Phó Bản Vô Hạn

Chương 4

Đến trước dãy phòng học, Hàn Phong dừng lại, xoay người nói, “Trong lòng nhiều thắc mắc lắm phỏng? Mỗi người hỏi ba câu, không trả lời thêm.”

Hạ Viêm, Trường Tương Tư liếc mắt nhìn nhau một cái, không hẹn mà cùng im lặng suy nghĩ.

Không bao lâu, Trường Tương Tư mở lời trước, “Nhân vật trò chơi tử vong sẽ có hậu quả gì?”

“Người chơi cũng mất mạng.” Hàn Phong lạnh nhạt trả lời.

Tuy rằng trước đó đã đoán được, nhưng nghe được đáp án chính xác, Trường Tương Tư vẫn thấy phát lạnh trong lòng. Lấy lại bình tĩnh, cô ta lại hỏi, “Hoàn thành nhiệm vụ mặc định rồi thì ra khỏi đây kiểu gì?”

“Nói với hệ thống, nếu không trong trạng thái chiến đấu thì có thể truyền tống lúc nào cũng được.”

“Câu cuối cùng, làm thế nào để hoàn toàn thoát khỏi trò chơi?”

“Không biết.” Hàn Phong ra vẻ bất cần đời, “Mấy đứa quen biết lần lượt chầu ông bà ông vải trong trong trò chơi, không thấy ai trốn được.”

Ba câu đã hỏi xong, chuyện không biết vẫn rất nhiều, Trường Tương Tư không khỏi cảm thấy nhụt chí.

Đến phiên Hạ Viêm, cô trầm ngâm một lát rồi bắt đầu hỏi, “Vì sao lại chia đội làm ba hướng? Tất cả người chơi ở gần nhau không an toàn hơn sao?”

Hàn Phong sắc mặt có chút cổ quái, giải thích nói, “Người chơi vào trò chơi trước, sau đó tiểu quái sẽ xuất hiện ngẫu nhiên trong phó bản. Tập hợp lại an toàn thì có an toàn, nhưng hiệu suất thanh lý quá thấp.”

“Xem nhiệm vụ là biết, trong phó bản tổng cộng có 100 con Goblin. Tốc độ xử lý không đủ mau, đến cuối phó bản nơi nơi đều là tiểu quái, người chơi sẽ bị chúng nó “thập diện mai phục”.”

“Cho nên ba bốn người một đội, lính cũ dẫn đội, sẽ linh hoạt hơn.”

Tiếp đó, Hạ Viêm hỏi câu thứ hai, “Vòng chơi này, người chơi không thể thương tổn lẫn nhau, còn lúc sau thì sao? Có thể có hình thức khác không?”

Hàn Phong trầm giọng đáp lại, “Theo tôi được biết, không có.”

“Câu hỏi thứ ba.” Hạ Viêm truy vấn, “Làm thế nào để nâng cao các thuộc tính?”

“Căn cứ biểu hiện của người chơi trong phó bản, số nhiệm vụ hoàn thành khi phó bản kết thúc, hệ thống sẽ cho ra đánh giá cuối cùng. Đánh giá càng cao, khen thưởng càng phong phú, trong đó có cả khen thưởng thuộc tính.” Hàn Phong trên mặt bình tĩnh tự nhiên, trong lòng lại không khỏi nói thầm.

So với người chơi nam, hầu hết người chơi nữ đều biết nghe lời hơn. Bởi vậy để đỡ phiền phức, ông ta chọn hai người chơi nữ duy nhất trong đám lính mới.

Nhưng qua màn hỏi đáp vừa rồi, ông ta ẩn ẩn thấy có gì đó sai sai. Hai người đi theo ông ta, cứ vậy mà không thèm để ý vì sao mình lại xuất hiện trong cái trường học cũ nát này. Các cô đã tiếp nhận hiện thực rất nhanh, cũng cố gắng nghĩ biện pháp đối mặt.

Hàn Phong âm thầm cảnh giác, mặt không đổi sắc mà dò hỏi, “Lúc đăng ký tài khoản, từng người các cô đã rút được kỹ năng gì?”

Hạ Viêm nói, “Cấp Cứu: Một sao, mỗi giây khôi phục cho mục tiêu 2 ( +1 ) điểm sinh mệnh, duy trì 5 giây. Nếu bị công kích, kỹ năng sẽ bị ngắt.”

Trường Tương Tư nói, “Quấn Quanh: Một sao, có thể trói chặt một mục tiêu chỉ định trong 1 giây.”

Hàn Phong vừa định hỏi tiếp, đột nhiên, Trường Tương Tư kinh hô, “Mau nhìn kia kìa!”

Hạ Viêm nhìn theo, phát hiện cách đó không xa đột ngột xuất hiện một khe hở. Theo sau, một đám quái mặt mũi gớm ghiếc đi ra từ cái khe đó. Chúng nó thấp như người lùn, ăn mặc bán thân, mặt rộng mũi lõm, tai nhọn, trong tay còn cầm một cây chùy gai.