Sau Khi Bị Học Thần Phát Hiện Yêu Thầm

Chương 7: Lẳng lơ (Hơi H)

Nhưng có thể thấy cô gái cũng không có vẻ là một nữ sinh ngoan hiền.

Chiếc áo sơ mi rộng rãi ban đầu đã được sửa thành kiểu ngắn nhỏ có thắt eo, trong lúc hoạt động sẽ vô tình lộ ra làn da trắng nõn và mịn màng quanh eo, chiếc váy màu xám dài đến đầu gối cũng đã được chỉnh lại chỉ dài đến đùi, cặp mông căng tròn lúc chổng lên, còn có thể thấy rõ chiếc qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm chất lỏng.

Rất lẳиɠ ɭơ.

Trì Tư Việt cũng không có nhiều hứng thú để ý, nhưng khi thiếu nữ lại lần nữa dựa vào bệ cửa sổ, mông đồng thời bị đẩy ra sau, cậu nhìn thấy chiếc qυầи ɭóŧ mỏng màu hồng nhạt của cô gái có in hoa văn hoạt hình.

Sự tương phản quá lớn giữa bộ đồng phục ‘đã qua chỉnh sửa’ và chiếc qυầи ɭóŧ ngây thơ của thiếu nữ ngay lập tức khơi dậy lượng hormone ngứa ngáy trong cơ thể cậu sau khi tập thể dục xong.

Gần như trong nháy mắt, gậy thịt đã cứng lên.

Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Trì Tư Việt.

Muốn ‘làm’ cô.

Đôi chân dài chống trên mặt đất, cơ thể hơi ngả về phía sau, chiếc ghế cọ vào mặt đất phát ra âm thanh đột ngột.

Thù Đồng bị tiếng động bất thình lình làm cho sợ hãi, hai chân như nhũn ra, ngã ngồi xuống chiếc bàn dài.

Cách làn hơi nóng, cô nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Trì Tư Việt.

Thiếu niên uể oải dựa vào lưng ghế, trên áo phông trắng có vết ướt của mấy bọt nước bắn vào. Cả người phảng phất hương vị thanh tao cấm dục, ngoại trừ - cự vật đang ngóc cao đầu giữa chiếc quần thể thao màu xám.

Cậu đứng dậy, đút một tay vào túi quần, cách lớp vải dệt, xoa nắn gậy thịt đang sưng phồng của mình, tiến lại gần cô.

Bức thư vừa được vuốt phẳng trên tay lại bị các đầu ngón tay nắm chặt lần nữa.

Thù Đồng cắn môi, chống tay lên bàn muốn lùi về phía sau, nhưng cơ thể như bị đóng đinh tại chỗ, dù nửa bước cũng không thể động đậy.

Trì Tư Việt bước vài bước đến gần, đôi đồng tử sẫm màu nhuốm đầy du͙© vọиɠ, ánh mắt nóng rực rơi vào đường viền cổ áo hơi hở của cô.

Trên bộ ngực phập phồng trắng như tuyết có một nốt ruồi nhỏ màu đỏ, dụ hoặc người khác muốn dùng đầu lưỡi liếʍ cắn.

Sau đó, ánh mắt cậu hơi hướng xuống dưới, nhìn thấy cái tên ở góc dưới bên phải của bức thư.

Trì Tư Việt.

Bên tai truyền đến tiếng cậu cười khẽ: “Gửi cho tôi?”

Thù Đồng theo bản năng gật đầu, sau đó vội vàng lắc đầu: “Không phải…”