Lan Y Ninh cũng không muốn dấu giếm gì cô bạn thân Cao Dương Ân của mình. Vì vậy cô quyết định hẹn Cao Dương Ân ra ngoài quán nước và thành thật khai hết mọi chuyện.
Ngồi chờ đợi Cao Dương Ân ở quán nước, Lan Y Ninh mang tâm trạng thấp thỏm đầy lo âu, hai bàn tay xoắn xuýt vào nhau, mồ hồi chảy ra từ lòng bàn tay rất nhiều.
Khi thấy Cao Dương Ân nhấc giày cao gót cộp cộp đi tới, Lan Y Ninh càng hồi hộp hơn nữa.
Cao Dương Ân vẫn như mọi ngày, cô bạn này cười nhiệt tình chào Lan Y Ninh, nhân viên phục vụ đi tới đưa menu, Cao Dương Ân cũng nhiệt tình gọi nước.
Đợi gọi nước xong, Cao Dương Ân mới đặt sự chú ý lên người Lan Y Ninh, cô mang giọng điệu đầy thích thú hỏi:
- Gì thế, sao hôm nay lại có nhã hứng gọi mình đến đây vậy?
- Ân Ân, thật ra…
Lan Y Ninh ngập ngừng lên tiếng, cuối cùng là bản thân hít một hơi thật sâu, khi đã lấy được hết sự can đảm rồi thì mới nhanh nhảu nói ra một tràng câu dài tới tấp:
- Ân Ân, mình đang hẹn hò với em họ cậu đấy, chính là Điền Vu Lang, tớ xin lỗi vì đã giấu cậu suốt thời gian qua, chúng tớ đã chính thức qua lại được hơn 2 tháng rồi,…
- Dừng, dừng.
Cao Dương Ân đưa tay ngăn cản không cho Lan Y Ninh nói thêm câu nào nữa. Lan Y Ninh cứ sợ Cao Dương Ân thật sự đã tức giận với mình, nên cô buồn bã rầu rĩ cúi đầu, các ngón tay tự vân vê với nhau.
Trong giây lát Lan Y Ninh nghe rõ tiếng đập bàn cực mạnh của Cao Dương Ân. Hẳn là đang rất tức giận.
Vì vậy Lan Y Ninh ngồi im đợi chờ Cao Dương Ân lớn tiếng trách móc mình, nào ngờ cô bạn này lại cất tiếng lên và nói:
- Tớ biết ngay mà, cả hai người các cậu làm sao mà qua được cặp mắt của mình!
Lan Y Ninh vẫn chưa hiểu câu nói này của Cao Dương Ân, cô chớp chớp mắt nhìn cô bạn thân này.
Hồi sau Cao Dương Ân vẫy tay nói:
- Cậu xin lỗi tớ làm gì không biết, khi biết cậu đang hẹn hò với Điền Vu Lang, tớ thật sự rất vui mừng là đằng khác, thằng bé là người tốt, nên tất nhiên là rất phù hợp với cậu rồi. Tớ còn mừng không hết đây này.
Nghe xong câu nói này, Lan Y Ninh nửa ngờ nửa hoặc nói:
- Cậu… Không giận mình sao?
- Giận, tất nhiên là giận rồi. Tại sao không kể mình sớm hơn chứ, hại mình phải tự mình tìm hiểu, rồi suốt ngày tìm cách quan sát hai người. Thật tốn công cho mình rồi.
Nói đến đây Lan Y Ninh cũng tự hiểu, cô vui vẻ cười cười với Cao Dương Ân.
Sau đó cả hai ngồi tại quán nước tâm sự với nhau.
Cao Dương Ân nằng nặc muốn nghe về chuyện tình đầy thú vị của thiếu nữ ngây ngô và thiếu niên đào hoa.
Đợi đến khi nghe Lan Y Ninh kể xong, Cao Dương Ân đập bàn ôm bụng cười sỗ sàng.
Lan Y Ninh ngồi đối diện cảm thấy đỏ mặt ngượng ngùng, mắt đảo xung quanh lại thấy còn có rất nhiều người đang nhìn về phía mình, thấy thế Lan Y Ninh càng xấu hổ hơn.
Cô vội ngăn cái miệng lớn này của Cao Dương Ân lại.
Thời gian học đại học của Điền Vu Lang và Lan Y Ninh đều trải qua rất nhanh. Mới thoáng một cái chớp mắt là Lan Y Ninh đã tốt nghiệp ra trường, cô cũng đã tìm được công ty thích hợp để làm việc.
Cũng may mắn là lúc làm thực tập sinh ở công ty chuyên xuất bản truyện sách, thái độ cũng như sự cần cù chăm chỉ của Lan Y Ninh đã đánh động đến cái nhìn của các cấp trên.
Cho nên hai bên là Lan Y Ninh và cấp trên ấy nhanh chóng ký hợp đồng với nhau, đợi đến khi cô tốt nghiệp ra trường là đã có thể trực tiếp trở thành nhân viên chính thức của công ty.
Lại nhớ khoảng thời gian vừa rồi, chuyện tình yêu giữa cô và Điền Vu Lang đều không hề gặp chút trắc trở nào cả.
Mặt khác cả hai còn gặp rất nhiều điều thú vị. Đặc biệt là khi nhớ đến lúc giữa năm học. Vài sự việc xảy ra cho nên cả trường đại học A đều biết đến việc nam thần khoá dưới yêu đương với mỹ nữ lạnh lùng khó cưa của ban Chính trị học.
Vào giữa trưa của một ngày nọ, đã tới giờ ăn cơm, hai bạn sinh viên thân thuộc rủ Lan Y Ninh cùng xuống căn tin trường và cùng nhau ăn cơm.
Gần đây mối quan hệ giữa cô với các bạn cùng khoa đã có tiến triển rất tốt, cô cũng từ mình làm thân với hai bạn học mới, là Lý Kiều Nhi và Trịnh Vy.
Lan Y Ninh không nhanh không chậm đi theo chân của Lý Kiều Nhi và Trịnh Vy, miệng lúc nào cũng giương lên một nụ cười hết sức đáng yêu, và có vài phần thích thú với sự thay đổi đặc biệt này của mình.
Lúc đứng xếp hàng lấy cơm rất là đông đúc. Lan Y Ninh phải chen chúc này nọ cực khổ vô cùng.
Có mấy lần học sinh phía sau lưng đưa đẩy nhau, Lan Y Ninh xém chút nữa là đứng không vững, chân cũng muốn trẹo theo.
Hai cô bạn sinh viên kia thì lấy cơm xong trước cô, cho nên cả hai người họ phụ trách đi tìm chỗ ngồi thích hợp.
Lan Y Ninh nhanh chân bê khay cơm đi tới và ngồi xuống, chuẩn bị ăn cơm thì bất ngờ hai cô bạn mới lại hét lên.
Mà cũng không riêng gì hai người họ, những người ở phòng ăn đều hét lên, tất cả bắt đầu bàn tán xôn xao dữ dội. Mà đặc biệt toàn là nữ giới cùng nhau hò hét.
Lan Y Ninh chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra cho lắm. Trong máu cũng có vài phần nhiều chuyện, dù trước đó cô có lầm lì ít nói đi chăng nữa, thì chuyện cần hóng hớt thì cô đều có thể hóng được.
Lan Y Ninh tạm thời buông đôi đũa trên tay xuống, quay đầu lại nhìn về hướng của hai bạn học đó.
Nào ngờ thứ mà ai nấy đều yêu thích nghị luận và nhốn nháo lại là liên quan đến bạn trai Điền Vu Lang của cô.
^^#Xíu_Xíu^^