Phó Bản Vô Hạn

Chương 6

Lúc này, con tiểu quái thứ tư cũng gần cạn máu.

Hàn Phong giơ pháp trượng lên, thấp giọng niệm chú, “Gai Đất.”

Nói thì chậm, nhưng rất nhanh, trên mặt đất bỗng mọc lên một mảng gai đất lớn.

Đầu gai cực kỳ bén nhọn, dễ dàng xuyên thủng thân thể tiểu quái, một phát diệt bốn con. Về phần con Goblin còn lại, lúc này cũng đã thoi thóp một hơi, cách cái chết không xa.

Hạ Viêm tận dụng cơ hội, ngay lập tức bổ đao.

Đạn ma pháp đạn bay thẳng một đường, chuẩn xác trúng đầu Goblin. Chỉ thấy nó tru lên một tiếng cuối cùng, sau đó tiêu tán trong không khí.

Năm con Goblin, Hàn Phong gϊếŧ bốn con, Liệt Diễm gϊếŧ một con, chỉ có cô ta không có phần. Trường Tương Tư càng nghĩ, sắc mặt càng khó coi.

Hàn Phong thu hồi pháp trượng, thờ ơ nói, “Trên thực tế tôi có sát thương lớn nhất, muốn cướp kích sát thì nhất định có thể cướp được.”

Ông ta nghe được! Nghĩ đến đây, Trường Tương Tư cứng đờ cả người.

Hạ Viêm bước từng bước đến gần, giơ Pháp trượng tân thủ nói một câu, “Cấp Cứu.”

Giây tiếp theo, lượng máu của Trường Tương Tư +3, +3, +3…… thẳng tới 36.

Hạ Viêm lấy di động ra xem xét, phát hiện tiến trình nhiệm vụ có thay đổi.

【Nhiệm vụ mặc định một: Lượng trị liệu lớn hơn 300. ( 15/300 )】

【Nhiệm vụ mặc định hai: Tự tay gϊếŧ 5 con Goblin. ( 1/5 )】

【Nhiệm vụ tùy chọn hai: Thanh lý toàn bộ Goblin trong phó bản. ( 9/100 )】

Mặt khác giá trị pháp lực còn 46,hiện đang khôi phục với tốc độ 2 điểm / mỗi phút.

Đợi các đội viên nghỉ ngơi xong, Hàn Phong bỏ lại một câu, “Lên tầng.” Sau đó cất bước, đi thẳng lên trước.

Hạ Viêm không ý kiến, ngoan ngoãn theo đuôi.

Trường Tương Tư bước nhanh tới gần, vẻ mặt không cam lòng, thấp giọng nói, “Cô cam tâm làm không công hả, nhường tất cả chỗ tốt cho ông ta?”

Hạ Viêm ngữ khí bất đắc dĩ, “Bằng không phải làm sao? Xem tình huống trước mắt, Hàn Phong đích xác là chủ công.”

Nhìn ba người tiêu diệt năm con Goblin có vẻ nhẹ nhàng, kỳ thật cũng nhờ có Hàn Phong. Nếu chỉ có hai người mới liên thủ, sát thương không đủ, phải cò cưa rất lâu mới gϊếŧ sạch quái được. Trong lúc đó có biến cố khác hay không, khó mà nói được.

Huống chi…… Hạ Viêm nhìn lướt qua giao diện thuộc tính, biểu tình vạn phần đau thương. Cô là vυ' em mà!! Ngoài đi theo để trộm đầu người, còn có thể làm gì khác giờ?

Vốn tính một mình một người có thể hoàn thành nhiệm vụ mặc định, nhưng tiếp xúc với bọn Goblin rồi, cô triệt để bỏ ý định đó —— tiểu quái kéo bè kéo lũ mà đi, nếu bị vây, mỗi con một gậy, lượng máu sẽ cạn trong nháy mắt!

“Không phải là do vào trò chơi sớm hơn à?” Trường Tương Tư căm giận bất bình, nhỏ giọng lẩm bẩm, “Nếu thuộc tính giống nhau, trang bị không khác mấy, tôi sẽ không thua ông ta đâu.”

Hạ Viêm đặc biệt muốn hỏi, giả thiết như vậy có ý nghĩa sao? Người ta đúng là vào trò chơi trước, thuộc tính cao, trang bị tốt nha! Đã so không được, vậy thì phải “đau để trưởng thành”[2] được không?

Có điều không đợi cô đáp lời, di động đã rung lên. Mở lên xem, thông báo của hệ thống hiện ra trước mắt, 【Người chơi “Tiểu Đào Khí” đã tử vong.】

Bầu không khí bỗng ngưng lại.

*

Cùng thời gian, một người mới toàn thân run rẩy, không ngừng lẩm nhẩm, “Hắn đã chết, hắn đã chết……”

Một người mới khác tên là “Đoan Mộc”, lúc này sắc mặt khẩn trương, biểu cảm vô cùng ngưng trọng.

Oanh Phi Thảo Trường không kiên nhẫn quát, “Câm miệng! Còn ồn ào nữa tôi liền mặc kệ các người!”

Người mới kia rùng mình, nhanh chóng ngậm miệng.

Đoan Mộc lại không hề sợ hãi, chậm rãi lên tiếng, “Nếu chê chúng tôi phiền, cứ đi ngay từ đầu là được, cần gì miễn cưỡng ở lại?” Đã không nói rõ App “Phó Bản Thực Tế” là cái quái gì, lại không chịu giải thích quy tắc trò chơi, càng nhìn càng thấy ghét.

Oanh Phi Thảo Trường không kiên nhẫn nói, “Người trong bốn bể đều là mẹ cậu chắc? Các cậu không tin, tôi phải phí lời nói cho các cậu tin sao? Mơ đi nhé!”

Đoan Mộc im lặng. Ả này nào có thử thuyết phục bọn họ? Rõ ràng cái gì cũng không nói! Tiểu Đào Khí tưởng lầm là nhân vật trò chơi chết đi, người chơi có thể thoát khỏi phó bản, vậy nên mới cố ý tự tử……

“Mà nói lại thì,” Oanh Phi Thảo Trường nhếch khóe môi, cười lạnh, “Tôi đây không phải đang lấy một ví dụ “tươi sống” để dạy các cậu sao? Nhân vật trò chơi hao hết điểm sinh mệnh, người chơi sẽ chết theo, nhớ kỹ chưa?”

Đoan Mộc trầm mặc không nói, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.