Ước chừng qua nửa ngày, Hạ Cát lại vào Weibo một lần nữa, phát hiện số người thông qua huy động vốn cộng đồng đã vượt quá con số 1000, vẫn còn đang tiếp tục tăng. Nếu như đạt mức 2000 người, Hạ Cát có thể định giá với xưởng sản xuất, giảm bớt chi phí xuống còn 5 tệ một cái, nếu vậy cậu có thể kiếm được khoảng ba vạn!
Hạ Cát nhìn chằm chằm vào giao diện vốn cộng đồng, nhìn cho đến tận lúc tối rốt cuộc cũng đạt mức 2000 người. Cậu vui vẻ chốt đơn với xưởng sản xuất, và gửi tin vui rằng trong vòng một tuần mọi người có thể nhận được hàng. Tính tới thời điểm này, fan Weibo của cửa hàng thú cưng đã có 5000 người, mọi người còn hoạt động rất tích cực.
"Có phải tui là người duy nhất mua móc chìa khóa vì thấy chim nhỏ dễ thương không zậy?"
"Người ấy không cô đơn đâu nạ. Tui chưa từng thấy con chim nào dễ thương như này, có khi là một loại vẹt mập nào đó không nhỉ? 23333"
"Mẹ tui đi chùa xin một lá bùa cầu phúc cũng phải mất 50 tệ, cái móc chìa khóa này không những hữu hiệu, tiện nghi, lại còn dễ thương! Tui muốn mua mười cái về tặng người thân bạn bè!"
"Móa! Chủ ý này của lầu trên nghe hay đấy! Sao tôi lại không nghĩ tới nhở! Tôi sẽ mua thêm mấy cái, blogger còn mở link không thế?"
....
"Oa, xem ra mọi người cực kỳ thích A Phượng đấy!" Hạ Cát yêu chiều xoa đầu tiểu Phượng Hoàng, A Phượng không hề biết khiêm tốn là gì, bật cười hì hì.
Mục đích ban đầu của việc làm ra móc chìa khóa may mắn chính là để giải quyết vấn đề tài chính bị thiếu hụt, nhưng hiện tại mức độ nổi tiếng của A Phượng quá cao, Hạ Cát bắt đầu cân nhắc có nên thuê một nhà thiết kế chuyên nghiệp hay không. Nguyên mẫu chính là A Phượng, các sản phẩm bán ra sẽ không dừng lại ở một chiếc móc khóa, sẽ tinh tế trang nhã hơn và tất nhiên giá bán ra cũng sẽ cao hơn. Hạ Cát nhớ rằng mình có một người bạn học thiết kế đồ họa, cậu định sẽ hẹn đối phương ra nói chuyện nếu như có thời gian rảnh, chuyện này để tính sau đã.
Hạ Cát đăng ký một tài khoản trên nền tảng livestream, định để A Phượng lên hình.
Trong phòng ngủ không mở đèn, tối om om, Hạ Cát điều chỉnh camera và máy tính, A Phượng ngồi trên bàn. Cậu dùng đèn bàn làm ánh sáng duy nhất chiếu từ trên đỉnh đầu A Phượng xuống, toàn bộ camera chỉ có thể nhìn thấy được A Phượng.
Trước khi bấm nút phát sóng, Hạ Cát kiểm tra kịch bản tiểu Phượng Hoàng.