Đó là một ngày mùa xuân nắng ấm, có hai tin tức đột ngột phá vỡ sự bình yên được duy trì nhiều năm qua của chốn Thần giới.
Tin thứ nhất, mẫu đơn Bà Sa trong hậu hoa viên của Hoa Hoàng vốn ba vạn năm mới nở một lần nay còn chưa tới một vạn năm đã bắt đầu hé nụ.
Tin thứ hai, có tin đồn đại rằng, Thiên Đế có ý xe duyên tác hợp cho Tiểu công chúa nhà Long thần Chung Sơn Chúc Âm thị và con trai độc nhất của Thanh Đế Hoa Tư thị là Phù Thương thần quân.
Vừa khéo mẫu đơn Bà Sa trong hậu hoa viên của Hoa Hoàng hé nụ, với ý định “không muốn lần đầu gặp mặt quá ngượng ngùng”, Thiên Đế đã sắp xếp lần gặp mặt đầu tiên cho hai vị thần tiên trẻ tuổi vào chốn hậu hoa viên của Hoa Hoàng, hôm đó có muôn vàng thần tiên đều tới đây ngắm hoa du ngoạn, chắc hẳn chẳng đến nỗi để hai đứa nhỏ trợn mắt nhìn nhau.
Tin tức mới vừa truyền ra, các thần tiên tới hoa viên ngắm hoa du ngoạn nối liền không dứt, cửa vào hậu hoa viên sắp bị giẫm lùn đi mấy tấc.
Năm xưa, phu nhân của Chung Sơn Đế Quân là Thuý Hà Thần nữ mất ở nơi bình nguyên chốn Đại Hoang, từ đó về sau Đế Quân khóa kín Chung Sơn, chẳng chịu qua lại với chư thần nên chưa một ai từng thấy qua dung nhan của con trai con gái ngài.
Mà vị Tiểu công chúa Chung Sơn năm xưa được đồn đại là “Công chúa cá chạch”, chắc hẳn cũng chỉ có thể là một thần tiên nhỏ bé tầm thường.
Nhưng cho dù nàng tầm thường đến đâu thì xuất thân của nàng vẫn muôn phần cao quý.
Nay Tiểu công chúa mới vừa tròn chín ngàn bảy trăm tuổi, đến tuổi có thể gả ra ngoài thì lại mời chào được Thiên Đế xe duyên, Thanh Đế dâng con trai độc nhất, khí thế chừng này thì sao các thần tộc bình thường không hâm mộ tán thưởng.
Nhưng Thiên Đế xe duyên nàng với ai chẳng được, tại sao ngài lại cố tình chọn Phù Thương thần quân? Trái tim của vô số Thần nữ chốn Thần giới thầm tan nát vỡ vụn.
Nhớ năm xưa khi Phù Thương thần quân chỉ mới hai vạn tuổi, đúng dịp Đế Nữ xuất giá tổ chức yến tròn năm ngày. Thiên Đế gả con gái đi, chư thần đương nhiên không thể không góp mặt, lúc đó các Long nữ bốn bể múa ca, Tương quân thổi sáo chúc mừng, Thái tử Trường Cầm góp tiếng đàn, Hi Hòa thần nữ đánh trống phụ họa theo.
Có lẽ rượu vào cao hứng, Thiên Đế bỗng quay sang nhìn một vị Thần quân trẻ tuổi ngồi một mình ở góc Đông Nam, cười bảo: “Phù Thương, sao không múa kiếm góp thêm phần vui vẻ?”
Thần quân trẻ tuổi sửa tay áo đứng dậy, tác phong nhanh nhẹn tựa hạc trời, trường kiếm trong tay phóng khoáng như nước chảy mây trôi.
Một khúc Trăng đêm sương lạnh kết thúc, động tác của chàng cũng ngừng lại, trường kiếm vẽ ra một đường cong đẹp đẽ, Thần quân trẻ tuổi ngạo nghễ đứng đó, góc độ gương mặt hơi nghiêng, đường cong sống mũi và quai hàm tuyệt mĩ, chàng nâng trường kiếm trả cho nhóm Long nữ, hàng mi rũ xuống ngước lên, đôi mắt trong như tựa ánh trăng lạnh.
Phong thái tuyệt đỉnh.
Một màn múa kiếm đã khiến Phù Thương thần quân vang danh khắp chốn, làm trái tim của vô số Thần nữ đắm say, nay nghĩ đến việc chàng sắp rơi vào trong bàn tay ma quỷ của Tiểu công chúa Chúc Âm thị, ai ai cũng đau đớn đứt đoạn ruột gan.
Giờ Mùi ba khắc, gió bỗng thổi mạnh, biển mây trùng điệp cuồn cuộn tựa như bị một đôi bàn tay khổng lồ xé mở, sư tử xanh chín đầu cưỡi gió bay đến, chớp mắt đã dừng giữa rừng hoa lê cành lá hỗn độn.
Giữa rừng hoa như tuyết trắng rợp trời, Thần quân trẻ tuổi nhẹ nhàng nhảy xuống từ lưng sư tử, tay áo rộng rãi đong đưa, nhẹ nhàng uyển chuyển, người tới đúng là Phù Thương thần quân - con trai duy nhất của Thanh Hoa Đế Quân.
Chàng chỉ đến một mình, không mang theo tùy tùng nào khác, cũng không các nữ tiên hầu hạ theo sau. Chàng dắt sư tử chín đầu dạo bước đến trước đình viện của Hoa Hoàng. Nhóm người hầu của Hoa Hoàng đã ra cửa đợi nghênh tiếp chàng từ lâu, cung kính nâng tay nhận lấy sợi cương chàng đưa tới.
“Không biết Hoa Hoàng đã sắp xếp ra sao?” Phù Thương khẽ hỏi.
Khác với vẻ ngoài lạnh lùng tao nhã tựa ánh trăng, giọng nói của chàng cực kỳ cuốn hút, chỉ vừa mở miệng thì âm thanh trầm thấp đã như một sợi lông vũ mềm mại lướt nhẹ qua tim, khiến người nghe được đáy lòng mềm nhũn.
Nhóm người hầu vô thức đỏ mặt, hồi lâu chẳng đáp lời chàng.
Bất thình lình, giữa biển mây truyền đến âm thanh đì đùng của tiếng sấm, tầng mây trùng điệp lại bị xé toang, một chiếc xe dài vàng son lộng lẫy xuyên qua áng mây lao thẳng về phía trước, hoa văn bên trên xe là đồ đằng của Long thần Chung Sơn, quanh thân xe ánh sáng truyền xa vạn dặm, tùy tùng bên cạnh mệnh mông cuồn cuộn, không dưới trăm người.
Đến khi đoàn người đông đúc này đáp xuống rừng hoa lê, rừng hoa nho nhỏ đột nhiên trở nên hơi chật chội, nhóm chư thần không thể không sôi nổi nhường đường.
Chỉ thấy hơn mười tên tùy tùng phía trước xách theo chiếc thau nhỏ bằng đồng xanh, dùng gáo ngọc múc nước tưới sang hai bên đường. Mười tiên nữ ở hàng giữa nâng lư hương tử kim, khói thoảng lượn lờ, hương thơm mát lạnh tao nhã gần như phủ lên mùi hoa lê trong rừng.
Lại thêm mười vị tùy tùng phía sau trải thảm Vân Hoa trắng mịn. Thảm này là do các Chức Nữ bên bờ Thiên Hà xe mây dệt thành, dùng ngọc đẹp chốn Thiên Hà điểm xuyết lên trên, một thước thảm đã cực kỳ xa xỉ mà Tiểu công chúa lại sử dụng nó lót đường, thật quá đỗi lãng phí xa hoa.
Mười vị tiên nữ theo sau chiếc xe cầm phất trần, quạt lông, tráp ngọc, bình quý, lại có thêm hai tùy tùng khiêng chiếc ô gấm to lớn đi cuối cùng. Tuy tùy tùng đông đúc nhưng họ vô cùng yên tĩnh, mang theo khí thế kinh người đi đến trước cửa đình viện rồi vội vã tản ra, chiếc xe dài khó khăn dừng lại ngay trước mặt Phù Thương thần quân.
“Ngay cả Đế nữ cũng chưa từng phô trương đến vậy...”
Chư thần bất mãn khe khẽ thầm thì, cho dù người tới là Công chúa của Long thần Chung Sơn đi nữa thì ngay lần đầu gặp mặt đã đưa theo một đám tùy tùng khí thế hùng hổ có khác gì muốn bày tỏ thân phận mình không ai với nổi đó sao?
Cửa xe “kẹt” một tiếng mở ra, tùy tùng cầm ô vội vã bật mở ô gấm chờ hai bên cửa, tiên nữ theo hầu cung kính cong cánh tay, một bàn tay mảnh khảnh mềm mại vịn lên đó, năm móng tay sơn màu đỏ tươi, kết hợp với tay áo vàng nhạt của tiên nữ hầu cần càng làm tôn lên da thịt trắng hơn tuyết.
Ánh mắt của chư thần tập trung trên bàn tay ngọc mềm mại đó – xuất hiện đi nào, Tiểu công chúa nhà Long thần Chung Sơn, họ muốn xem thử rốt cuộc nàng trông thế nào mà lại ngang ngược xa hoa đến nhường vậy!