Cô Giáo Của Anh

Chương 7: Khả Lam

Sáng hôm sau ở trường , đầu giờ họp giáo viên.

Thầy hiệu trưởng giới thiệu với mọi người hôm nay có cô giáo mới cùng là người trong làng tên khả lam , giản dao nhìn giáo viên mới tuổi khoảng bằng cô ,cũng rất xinh đẹp,

" chào mọi người, em tên là khả lam , giáo viên môn toán, mong mọi người giúp đỡ em nhiều hơn " khả lam vui vẻ giới thiệu.

Mọi người vỗ tay chào đón thêm giáo viên mới về trường. Khả lam nhìn giản dao mỉm cười, kết thúc cuộc họp mỗi giáo viên về lớp của mình.

Giản dao đang đi ngoài hành lang thì khả lam đi sau gọi

" cô giáo lâm …"

Giản dao nghe liền quay đầu lại " cô gọi tôi sao ?"

"Ừm …"khả lam gật đầu

" cô gọi tôi có gì không?"

" cũng không có gì …tôi nghe nói cô lâm là người thành phố A chuyển đến đây "

Giản dao gật đầu " ừ "

" lúc trước tôi cũng học đại học và dậy mấy năm ở thành phố A " khả lam vui vẻ nói

" vậy sao ? "

" thành phố A cái gì cũng tốt…tôi về đây là vì bạn trai tôi ở đây …còn cô giáo lâm sao lại chuyển đến đây?"

Giản dao mỉm cười " vì tôi muốn trải nghiệm cuộc sống miền núi bình yên "

" à …thì ra là vậy "

Đến chiều giản dao về đến nhà , chỉ có mình bà nội đang ngồi trước nhà với chú chó nhỏ, lăng siêu thì không biết đi đâu, giản dao vào phòng nằm xuống giường nằm nhắn tin với cô bạn minh Ngọc

[giản dao …cậu ở trên đó khoẻ không? Sao mình gọi mãi không được, gửi tin nhắn wechat không thấy cậu trả lời ] minh Ngọc nhắn

[ mình khỏe…trên đây không có sóng điện thoại, cũng không có mạng Internet ] giản dao trả lời

[ ừ …trên đó chán thế mà cậu cũng sống được à .trai miền núi thế nào ,đẹp không? ]

[ nhiều lắm…vì thế mình mới có động lực sống ở đây nè …ha ha ha ] giản dao nhắn trả , ghẹo minh Ngọc,

Trai đẹp thì giản dao chưa thấy ai …trừ lăng siêu, nghĩ đến lăng siêu, bất giác cô mỉm cười vui vẻ,

[ kiếm một anh đi …à! Mình Nghe nói Kiều nhất và doãn thành chia tay rồi ]

[ ừ …chuyện của hai người đó mình không quan tâm, sau này đừng nói với mình]giản dao nhắn trả lời rồi để điện thoại qua một bên , nhắm mắt muốn ngủ một lát .

Trời sập tối thì lăng siêu mới về đến, trên xe anh có thêm một cô gái. Đó là khả lam

" cháu chào bà nội…" khả lam vào ôm lấy bà nội

" cháu là …"

" cháu là khả lam , bà không nhớ cháu sao ? …cô bé mà ngày trước hay đến chơi được bà cho bánh ăn suốt ngày nè . "

" à …à … con bé khả lam đây sao? Mấy năm không gặp, cháu khác quá , đẹp hơn trước, làm bà không nhận ra "

" dạ …cháu có mua ít trái cây biếu bà đây ạ " khả lam để trái cây trên bàn "

Từ lúc bước vào lăng siêu đưa mắt nhìn xung quanh không thấy giản dao , phía phòng cô cũng không thấy bật đèn .

Chiều nay anh đến trường rước cô không ngờ gặp khả lam,bạn bè lâu ngày gặp lại , khả lam muốn về nhà thăm bà nội anh, nên anh đồng ý

Khả lam nhìn thấy anh đi về phía phòng , cô liền đi theo sau anh .

Phòng lăng siêu và giản dao sát nhau , anh đi ngang qua cửa phòng cô , chỉ nhìn chứ không gõ cửa, đứng trước cửa phòng anh , mở cửa bước vào bật bóng đèn ngủ thì khả lam cũng vào theo , khả lam ôm đằng sau anh .

" lăng siêu…"

" cô ôm tôi làm gì ? " lăng siêu đưa tay muốn gỡ bàn tay khả lam đang ôm eo anh , nhưng khả lam không chịu buông, ôm anh chặt hơn .

" khả lam …cô buông tôi ra đi …chuyện chúng ta đã là quá khứ rồi ."

" em không buông…quá khứ gì chứ, lăng siêu bỏ qua chuyện cũ chúng ta bắt đầu lại được không anh , em sẽ bù đắp cho anh ?

" không cần thiết…tình cảm bồng bột của tuổi trẻ tôi đã sớm quên rồi " lăng siêu dứt khoát nói.

Trong phòng giản dao vì ngủ quên , thức dậy thấy trời đã tối, cô bật đèn , nghe tiếng nói to nhỏ phòng bên,cô đứng dậy mở cửa ,bước qua phòng bên cạnh , cửa không đóng, thấy ánh sáng nhẹ nhàng từ phòng anh , cô bước đến, thấy một cô gái đang ôm lăng siêu , đối diện với ánh mắt của anh , giản dao lúng túng lên tiếng

" tôi xin lỗi…hai người cứ tiếp tục đi " giản dao nói xong liền quay đi thật nhanh về phòng.

Khi đối diện với ánh mắt lúng túng của cô , lăng siêu cứng đờ người, anh biết là cô sẽ hiểu lầm, nhưng anh biết làm sao lấy tư cách gì để giải thích với cô tình huống này , anh nắm tay kéo mạnh khả lam ra rồi bỏ ra ngoài

Chiều này về nhà cô không thấy anh , thì ra anh đi bắt vợ , lăng siêu thật đáng ghét ,mà cô gái này nhìn quen quen ,đây là suy nghĩ của giản dao lúc này.

Trong bữa cơm tối…

" cô lâm …chúng ta thật có duyên, dậy chung trường giờ lại gặp cô rồi, tôi mới nghe bà nội nói cô thuê phòng ở đây "

Giản dao không biết nói gì nên chỉ gật đầu mỉm cười cho qua.từ lúc ăn cơm đến giờ cô không liếc nhìn lăng siêu một cái nào .

Khả lam nhìn lăng siêu , thấy anh nhìn giản dao đang cúi mặt ăn cơm , cô ta có chút suy nghĩ .

Bà nội là người ngoài bà nhìn rất rõ cả ba đứa trẻ, ai hướng về ai , để ý ai bà biết hết.

Sau bữa cơm, ngồi chơi với bà nội một lúc, khả lam mới chào bà nội ra về, vì trời tối nên lăng siêu đưa khả lam về, giản dao đi về phòng lấy đồ đi tắm, hôm nay giản dao không có tâm trạng nghĩ gì nữa kể cả con ma thường ngày cô rất sợ ,bây giờ cô cũng quên, tắm gội xong cô quyết định ngủ một giấc không suy nghĩ chuyện của người khác nữa, nhưng nằm xoay qua xoay lại vẫn không ngủ được, đến khi nghe tiếng xe của lăng siêu, giản dao tắt đèn nhìn qua khe cửa thấy anh bước xuống xe .

Lăng siêu vừa về ,anh nhìn lướt qua căn phòng giản dao , đúng lúc đèn cũng tắt, anh đi vào nhà, ngồi xuống ghế uống ly nước ,thấy bà nội vẫn còn thức.

" cháu đưa khả lam về rồi sao ?"

Lăng siêu gật đầu " bà chưa ngủ sao ?"

"Bọn trẻ bây giờ sao cứ thích mập mờ thế nhỉ , bà già này thật sự không hiểu nổi mà " bà nội thở dài nói

Lăng siêu ngơ ngác, không hiểu ý bà nội

" bà nói gì thế ạ "

" cháu còn hỏi nữa, bà đang nói cháu với giản dao đấy " bà nội đến gần nói tiếp " cháu đừng giả vờ nữa…rõ ràng là cháu thích giản dao, sao không bày tỏ tình cảm với con bé,bà thấy giản dao dịu dàng xinh đẹp lại rất tốt, hai đứa rất xứng đôi "

Lúc này lăng siêu mới hiểu " bà đừng nghĩ nhiều…cứ để tự nhiên đi ạ "

Bà nội thất vọng vì sự chậm chạp của cháu trai mình như vẫn lên tiếng nhắc nhở anh

" trên đời này mọi việc đều có thể mập mờ , nhưng tình cảm phải rõ ràng…thích ai phải nói rõ để người ta biết tấm lòng của mình. Việc người ta có đón nhận hay không là quyền họ …giản dao xinh đẹp như thế, chắc chắn sẽ không ít người theo đuổi, cháu mà còn chậm chạp như thế , để người khác cướp mất thì đừng có hối hận đấy!"

lăng siêu mỉm cười " cháu biết rồi…bà đi ngủ sớm đi "

Vài ngày sau đó khả lam hết giờ giảng dậy đều chạy đến nhà lăng siêu thăm hỏi bà nội, nấu cơm , ăn uống xong mới về , cô ta rất tự nhiên đối đãi với giản dao như mình là chủ nhà.

Khả lam đem con cá mới làm sạch sẽ xong vào bếp thay mỗi bà nội đang nhặt rau , lăng siêu đang sữa xe trước cửa

" giản dao đâu mà không xuống phụ nấu ăn hả bà ?"

" chắc con bé trong phòng…có gì đâu mà phụ hả cháu "

Khả lam nghe vậy liền đi đến phòng giản dao gõ cửa . Từ lúc thấy được ánh mắt lăng siêu nhìn giản dao , khả lam đã không còn được vui vẻ thân thiết với giản dao nữa.

" giản dao …"

Giản dao mở cửa " có chuyện gì thế?"

" cô ra ngoài cùng tôi nấu cơm đi…" khả lam đứng khoanh tay trước ngực nói,

" tôi không biết nấu…"

" ôi trời ạ ! lăng siêu thì đang bận việc…không lẽ cô định để bà nội nấu cơm?"

Giản dao nghe vậy liền theo khả lam ra ngoài , khả lam đang cắt rau chỉ .

" cô nhóm bếp chiên cá đi…tôi làm sạch để sẵn rồi đó "

Giản dao nhìn con cá trong rổ .Cô chưa chiên cá bao giờ , nhìn một lúc cô lấy củi , nhóm lửa , thổi khói nghi ngút.

Bà nội ngồi đó chỉ biết nhìn hai cô gái trẻ.

Chảo dầu nóng lên, giản dao bỏ con cá vào , dầu bắn tung toét khiến cô không giám đứng gần,phải cầm đôi đũa chạy đến chỗ bà nội, nhìn thấy mặt mũi cô dính nhọ đen , bà bật cười

" nấu ăn khó lắm phải không?"

" dạ …lần đầu tiên cháu vào bếp, bà đừng chê cười "

Giản dao nói đôi ba câu với bà thì ngửi thấy mùi khét liền chạy lại lật con cá , bị dầu bắn vào tay , tuy rất nóng và rát nhưng cô không kiêu một tiếng, nghĩ đến việc khả lam sẽ cười cô , giản dao không muốn chịu thua , nhìn con cá cháy khét một bên, cô thở dài buồn buồn .

Khả lam bưng rổ rau vào thấy con cá khét

" cô tránh ra đi…để tôi làm cho "

Khả lam thấy lăng siêu đang đi vào liền để cho giản dao làm, đi đến rót sẵn cho anh ly nước.

Lăng siêu sửa xe xong đi vào thấy giản dao đang loay hoay ở bếp lửa .

" anh uống nước đi cho mát " khả lam đưa ly nước cho anh .

" tôi không khát " lăng siêu hờ hững nói lướt qua khả lam vào ghế ngồi.

Thái độ lạnh nhạt của lăng siêu khiến khả lam không vui nhìn về phía giản dao , tất nhiên cô ta cũng thấy ánh mắt anh hướng về giản dao . Tay khả lam siết chặt ly nước nhưng khi quay lại vẫn cười tươi .

Đồ ăn được khả lam và giản dao dọn lên bàn . Lăng siêu nhìn con cá khét rồi nhìn mặt mũi dính nhọ của giản dao ,anh thấy có chút buồn cười nhìn cô rất đáng yêu , như mèo con vậy .anh cau mày nhìn đến cánh tay đỏ một mảng và nổi bóng nước của cô , anh đau lòng nhưng vẫn phải kiềm chế .

Nếu sau này cô làm vợ anh, có đánh chết anh cũng không để cô bước vào bếp nấu ăn .

" giản dao …cháu đi rửa mặt đi rồi ăn cơm "

Giản dao nghe bà nói liền đi rửa mặt, cô ngâm cách tay bị bỏng của mình vào nước một chút rồi mới đi vào.

Cứ nhìn cảnh khả lam gắp thức ăn cho bà nội , cho lăng siêu, giản dao cảm thấy trong lòng khó chịu, rất khó chịu .

Buổi tối ở Thành phố A , trong phòng làm việc của doãn thành , sau những ngày cho người tìm kiếm giản dao cuối cùng doãn thành cũng biết cô đang ở vùng núi Tây Bắc.

Doãn thành gọi điện cho trợ lí của mình " cậu giúp tôi đặt một vé máy bay lên Tây Bắc vào sáng ngày mai "

Sau khi kết thúc cuộc gọi doãn thành cầm ly rượu trên bàn uống một hớp .

" giản dao …cuối cùng anh cũng tìm được em "