Phó Bản Vô Hạn

Chương 10

Dưới tình huống điểm pháp lực đầy đủ, cô không cần lo lắng điểm sinh mệnh bị hết. Nghĩ tới Hàn Phong đã giúp rất nhiều, Hạ Viêm dứt khoát đưa bánh bao ra.

“Cho tôi?” Hàn Phong vô cùng kinh ngạc. Tuy nói trước đó từng nhắc nhở qua, nhưng thực tế ông ta đã dự là sẽ bị lừa. Trong trò Phó Bản Thực Tế này, việc giấu vật phẩm đã quá phổ biến, thành thành thật thật giao ra mới là số ít.

“Tôi có kỹ năng hồi phục, không cần dùng.” Hạ Viêm biểu tình thản nhiên, “Tóm lại, cảm ơn chú cho tôi biết nhiều thông tin như vậy.”

Hàn Phong ngớ ra một hồi, rồi bỗng lấy di động ra, thao tác vài cái.

Hạ Viêm vừa định hỏi định làm gì, liền thấy trên màn hình di động hiện lên khung thoại, 【Người chơi “Hàn Phong” thêm bạn làm Hảo hữu, có đồng ý hay không?】

"..."

Kỳ thật cô không tính thêm bạn. Nếu nói thật như thế, đối phương có thẹn quá thành giận hay không nhở?

“Đồng ý đi.” Tiếng Hàn Phong đúng lúc vang lên.

Hạ Viêm cũng hết cách, bấm chọn 【Có】.

Không bao lâu, cô nhận được mấy cái tin nhắn của hảo hữu gửi tới, “Sau khi kết bạn, nếu hai bên vào cùng phó bản, mặc kệ ở chỗ nào, vẫn có thể thông qua di động trò chuyện riêng.”

“Sử dụng app có thể giao dịch với người chơi khác.”

“Diễn đàn trò chơi, tin tức, trang bị, kỹ năng, tiếp tế, giao dịch gì cũng có, thấy hứng thú có thể nhìn xem.”

Đọc xong nội dung tin nhắn, ánh mắt Hạ Viêm ngưng lại.

Khi cho bánh bao, Hạ Viêm thật không có nghĩ nhiều. Chỉ là thấy chính mình không cần lắm, cho nên dùng để báo đáp ân tình. Ai ngờ nhất thời tốt bụng, lại có thu hoạch ngoài tưởng tượng!

Hàn Phong không để trong lòng, “Chút thủ thuật này không tính là gì. Chơi nhiều phó bản, tự cô cũng sẽ biết được.”

Hạ Viêm không lên tiếng. Đối với người mới còn đang mắt nhắm mắt mở mà nói, để tự mình phát hiện ra, thật sự là quá khó rồi! Có ma cũ chỉ điểm, ma mới có thể bớt không ít đường vòng.

Trong đầu suy nghĩ hỗn loạn, nhất thời không nói nên lời.

Hàn Phong thuận miệng nói, “Tôi sang phòng khác tìm xem, có việc lại liên hệ.” Dứt lời, xoay người rời đi.

“Cái thứ mình bức thiết muốn biết, chẳng qua là thường thức của mấy tay lão làng.” Hạ Viêm khẽ lẩm bẩm, “Như vậy xem ra, có qua có lại mới là thượng sách.”

Cô một bên suy tư, một bên đi dạo quanh tầng lầu.

Thời gian từng phút từng giây trôi đi, con số trong Nhiệm vụ tùy chọn không ngừng tăng lên, ba người họ cũng không thấy con Goblin nào nữa.

Sáu bảy phút sau, ba người lục soát dãy phòng học xong, đang tính đi xuống. Lúc này, di động kịch liệt rung lên, thông báo lại có hai người chơi tử vong.

Cùng thời gian, một người chơi từ xa chạy tới, bước chân như bay, sắc mặt hoảng loạn khó tả.

Hạ Viêm tập trung nhìn, phát hiện người đến là tay lão làng trong trò chơi “Lâm Mộc”. Hắn đi một mình, hiển nhiên người mới đã gặp bất trắc.

“Mau tới giúp một tay!” Cách thật xa, Lâm Mộc cao giọng kêu to, “Phía sau có quái tinh anh!”

Vừa dứt lời, một trụ băng bắn trúng tay trái của hắn.

Điểm sinh mệnh của Lâm Mộc lập tức -20, tốc độ di chuyển chậm lại. Thực rõ ràng, sau khi bị công kích trạng thái đã chịu ảnh hưởng.

Hạ Viêm nhón chân nhìn ra xa, phát hiện một con quái màu xanh lam giữa đám đông Goblin màu xanh lục. Chỉ thấy đối phương phát ra tiếng cười khặc khặc, bộ dáng rất là đắc ý. Ngay sau đó xoa hai tay một cái, lại thêm một trụ băng bắn ra.

Lâm Mộc giơ pháp trượng lên cao , gằn lên từng tiếng, “Lưu Sa!”

Giây tiếp theo, một mảng xi măng phía sau nháy mắt biến thành cát, còn không ngừng lún xuống.

Đoàn Goblin bị lún trong cát, một đám ngã trái ngã phải. Nhưng mặc cho lăn lộn thế nào chăng nữa, cũng không có biện pháp rút chân ra.

“Hỗ trợ.” Vừa nói chuyện, Hàn Phong đồng thời sử dụng kỹ năng “Gai Đất”, vừa bắn đạn ma pháp.

Trường Tương Tư nhìn chằm chằm con quái tinh anh biết bắn băng trụ kia, muốn đoạt một kích cuối cùng . Nhưng quái tinh anh lượng máu thật sự quá cao, tiểu quái khác hoặc là ngắc ngoải, hoặc là tiêu tán, duy độc nó tức giận gầm gừ, sức sống tràn đầy.