Tình Nguyện

Chương 23: Chị Nhu Nhu nói cũng nhớ anh

Chương 23: Chị Nhu Nhu nói cũng nhớ anh

Lữ Nhu khó xử một lúc lâu, không biết là bị thuyết phục bởi ánh mắt nóng chờ của cô bé hay không, cuối cùng cô cũng không có biện pháp lắc đầu.

Thấy cô không lắc đầu, Tạ Nhiễm Ly liền ngầm thừa nhận cô đồng ý, cười nói: "Em biết mà!".

Sau đó cô bé không thuyết phục Lữ Nhu nữa, xoay người, mở wechat lén biên tập tin nhắn - -

[Anh, sao còn chưa về nhà, em nhớ anh, chị Nhu Nhu nói cũng nhớ anh...]

Sau đó còn kèm theo một tấm hình, cô bé gửi ảnh Lữ Nhu - - Nhu Nhu đang cầu nguyện.

Tự tìm đường chết, Tạ Nhiễm Ly là nhất.

Bấm để gửi.

Tuy nhiên, Nghiêm Tư Cửu không để ý đến cô bé, hơn nữa cho đến khi ăn cơm tối anh cũng không trở về.

Tám giờ tối, Tịch Cảnh Du ở phòng khách xem phim truyền hình, khóa cửa vang lên, có người đi vào.

Thấy là Nghiêm Tư Cửu, Tịch Cảnh Du kinh ngạc không thôi: "Không phải nói không trở về sao?"

Nghiêm Tư Cửu cởϊ áσ khoác, đi tới bên sô pha, nhàn nhã nói: "Không phải ngài đang tức giận sao".

Tịch Cảnh Du: "Ôi, con còn sợ mẹ tức giận sao?"

Nghiêm Tư Cửu dựa lưng lên ghế sô pha và nói với bà: "Đúng vậy, bà Tịch tức giận có ai mà không sợ".

Trong giọng nói nửa phần sợ hãi cũng không có.

Tịch Cảnh Du bị thái độ lưu manh này của anh chọc cười, hỏi anh ăn cơm tối chưa, bảo dì hâm nóng lại thức ăn lần nữa.

Nghiêm Tư Cửu nói ăn rồi, bảo đừng bận rộn chi nữa.

Tịch Cảnh Du không khỏi nói thầm: "Ăn rồi còn về? Chẳng lẽ thật sự trở về thăm mẹ?".

Nghiêm Tư Cửu cười: "Nói thật sao ngài còn không tin?".

Tịch Cảnh Du mặt mày hớn hở, lòng tràn đầy an ủi.

Nghiêm Tư Cửu ngồi xuống sô pha, tầm mắt nhìn chung quanh một vòng trong phòng khách, tùy ý nói: "Sao chỉ có mình ngài?"

Tịch Cảnh Du bất mãn nói: "Buổi chiều ba con đi ra ngoài, đến bây giờ vẫn chưa về".

"Vậy thì ông chủ Nghiêm không được đúng lắm..." Nghiêm Tư Cửu thuận miệng đáp một câu, lại hỏi, "Con nhóc Tạ Nhiễm Ly đâu?".

"Đến phòng Nhu Nhu làm bài tập" Tịch Cảnh Du bất đắc dĩ lắc đầu "Vừa đến đã dính lấy Nhu Nhu rồi".

Nghiêm Tư Cửu giương mắt liếc lên lầu.

Con trai hiếm khi trở về, Tịch Cảnh Du không muốn xem phim truyền hình, cầm điều khiển tắt, bị Nghiêm Tư Cửu dừng lại: "Đừng, mẹ xem tiếp đi, con về phòng thay quần áo trước.

-

Cửa phòng phía tây tầng hai không đóng chặt, khép hờ, tiếng Tạ Nhiễm Ly líu ríu từ khe cửa truyền ra.

Đây là đang làm bài tập?

Nghiêm Tư Cửu cười nhạo một tiếng đi qua.