Được Ba Ba Dưỡng Thành

Chương 2: Bị các bạn cùng lớp nhìn trộm, làm thịt chậu cho ba ba, bị ba ba làm đến phát dăm

Nhưng mà được nuôi như vậy hơn mười năm, không lo cơm áo gạo tiền, cơm đến thì mở miệng, Mộ Giang Thanh thực sự không có dũng khí để phản kháng Mộ Trường Khang.

Cho nên hôm nay cũng như vậy. Sau khi ăn bữa tối ngon lành xong thì Mộ Giang Thanh bị Mộ Trường Khang ôm vào phòng tắm tắm rửa. Làʍ t̠ìиɦ một lần trong phòng tắm, sau đó Mộ Trường Khang mới ôm Mộ Giang Thanh mềm nhũn về phòng ngủ để tiếp tục cᏂị©Ꮒ.

Cả hai người vô cùng nhập tâm nên không ai phát hiện ra có một đám học sinh cấp ba ở bên ngoài xém chút đã không kiềm chế được lòng mình mà kêu lên thành tiếng, kinh ngạc nhìn trộm.

Vừa nãy bọn họ ở trong phòng tắm nên không tiện nhìn, bây giờ đang ở trong phòng ngủ nên có thể thấy rất rõ ràng. Những học sinh cấp ba trơ mắt ra nhìn ba ba của Mộ Giang Thanh, nhìn xem Mộ Trường Khang dùng dươиɠ ѵậŧ to lớn kia ra sao, cᏂị©Ꮒ Mộ Giang Thanh khóc ròng rồi cậu lại lắc mông phát tình.

Thậm chí tên lẳиɠ ɭơ Mộ Giang Thanh còn rêи ɾỉ lớn tiếng nói ra rồi.

“A ưm… Ưm sẽ bị cᏂị©Ꮒ hỏng mất, a a a bị bắn đầy rồi… Căng quá, ưm a… Con xin lỗi…”

Cậu thoải mái vểnh mông lên, bị Mộ Trường Khang cᏂị©Ꮒ vào lỗ nhỏ, sau đó dươиɠ ѵậŧ to dài của hắn đâm vào làm phun nước da^ʍ ra.

Không có gì để nói, chỉ có làʍ t̠ìиɦ điên cuồng, đâm rút liên tục, không ngừng cᏂị©Ꮒ, cᏂị©Ꮒ và cᏂị©Ꮒ.

Mộ Trường Khang bóp lấy cặp mông, hắn cắn răng, hưng phấn đến đỏ cả mắt, hắn cᏂị©Ꮒ mạnh bạo không nghỉ lấy một giây mà điên cuồng làʍ t̠ìиɦ.

Mộ Giang Thanh bị cᏂị©Ꮒ không nói được lời nào, cậu chỉ khóc nức nở rồi lẩm bẩm, không ngừng đung đưa theo nhịp của Mộ Trương Khang, bầu vυ' cũng lắc lư lên xuống.

Quá mạnh rồi, quá mạnh rồi, Mộ Giang Thanh thầm nghĩ, ba ba giỏi như vậy…

Lỗ da^ʍ của cậu cũng ngày càng kẹp chặt, cậu không ngừng di chuyển để hầu hạ dươиɠ ѵậŧ lớn của Mộ Trường Khang thoải mái, cậu có hơi không khống chế được du͙© vọиɠ đang dâng trào của mình.

Đôi mắt Mộ Trường Khang lóe lên ánh lửa nóng rực, Mộ Giang Thanh bị nhìn có hơi co rúm lại.

Dươиɠ ѵậŧ trong lỗ da^ʍ cũng không ngừng đâm rút, cᏂị©Ꮒ vào sâu bên trong để lấp đầy cậu, khi hắn phát hiện ra mình cᏂị©Ꮒ mạnh bạo quá trớn đến sắp chết thì mới dịu dàng lại một chút, chậm rãi ma sát với lỗ da^ʍ.

Mộ Giang Thanh bị Mộ Trường Khang dịu dàng hầu hạ thì có hơi không hiểu nổi, cậu hoàn toàn quên đi chuyện vừa nãy chính Mộ Trường Khang đã cᏂị©Ꮒ mình đến sắp hư để bắt đầu hưởng thụ việc hắn cᏂị©Ꮒ mình. Cậu không còn chút sức lực nào, cả người mềm nhũn dựa vào ngực hắn để hắn nâng mông cậu lên rồi đâm dươиɠ ѵậŧ vào trong.

Mộ Giang Thanh thở hổn hển, cặp mông mềm mại đầy đặn bị Mộ Trường Khang bóp lấy, lỗ da^ʍ của cậu bị cᏂị©Ꮒ đến không khép lại được, có khép cũng không kín. Cậu bị Mộ Trường Khang cᏂị©Ꮒ đến mức nước da^ʍ chảy ròng ròng, hắn cũng không thèm để ý mà đè ép cậu, xâm phạm vào hết lần này đến lần khác.

Mộ Giang Thanh cũng phát ra tiếng rêи ɾỉ mềm mại, mang theo giọng nghẹn ngào đầy hấp dẫn, nhất là đôi mắt đỏ hoe nhìn chằm chằm vào Mộ Trường Khang, vừa xinh đẹp vừa quyến rũ.

“Sướиɠ quá, ưm… A…”

“Đừng cᏂị©Ꮒ nữa mà, a ưm… Bụng đau quá, quá lâu rồi, đừng cᏂị©Ꮒ nữa a… Bụng rất khó chịu, không được ưm… Con hỏng mất, không… Nhanh bắn cho con, đừng, đừng cᏂị©Ꮒ nữa, ưm… A ưm…”

“Không… Ha a… Chậm chút, con sắp chịu không nổi rồi, bụng đau quá, ưm ưm… Ưm hu hu hu, ba ba chậm chút… Thật sự không chịu nổi, đừng như vậy mà, ưm… Hư ưm…”