Áo sơ mi trắng bị vén lên một nửa, cơ bắp màu lúa mạch vừa đẹp vừa rắn chắc, vùng tam giác gợi cảm, chiếc qυầи ɭóŧ màu đen chặn hướng mà những đường cong sâu và mờ ám đang kéo xuống, quả bóng phồng lên giữa hai chân vô cùng thu hút ánh nhìn của người khác.
Dường như cậu có thể tưởng tượng ra kích thước đáng kinh ngạc của thứ đang nằm trong đó.
Cố Hoài n nuốt nước bọt, ngón tay đang đặt trên bàn phím run rẩy, chỉ cảm thấy hô hấp khó khăn, cậu hít thật sâu, vẫn không nhịn được mà sờ xuống dưới. Cậu nhắm mắt, ngón tay thon dài ấn vào cổ áo, từng chút từng chút một chạm tới ngực, luồn vào trong áo nịt ngực, trượt dọc xuống khe ngực, mở ra bí mật bên dưới lớp vải.
Chính xác, Cố Hoài n có đặc điểm sinh lý của cả hai giới cùng một lúc, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nhỏ bé của nam giới, bộ ngực căng tròn của nữ giới và hoa huyệt mềm mại.
"Ưm…" Bộ ngực đầy đặn cuối cùng cũng được thả lỏng, đầṳ ѵú bị ngón tay vân vê, khóe mắt ươn ướt của Cố Hoài n thoải mái nheo lên, trong lòng mơ màng tưởng tượng chủ nhân của cơ thể cường tráng ấy ôm mình từ phía sau, xé rách quần áo cậu một cách thô bạo, bàn tay to ấm nóng vừa nắn vừa bóρ ѵú cậu. Theo những hình ảnh trong đầu, động tác của Cố Hoài n trở nên gấp gáp, đôi chân cậu khép lại, đũng quần nhô lên như một túp lều nhỏ nhưng nơi mà cậu đang kẹp chân và vặn vẹo rõ ràng còn có một bộ phận khác: "Ưm… Định Minh… Mạnh hơn… Sờ mình… Ưm ưm…"
Kɧoáı ©ảʍ ngứa ngáy tê dại dần dần truyền đến từ đầṳ ѵú, hòa thành một với sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ khi cọ xát ở thân dưới, châm lên trong người cậu ngọn lửa thèm khát. Cố Hoài n khó chịu đẩy bàn phím ra, lật người nằm lên giường, dùng gối kẹp giữa hai chân, ép chặt một bên gối vào phần đáy chậu lẽ ra phải bằng phẳng. Quần của cậu ướt đẫm, dịch nhờn vẫn đang lan ra như không thể ngừng lại.
"A… A…" Cố Hoài n vùi đầu vào đệm chăn, muốn giấu đi những tiếng rêи ɾỉ đang vang lên không ngớt: "Định Minh… A ha… Lỗ nhỏ ngứa quá… Khó chịu quá… Mau, cứu mình… Huhu…"
Cơ thể của Cố Hoài n rất nhạy cảm, lúc nào cũng cảm thấy không thỏa mãn, đôi chân kẹp chặt lấy gối, không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ chỗ ẩm ướt kia. Kɧoáı ©ảʍ từ việc cọ xát khiến cậu có được một lần lêи đỉиɦ ngắn ngủi nhưng cảm giác trống rỗng vẫn bao trùm cơ thể cậu.
Cố Hoài n mệt mỏi nằm rũ trên giường thở hổn hển, cậu che mặt, tâm trí vô cùng rối bời, bỗng nhiên cảm thấy hơi hối hận, cậu đưa người mình yêu thầm vào trong truyện 18+, cứ viết rồi lại… Ướt.
Lục Định Minh là bạn cùng phòng hồi đại học của Cố Hoài n, nằm ở giường dưới, dáng người cao, vẻ ngoài đẹp trai giống như nam chính trong những bộ tiểu thuyết.
Chỉ có thể dùng từ "Đẹp" để miêu tả, trong lòng các bạn học nữ là: "Từng cử chỉ của anh ấy đều khiến thế giới trở nên mờ nhạt." Vẻ đẹp kinh thiên động địa đó vô cùng khác biệt, hoàn toàn có thể đứng ở vị trí cao trong những bảng xếp hạng nhan sắc.
Lúc đầu Cố Hoài n chỉ cảm thấy rằng anh cũng khá đẹp, không nghĩ thêm gì khác. Nhưng sau thời gian dài tiếp xúc, cậu lại phát hiện anh không chỉ nói chuyện thú vị mà còn rất quan tâm và tinh tế.
Bởi vì cơ thể không bình thường, Cố Hoài n khá hướng nội, thuộc kiểu nếu có thể không ra ngoài thì sẽ không ra ngoài, có thể không nói chuyện thì sẽ không nói chuyện, trước khi vào đại học, cậu luôn lẻ loi, mỗi khi có hoạt động mang tính đoàn đội, cậu đều rất ngại mà nấp vào trong góc, Lục Định Minh lúc nào cũng chăm sóc cậu mọi lúc mọi nơi.
Sau này, ngày nào cậu cũng bị Lục Định Minh kéo đi học chung, ăn cơm chung, bị anh kéo đến sân bóng xem mình chơi bóng, anh chính là thành viên quan trọng trong câu lạc bộ bóng rổ, rất được con gái yêu thích. Đương nhiên sẽ có rất nhiều bạn học dũng cảm đến đưa nước đưa khăn cho anh nhưng Lục Định Minh chỉ muốn Cố Hoài n đưa đồ cho mình.
Tuy biết rằng khả năng cao là Lục Định Minh muốn tránh xa những ong bướm vây quanh nhưng không rõ từ khi nào, khi Cố Hoài n đứng bên ngoài sân và thấy Lục Định Minh vẫy tay với cậu, trong lòng cậu bỗng cảm thấy vị chua ngọt khó tả.