Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 33: Lời Rất Có Lý

“Ha ha, dễ nói dễ nói, Lý Bạch huynh đệ, vị này chính là đệ muội? Hay là sư muội?”

Tào Tuyền cười nói, sau đó nhìn về phía Tần Cầm Tuyết.

Rất rõ ràng, hắn bị Tần Cầm Tuyết hấp dẫn, cho nên mới mở miệng chen vào nói.

Tần Cầm Tuyết mỉm cười nói: “Tiểu nữ tử tên là Tần Cầm Tuyết, là sư muội của Lý Bạch sư huynh, chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, ta xem hắn như huynh ruột.”

Tào Tuyền vừa nghe, tươi cười càng sâu, bắt đầu thao thao bất tuyệt nói về Bắc Nguỵ Tu Chân giới này.

Dịch Tiểu Phong rất tò mò, Tần Cầm Tuyết như thế nào vẫn luôn lấy tên thật hành sự?

Hắn không có nghĩ nhiều, bắt đầu chuyên tâm nghe Tào Tuyền phổ cập khoa học.

Bắc Nguỵ ở trong Đại Càn châu có văn hoá tu chân cường thịnh nhất, tông môn cũng là nhiều nhất, Trác Dạ bảo là một trong số đó.

Thiếu bảo chủ Đơn Thiên Ca có muội muội đã trở thành Thái tử phi, cho nên cùng Bắc Nguỵ hoàng thất thành lập quan hệ, địa vị càng cao.

Tông môn mạnh nhất Bắc Nguỵ chính là Thiên Kiếm thánh tông.

Thiên Kiếm thánh tông, chính là tông môn kiếm tu mạnh nhất Đại Càn châu, Kiếm thánh Bạch Hồng Tiêu xuất thân từ Thiên Kiếm thánh tông.

Trừ cái này ra, đó là Bắc Nguỵ hoàng thất.

Bắc Nguỵ ở trong tam quốc ít dân cư nhất, nhưng hoàng thất tu vi lại là cao nhất, tất cả hoàng tử, công chúa đều thuộc Tu Chân giới, hơn nữa tư chất bất phàm.

Dịch Tiểu Phong nghe nghe, rất mau liền đến phiên hắn tự báo thân phận.

Đệ tử Trác Dạ bảo làm bộ qua loa thẩm tra đối chiếu một chút liền cho đi.

Dịch Tiểu Phong, Tào Tuyền sau khi tiến vào Sát Sinh tràng, ở cổng lớn chờ Tần Cầm Tuyết.

Bọn họ nhìn Sát Sinh tràng.

Giống y trong tưởng tượng của Dịch Tiểu Phong, nơi này hoàn toàn chính là một cái trường đấu thú, bên sân có một tường đá cao, sau đó là từng bậc từng bậc thềm đá, có thể chứa trên vạn người tụ tập tại đây.

Tần Cầm Tuyết đi vào tới, còn chưa đi đến cạnh Dịch Tiểu Phong.

“Hắn là Dịch Tiểu Phong! Chính là con rể của Vệ Khấp Tâm Tố Tâm cung, là ma tu!”

Có người bỗng nhiên chỉ vào Dịch Tiểu Phong kinh hô, giả bộ thật sự sợ hãi.

Vệ Khấp Tâm Tố Tâm cung!

Lao xao ——

Tu sĩ chung quanh ồ lên, sôi nổi rút ra vũ khí, chuyển hướng phía Dịch Tiểu Phong.

Dịch Tiểu Phong thầm mắng, liếc mắt nhìn, tên nam tử hắc y kia đang cười lạnh.

Không phải tuyển thủ giai đoạn đầu, là người mới!

Màn hình chính của tiết mục cũng cắt đến một màn này, khán giả đều kích động lên:

“Mẹ nó, chơi chó a!”

“Dịch Tiểu Phong chết chắc rồi!”

“Ha ha ha ha, thật đê tiện a, nhưng ta thích, ta liền không quen nhìn Dịch Tiểu Phong khoe khoang như vậy!”

“Vương Mỹ tiểu tỷ tỷ mau tới cứu tướng công!”

“Trác Dạ bảo không chứa ma tu, lúc này Dịch Tiểu Phong chắc chắn bị vây công!”

“Tới! Muốn bắt đầu rồi!”

……

Trước mắt bao người, Dịch Tiểu Phong cũng không có hoảng hốt.

Tần Cầm Tuyết đổ mồ hôi dùm hắn.

Tào Tuyền hồ nghi nhìn về phía hắn.

Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên đổi sắc, giận tím mặt, Thuần Dương linh lực trong cơ thể bùng nổ, giống như sư tử rống bạo nộ: “Một lời nói bậy! Ta là Thanh liên kiếm phái Lý Bạch, ngươi dám bôi nhọ ta, các hạ rốt cuộc là ai? Ngươi ta chưa từng gặp mặt, ngươi có cái chứng cứ gì? Chẳng lẽ lúc trước ngươi cũng ở Thuần Dương thành?”

Nam tử bị Dịch Tiểu Phong dội đến cứng miệng không trả lời được, hắn cũng không thể nói hắn xem qua phát sóng trực tiếp a!

Các tu sĩ lại động tác nhất trí nhìn về phía hắn.

Dịch Tiểu Phong tiếp tục tức giận chất vấn: “Sẽ không phải chính ngươi là ma tu đi, muốn trả đũa, nói chuyện phải có chứng cứ, đứng ra chỉ bậy, các huynh đệ chính đạo ở đây liền sẽ nghe ngươi, trực tiếp đi gϊếŧ người à? Ngươi cho tu sĩ chính đạo chúng ta chỉ biết bế quan, dễ lừa gạt như vậy sao?”

Lời vừa nói ra, đại đa số người ánh mắt tức khắc trở nên không tốt.

Đối mặt Dịch Tiểu Phong cường thế ép hỏi, nam tử không thể nói gì, rõ ràng là không có chứng cứ.

“Đúng vậy, nói chuyện cần chú ý chứng cứ, vu khống, làm sao có thể ngậm máu phun người?”

“Ta xem Lý Bạch huynh đệ tuấn tú lịch sự, cũng không giống như là ma tu.”

“Đúng vậy, tiểu tử này như vậy vâng vâng dạ dạ, vừa thấy liền giống nói dối!”

“Gần đây Trác Dạ bảo là tiềm nhập không ít ma tu, không nghĩ tới nhanh như vậy liền nhảy ra.”

“Khinh chúng ta là ngốc tử à? Ngươi nói người ta là ma tu, người ta chính là ma tu sao?”

Đối mặt người chung quanh chỉ trích, nam tử nóng nảy.

Hắn quay đầu nhìn về phía những người khác, tựa hồ đang tìm trợ giúp.

Dịch Tiểu Phong theo hắn nhìn lại, nhớ kỹ những người đó.

Những người đó cũng chú ý tới ánh mắt Dịch Tiểu Phong, sôi nổi lui về phía sau, trốn vào trong đám người.

Các người mới phần lớn đều không quen biết, nhưng không muốn trực tiếp bại lộ thân phận tuyển thủ của mình.

Tần Cầm Tuyết đi đến cạnh Dịch Tiểu Phong, thấp giọng nói: “Ngươi có phải thích chơi ma sói hay không?”

Dịch Tiểu Phong thấp giọng cười nói: “Đã chơi qua, giọng ai to, người đó có lý, cãi nhau không phải cũng là như vậy sao? Ngươi cùng bạn trai không có so giọng thử a?”

Tần Cầm Tuyết trợn trắng mắt.

Đối mặt với ánh mắt người chung quanh, nam tử cuối cùng cúi đầu, cắn răng nói: “Ta nhận sai!”

Hắn thầm mắng một đám như cẩu!

Trước đó, hắn cùng vài vị tuyển thủ mới bàn bạc tốt, muốn cùng nhau tố giác Dịch Tiểu Phong, kết quả kết quả là, chỉ mình hắn đứng ra.

“Nhận sai? Hay cho một câu nhận sai!”

Có người cười lạnh nói, người nói chuyện đúng là Tằng Thụ.

“Thiếu chút nữa hại chết người ta, một câu nhận sai liền có thể xong việc, cũng không biết là môn phái nào, không quy củ như vậy.” Tần Cầm Tuyết theo sau mở miệng nói.

Hai người lại lần nữa mang theo một đợt tiết tấu, khiến cho nam tử kia hận không thể tìm cái kẽ đất chui vào.

Đúng lúc này, chỗ cửa lớn truyền đến một âm thanh: “Thiếu bảo chủ đến, mời tất cả khách ngồi yên, cấm ồn ào!”

Mọi người quay đầu lại nhìn lại, chỉ thấy ở trong một đám đệ tử Trác Dạ bảo vây quanh, một người nam tử dáng vẻ đĩnh bạt oai hùng đi tới, tư thái khí phách, khuôn mặt nhìn qua cỡ ba mươi tuổi, mắt ưng sắc bén, làm người không dám đối diện với hắn.

Đơn Thiên Ca!

Sắc mặt Đơn Thiên Ca âm trầm, trong mắt ẩn chứa lửa giận, hắn vừa tới, tất cả mọi người an tĩnh lại.

Nam tử hắc y như cũ lui về phía sau, lẫn vào trong đám người, miễn cho lại bị nhằm vào.

Đơn Thiên Ca không nói gì, mà là đi đến một bên.

Hắn rút một thanh cự kiếm ở sau lưng ra, keng một tiếng nện trên mặt đất, mũi kiếm đâm thủng nền đá cứng rắn.

Đôi tay hắn chống chuôi kiếm, nhắm mắt chờ đợi.

Bầu không khí đầy áp lực, mọi người hai mặt nhìn nhau.

Dịch Tiểu Phong thấp giọng hỏi nói: “Vị thiếu bảo chủ này rất lợi hại sao?”

Người hắn hỏi chính là Tào Tuyền.

Tào Tuyền cũng hạ giọng trả lời: “Đúng vậy, hắn đã là tu sĩ Trúc Cơ, lại tinh thông kiếm thuật, thực lực rất mạnh.”

Trúc Cơ tu sĩ……

Dịch Tiểu Phong hiện tại mới Luyện Khí cảnh tầng ba, các tuyển thủ khác cũng mới Luyện Khí cảnh tầng một, đối với bọn họ mà nói, Đơn Thiên Ca tuyệt đối là BOSS không thể một mình đối mặt.

Thời gian tiếp tục trôi đi.

Dịch Tiểu Phong vẫn luôn yên lặng quan sát, muốn phân biệt ai là đệ tử Huyết Chưởng môn, ai là đệ tử Tố Tâm cung.

Lúc sau, hắn nhìn thấy Dương Ngự khập khiễng đi vào.

Năm tên đại hán làm khó dễ hắn thì không thấy bóng dáng.

“A? Hắn như thế nào thoát hiểm? Chẳng lẽ gϊếŧ ngược?” Dịch Tiểu Phong cảm thấy kỳ quái.

Dương Ngự có thực lực này?

Nửa canh giờ rốt cuộc đã đến.

Sát Sinh tràng bỗng nhiên đóng cửa, mọi người sợ tới mức trong lòng đầy căng thẳng.

Đây là muốn làm gì?

Đơn Thiên Ca trợn mắt, nhìn mọi người, chậm rãi mở miệng nói: “Đêm qua, phụ thân ta chết ở dưới tán Thất sắc lưu ly thụ, cạnh thi thể có mấy cái dấu chân khác nhau, ngày mai là tiệc mừng thọ bảy mươi tuổi của hắn, cần bắt được hung thủ trong hai ngày, ta muốn đem hung thủ bầm thây vạn đoạn, tất cả đem cho chó ăn!”

“Miễn là tìm được manh mối về hung thủ, đều có cơ hội đạt được Thất sắc lưu ly quả, nếu là có thể bắt lấy hung thủ, ta trực tiếp thưởng hắn hai quả Thất sắc lưu ly, thậm chí có thể cung cấp tài nguyên tu tiên khác!”