Kha Tiểu An cúi người hôn lên trán của hai đứa con trai rồi đứng thẳng người dậy giém chăn mền lại cho bọn họ: “Kỳ Tư, Nhạc Văn, phải đi ngủ ngoan nha, ngủ ngon!”
Thực ra con trai đã trưởng thành, còn cao hơn ba ba Kha Tiểu An một cái đầu nhưng anh vẫn không nhịn được mà đối xử với đứa con trai đã trưởng thành của mình như một đứa con nít, thường xuyên dỗ dành bọn họ như một đứa trẻ.
“Chúc ngủ ngon thì phải hôn ở đây!” Đứa con út Nhạc Văn đầy nghịch ngợm bĩu môi với ba ba mình, Kha Tiểu An cười một tiếng rồi nhẹ nhàng chạm vào khóe miệng con trai, sau đó cả Kỳ Tư cũng nháo nhào lên.
“A! Xảo quyệt quá đi, ba ba, con cũng muốn nữa!”
“Được rồi được rồi, ngoan ngoãn đi ngủ đi!” Kha Tiểu An đành phải hôn khẽ vào khóe miệng con trai cả Kỳ Tư của mình, sau đó xoa đầu hai người: “Ba ba phải cầm đèn ra ngoài rồi!”
Lúc này cặp song sinh mới hài lòng nhắm mắt lại. Kha Tiểu An nhìn hai khuôn mặt non nớt xinh đẹp giống nhau như đúc thì trong lòng cảm thấy yêu thích không thôi, anh nhẹ nhàng giém góc chăn cho hai người rồi mới đi ra khỏi cửa.
Hai đứa con trai ngày một lớn hơn nhưng lại không có kỳ phản nghịch như những người bạn đồng trang lứa khác mà luôn ở gần nhau, điều này khiến Kha Tiểu An rất vui mừng. Phải biết rằng lúc đầu Kha Tiểu An quyết định sinh bọn họ ra thì anh vẫn luôn lo lắng rằng mình không thể đảm đương nổi vai trò làm cha này.
Kha Tiểu An về đến phòng của mình, anh rón rén cẩn thận đóng cửa phòng lại, sợ nếu có tiếng động gì thì sẽ làm phiền con trai nghỉ ngơi.
Kha Tiểu An nằm trên chiếc giường mềm mại rồi thở dài, lúc này mới lộ ra vẻ phiền não. Anh vén vạt áo ngủ dài che đến mông lên, dưới quần ngủ đã dính rất nhiều nước, vết sẫm màu còn đang dần mở rộng.
“Hầy…” Kha Tiểu An nhẹ nhàng cởϊ qυầи ngủ xuống lộ ra cảnh sắc dưới thân, một gậy thịt nho nhỏ xinh đẹp đang nửa cương cứng run rẩy ở bụng dưới, lông cũng thưa thớt nhạt màu. Xuống thêm chút nữa là một cái miệng nhỏ phấn hồng đang không ngừng mấp máy tiết ra dịch ngọt, lúc này co lại theo hô hấp của Kha Tiểu An, giống như đang chờ đợi thứ gì yêu thương nó.
Đúng vậy, Kha Tiểu An là người song tính, anh có dươиɠ ѵậŧ của đàn ông, mặc dù nhỏ nhưng vẫn có thể cương lên và xuất tinh, đồng thời còn có bộ phận của phụ nữ, hiện tại lỗ nhỏ còn đang đói khát rỉ nước, thậm chí còn có tử ©υиɠ hoàn chỉnh. Bộ ngực anh cũng đầy đặn, bình thường đều mang áo bó ngực để giấu đi, chỉ có lúc ở nhà mới dám bỏ ra.
… Lại, lại tới rồi…
Ưm, rất muốn…
Kha Tiểu An nhắm mắt lại, anh nằm trên giường thả lỏng cơ thể, ngón tay run rẩy thành thục cầm lấy dươиɠ ѵậŧ nhỏ kia rồi chậm rãi di chuyển.
Không biết có phải vì là người song tính hay không mà nhu cầu tìиɧ ɖu͙© của anh rất cao. Thân dưới chỉ mới bị đồ lót chật chội bao lấy, lúc đi lại ma sát với nhau cũng có thể bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức chảy ra nước da^ʍ nhớt nhầy, dù là lỗ nhỏ phía trước hay là lỗ nhỏ phía sau thì lúc nào cũng ướt đẫm, như thể lúc nào anh cũng trong tình trạng đói khát, hy vọng có người nào đó tiến vào để lấp đầy bọn chúng…
Lúc Kha Tiểu An học đại học, tuổi nhỏ nên không biết gì, anh đã yêu đàn anh học khoá trên, sau khi học xong không ngờ bọn họ lại bên nhau thật. Nhu cầu tìиɧ ɖu͙© của đàn anh rất cao, thường xuyên thay đổi cách chơi cơ thể anh, thậm chí còn để Kha Tiểu An ngậm dươиɠ ѵậŧ cả đêm rồi đi ngủ.
Nhưng qua hai năm, đột nhiên lại mất liên lạc với đàn anh. Gọi điện thoại không được, tìm người không thấy đâu, đến chỗ công tác hỏi thì đã biết là đã nghỉ việc rồi. Kha Tiểu An bị vứt bỏ cảm thấy vô cùng đau lòng, vào lúc đó anh đã phát hiện ra mình đang mang thai đứa con của đàn anh.