Phó Bản Vô Hạn

Chương 11

Cẩn thận đánh giá, liền có thể phát hiện con Goblin màu lam còn thừa 62 điểm sinh mệnh, còn gần hai phần ba máu. Cô ta đành bỏ ý nghĩ đó, chuyển qua công kích tiểu quái thường.

Chẳng qua những người khác cũng đâu có ngồi không. Lúc Trường Tương Tư phân tâm, Hạ Viêm đã trước một bước diệt sạch sẽ.

Trường Tương Tư giơ pháp trượng, lại không chỗ xuống tay, không khỏi tự buồn bực, con bé này sao ra tay nhanh vậy!

Bên cạnh, Hạ Viêm dùng “Cấp Cứu” thêm máu cho Lâm Mộc, thuận tiện dò hỏi, “Sao lại biến thành thế này? Những người khác đâu?”

Lâm Mộc cười chua xót, “Đừng nói nữa! Đen như chó, liên tục gặp phải hai đàn Goblin , trong đó đều lẫn cả quái tinh anh.”

“Đối phó đợt thứ nhất, điểm pháp lực đã dùng thất thất bát bát. Gặp đợt thứ hai, cũng chỉ còn nước chạy trốn khắp nơi.”

“Tôi có thể sống sót, toàn do may mắn.”

Hạ Viêm lập tức phản ứng lại, pháp lực hao hết, chỉ dựa vào 2 giây một quả đạn ma pháp, gϊếŧ địch xác thực khó khăn. Nhưng mà…… cô hạ tầm mắt, thầm nghĩ, nói cái gì mà sống sót chỉ do may mắn, cô tuyệt đối không tin. Nhất định là giấu bài!

“Tập hỏa, xử lý con Goblin màu lam.” Hàn Phong tiếp tục hạ lệnh.

Trường Tương Tư, Hạ Viêm ứng thanh, liên tiếp ném đạn ma pháp ra.

Vô số cầu sáng tầm nắm tay lần lượt đánh trúng cổ, ngực, bụng con Goblin màu lam. Nó ăn đau, ôm miệng vết thương liên tục gào lên.

“Tỷ lệ đánh trúng cao thế.” Lâm Mộc giật mình hết sức. Phải biết rằng, hai người mới đi theo hắn có ngắm trúng cũng không xong. Công kích mười lần, có thể trúng năm lần đã cám ơn trời đất.

Càng dở là, giúp không được gì thì thôi, mấy đứa ma mới còn đặc biệt thích dùng kỹ năng công kích đoạt một kích cuối. Vì thế điểm pháp lực lãng phí không ngừng, còn nhìn nhau không vừa mắt.

“Sớm biết vậy thì mang mấy em gái rồi.” Lâm Mộc không kìm được thở dài.

Lúc này, con Goblin màu lam bị chọc giận. Nó mặc kệ chính mình lún trong cát, trên tay không ngừng tạo trụ băng, bắn ra phía ngoài.

Một cái bắn về phía Hàn Phong, một cái bắn về phía Hạ Viêm, một cái bắn về phía Trường Tương Tư, còn có một cái bay hướng Lâm Mộc, đúng là ai ai cũng có phần!

Người chơi né ra tứ phía, không rảnh để đánh trả.

Rất nhanh, hố cát biến mất, Goblin màu lam khôi phục tự do. Nụ cười nơi khóe miệng nó lạnh lẽo, lại tạo ra một trụ băng hướng Trường Tương Tư bay tới —— nó nhìn rõ ràng, lựa chọn mục tiêu dễ bắt nạt nhất trong bốn người, bởi vậy hạ thủ không chút do dự.

“Á.” Trường Tương Tư tránh không kịp, lãnh đủ, điểm sinh mệnh hốt nhiên -22. Cô ta cả kinh, cao giọng la hét, “Nhanh thêm máu!”

Hạ Viêm thờ ơ, “Thêm máu có ích lợi gì? Đã bị công kích, không phải kỹ năng sẽ bị cắt đứt sao? Cô nên nhanh nhanh dùng kỹ năng ‘Quấn Quanh ’, trói chặt quái tinh anh đi.”

Trường Tương Tư làm sao lại không rõ đạo lý này? Chỉ vì muốn cướp kích cuối cùng, nên mới cố ý giữ kỹ năng. Giờ phút này phát giác tình huống không ổn, lập tức sử dụng kỹ năng.

Giây tiếp theo, dây leo quấn quanh, đem Goblin màu lam trói như cái bánh tét.

Hàn Phong cũng không khách khí, gọn gàng hoàn thành kích sát.

Với một tiếng rên cuối cùng, con Goblin màu lam biến mất không thấy nữa, nguy cơ được giải trừ.

Hạ Viêm trước tiên thêm máu cho Trường Tương Tư, chờ kỹ năng hết đóng băng, lại cho Lâm Mộc thêm máu hai lần, rồi mới dừng tay.

Mà lúc này, tiến độ nhiệm vụ đã biến thành ——

【Nhiệm vụ mặc định một: Lượng trị liệu lớn hơn 300. ( 130/300 )】

【Nhiệm vụ mặc định hai: Tự tay gϊếŧ 5 con Goblin. ( 3/5 )】

【Nhiệm vụ tùy chọn hai: Thanh lý toàn bộ Goblin trong phó bản. ( 35/100 )】

Hạ Viêm muốn phun máu, mệt chết mệt sống nửa ngày, tiến độ nhiệm vụ mới được hơn nửa. Hai cái nhiệm vụ bắt buộc, chưa cái nào hoàn thành cả.

Lâm Mộc tuy điểm sinh mệnh đã khôi phục hơn phân nửa, nhưng điểm pháp lực vẫn còn thiếu đáng thương. Lúc này ngồi dưới đất nghỉ ngơi, ánh mắt ngơ ngác xuất thần, không biết đang suy nghĩ gì.