn hắn.

“Biết Thiên Dạ của chúng ta là người dũng cảm nhất.”

Nghĩ đến việc bất kể là trong nguyên tác hay ở trong kiếp trước kiếp, Cửu Thiên Dạ đều lấy được truyền thừa từ trong Yêu Nguyệt Sâm Lâm thì Thẩm Trường Quân đều lộ ra nụ cười vui vẻ từ tận đát lòng.

Nam chính mạnh, về sau nàng có thể an tâm kê cao gối mà ngủ không cần lo lắng nữa.

Một lòng một dạ nghĩ nam chính sau này trở lên mạnh hơn, lúc ấy nàng có thể nằm thôi cũng thắng nhưng Thẩm Trường Quân nào biết đồ đệ như con thỏ trắng nhỏ trước mắt hiện tại trong lòng đã tính toán xem làm sao để khiến nàng ăn khổ sở.

“Thiên Dạ, ngươi có cảm thấy Yêu Nguyệt Sâm Lâm này hình như có chút kỳ quái không?” Bọn họ đã tiến vào Yêu Nguyệt Sâm Lâm này được một lúc rồi, nhưng đừng nói là người mà ngay cả một con yêu thú cũng không thấy.

Ánh mắt Cửu Thiên Dạ lóe lên, lâu như thế rồi mà bây giờ mới phát hiện có vấn đề sao?

Sư phụ à, đây là đường mà đồ đệ có ý chọn sư phụ mà, sao có thể không lạ được chứ? Cũng không biết có phải vì duyên cớ Thẩm Trường Quân ở bên cạnh hắn mà kiếp này không gặp việc bị Phó gia truy sát như kiếp trước.

Thấy Cửu Thiên Dạ không nói gì, Thẩm Trường Quân cười ngại ngùng.

Nàng làm sao thế này, thế mà lại hỏi Cửu Thiên Dạ mấy chuyện này. Cửu Thiên Dạ mặc dù là nam chính, nhưng trước mắt hắn vẫn là đứa nhóc mười mấy tuổi thì làm sao biết mấy chuyện này được.

Nhìn xung quanh Yêu Nguyệt Sâm Lâm yên tĩnh đến mức kì quái, trong lòng Thẩm Trường Quân không khỏi trầm xuống.

Không phải kiếp trước nàng chưa từng đến Yêu Nguyệt Sâm Lâm nhưng tình huống như thế này thì quả thật chưa từng gặp qua.

Xung quanh có chuyện khác thường như vậy, ắt hẳn sẽ có yêu quanh đây.

Thẩm Trường Quân mang phù lục lấy được từ chỗ Thẩm Trường Minh đưa tất cả cho Cửu Thiên Dạ.

“Thiên Dạ, cầm cho chắc. Đây là phù lục mà tự tay sư bá ngươi vẽ, có thể cản lại được cả công kích của Nguyên Anh tu sĩ.” Vẻ mặt Thẩm Trường Quân nói rất nghiêm túc: “Lát nữa nếu có cái gì xuất hiện ngoài ý muốn thì nhớ kỹ phải bảo vệ tốt cho bản thân, hiểu chưa?”

Nhìn trong tay đột nhiên nhiều thêm những tấm phù lục, trong mắt Cửu Thiên dạ hiện lên vẻ phức tạp.

Nữ nhân này có vẻ như đã khác hẳn trước kia.

“Sư phụ…” Cửu Thiên Dạ muốn nói với Thẩm Trường Quân đổi hướng khác để đi, con đường này không an toàn.

Tuyệt đối không phải hắn mềm lòng, chỉ là không muốn như thế này mà thu lợi từ nữ nhân trước mắt.

Nhưng Thẩm Trường Quân lại cho rằng Cửu Thiên Dạ vì hành động của nàng mà cảm động, vẻ mặt lơ đễnh.

“Thiên Dạ đừng lo, sư phụ ngươi chính là Trường Quân chân nhân có thiên phú nhất Bắc Hoang đại lục, cho dù có gặp nguy hiểm cũng sẽ không xảy ra chuyện gì.”

Lời muốn nói ra lại bị cắt đứt, Cửu Thiên Dạ không thể làm gì khác.

Nữ nhân này sao có thể ngu ngốc đến mức như thế chứ?

Thật sự cho rằng bản thân là tu sĩ Kim Đan thiên hạ vô địch?

Với chỉ số thông mình này, bị người khác đem bán không chừng còn giúp người ta đếm tiền nữa đó.

Hắn rõ ràng chỉ cho nàng một con đường chết, thế mà nàng thật sự tin tưởng!

Thôi được rồi! Cùng lắm thì đến lúc đó hắn để ý nàng nhiều hơn chút là được.

Cũng không biết một nữ nhân ngu ngốc như thế này vì sao kiếp trước có thể nhốt hắn lại.