“Cha ơi… Cha cứu con với!”
Tốc độ Vãn Vãn lao ra khỏi phòng tắm tựa như đang tham gia cuộc thi chạy nước rút, cô nhào lên người ba ba, tay chân theo đó như con bạch tuộc mà ôm chầm lấy hắn.
May sao Lâm Triều Sinh còn đủ lực, cũng nhờ thân thể rắn chắc nên cho dù có bị con gái nhảy lên người, hắn vẫn có thể vững vàng đứng thẳng, trái tim như bị hẫng một nhịp, sau khi nhìn thấy bảo bối của mình không có việc gì, tâm tình hắn mới được thả lỏng, vội vàng hỏi han: “Vãn Vãn làm sao vậy? Có chuyện gì đã xảy ra à?”
Vãn Vãn mới tắm được một nửa, trên người còn dính đầy sữa tắm. Lúc này trông cô giống như một con rắn nước đang quấn quanh người ba ba, trơn trượt đến nỗi không thể sờ tay vào. Lâm Triều Sinh sợ cô bị ngã, bất đắc dĩ chỉ có thể nâng mông cô, giống như ôm một đứa trẻ nhỏ.
Vãn Vãn vẫn còn đang ở trong cơn hoảng sợ cực độ, lắp bắp nói: “To... Hơn cả bàn tay...” Cô khoa tay múa chân, nuốt nước miếng, rồi mới bổ sung đầy đủ: “Con nhện...”
Lâm Triều Sinh bị giọng điệu quá mức đáng yêu này của con gái làm cho tim mềm nhũn, hắn cố nhịn cười hỏi: “Con nhện đó lớn đến như vậy sao?”
Vãn Vãn ra sức gật đầu.
“Được rồi, cha đi xem một chút.” Lâm Triều Sinh nói xong, ôm Vãn Vãn muốn đi vào phòng tắm, thế nhưng Vãn Vãn lại sợ tới mức co rúm người vào trong lòng hắn.
Để tiện sửa sang lại đồ đạc ở bên ngoài sân, Lâm Triều Sinh để trần nửa người phía trên, mà ngay lúc này Vãn Vãn cả người đều trần trụi, thu mình ở trong vòng tay ba ba, hai bầu ngực sữa săn chắc vểnh lên cọ xát vào cơ ngực hắn. Đừng nhìn Vãn Vãn dáng người hơi gầy, thế mà đôi gò bồng đảo không hề nhỏ chút nào, hai núʍ ѵú nặng trịch, cọ xát lên l*иg ngực hắn tạo cảm giác rất thoải mái. Lúc này cô còn chưa hoàn hồn, chưa ý thức được cơ thể hai người đang tiếp xúc quá mức gợϊ ȶìиᏂ.
Lâm Triều Sinh lại chú ý tới, hơi thở đột ngột dừng lại mất hai giây, sau đó ngay lập tức trở nên nặng nề, tần suất hô hấp thay đổi, làm cho l*иg ngực của hắn phập phồng lên xuống, từng chút từng chút đè ép hai vυ' Vãn Vãn, đến nỗi hai bầu ngực của cô trở nên méo mó, lộ ra khe rãnh thật sâu.
“Cha à, con sợ quá.”
Thấy ba ba muốn ôm cô vào phòng tắm, Vãn Vãn theo bản năng giãy dụa một chút, sữa tắm trên da cô vốn đã trơn trượt, mà sau lần giãy dụa này, Lâm Triều Sinh thiếu chút nữa đã ôm không được cô, mắt thấy cô sắp ngã xuống, hắn luống cuống tay chân vội vàng ôm lấy cô. Trong giây phút giãy dụa, hai ngón tay của ba ba đã cắm trực tiếp vào cái lỗ nhỏ ấm áp chặt chẽ, Vãn Vãn nhất thời hoảng hốt than nhẹ:
“Ưʍ...”
Trong tiếng kêu này của cô, có sự sợ hãi, cũng có sự quyến rũ khó tả.
Sau đó, hai cha con cùng lúc cứng đờ người.
Tim Vãn Vãn đập thình thịch, sắc mặt đỏ ửng, lúc này cô mới phát hiện, tình cảnh của hai người đang chật vật cỡ nào, “Cha ơi...”