Tôi Dựa Vào Vũ Lực Xoay Chuyển Giới Giải Trí

Chương 6: Thanh Sơn Hữu Tư (6)

Rất nhanh đã đến ngày ghi hình chương trình《 Mang theo bảo bối đi du lịch 》.

Lần này đã đổi mới hình thức, thời điểm quay sẽ bắt đầu từ lúc tổ tiết mục gõ cửa nhà khách mời, đồng thời phát sóng trực tiếp toàn bộ hành trình, độ khó lớn hơn một chút.

Tần Tư Tranh là ba ba thực tập, cho nên có thêm một phân đoạn, cậu và tổ tiết mục cùng nhau đến nhà của bạn nhỏ.

Chỉ đạo phụ trách tổ của cậu là một cô gái nhỏ, tên Trần Nguyệt, đưa cho cậu một tấm thẻ nhiệm vụ.

Tần Tư Tranh nhận lấy, bất giác đọc thành tiếng: "Chào buổi sáng, ba ba thực tập, ba ba cần đến nhà bảo bối trước sáu giờ rưỡi, cùng bảo bối xuất phát đến trạm đầu tiên trong hành trình của chúng ta, thôn Dã Hồ."

Sáu giờ rưỡi, còn có bốn mười phút, thừa sức trang điểm.

"Có thể không trang điểm được không?" Tần Tư Tranh hỏi.

Trần Nguyệt hơi run, dung mạo Tần Tư Tranh xinh đẹp rực rỡ, cho dù không trang điểm cũng có thể nghiền ép phần lớn nghệ sĩ nổi tiếng trong giới giải trí, nhưng ai mà không muốn đẹp hơn chứ, đây là lần đầu tiên có người nói không muốn trang điểm.

Trần Nguyệt sững sờ vài giây, sau đó gật đầu: "Đương nhiên."

Trang điểm có thể dệt hoa trên gấm, nhưng Tần Tư Tranh không muốn Tiểu Cà Chua cảm thấy có khoảng cách, cho nên đặc biệt bảo Giang Khê mua áo sơ mi trắng và quần bò, thoạt nhìn giống như đại ca ca nhà bên.

Quần áo, lễ phục long trọng này đó của nguyên chủ cậu không quá thích ứng, một đời trước cậu vẫn luôn mặc T-shirt cùng quần bò, điều đó làm cho cậu có chút cảm giác an toàn ở thế giới xa lạ này.

"Không trang điểm cũng được, vậy chúng ta xuất phát đi." Nhận được câu trả lời khẳng định của Trần Nguyệt, Tần Tư Tranh híp mắt nở nụ cười, từ bên trong góc lôi ra một cái túi lớn vô cùng nặng nề, thoải mái vác trên vai.

"Đi thôi, đi đón bảo bối của tôi, Tiểu Cà Chua."

Trước đó tổ tiết mục đã đưa cho cậu tư liệu về bạn nhỏ, biệt danh là Tiểu Cà Chua, bốn tuổi rưỡi

Tiểu Cà Chua ở cùng một thành phố với cậu, trước khi xuống xe Tần Tư Tranh mở chiếc túi to mà cậu đã mang lên xe, lúc này Trần Nguyệt mới phát hiện ra đó là một bộ đồ con gấu bằng nhung cùng mũ trùm đầu.

Một phút sau cô liền nghe thấy một tiếng thở dài, "Hô, nóng quá đi."

Trần Nguyệt nở nụ cười, "Thời tiết cuối tháng bảy mặc bộ đồ này, có thể không nóng sao?"

"Hiện tại còn chưa bắt đầu quay.", Trần Nguyệt nói: "Bằng không anh cởi ra đi, vạn nhất bị cảm nắng hay nổi rôm sảy gì đó thì sẽ không tốt, những bạn nhỏ chúng tôi lựa chọn đồng hành cùng ba ba thức tập đều tương đối ngoan, sẽ không nháo."

Giọng Tần Tư Tranh từ bên trong mũ trùm đầu truyền ra, giọng mũi có chút rầu rĩ, "Không sao, có thể làm cho Tiểu Cà Chua vui vẻ là được rồi.

Tần Tư Tranh là một củ khoai lang nóng bỏng tay, không ai chịu nhận, Trần Nguyệt là người mới, liền bị phân vào tổ của cậu, trước khi tới cô đã bổ sung lại tất cả tư liệu đen của Tần Tư Tranh, chuẩn bị sẵn sàng thấy chết không sờn.

Không nghĩ tới Tần Tư Tranh lại hoàn toàn khác với trong tưởng tượng của cô, liều mạng như vậy, cũng có tâm như vậy.

Gấu nâu(*) Tần Tư Tranh đứng trước người quay phim, vươn móng vuốt ra gõ cửa hai cái.

(*)毛熊/máo xióng/ gấu lông tui xin phép để là gấu nâu.

Mẹ của Tiểu Cà Chua ra mở cửa, thấy gấu nâu lớn thì sửng sốt một chút, lập tức cười gật đầu chào hỏi, "Mời vào.", sau đó nghiêng đầu ôn nhu nói: "Tiểu Cà Chua mau nhìn xem là ai đến này."

Tiểu Cà Chua đoán chừng là lần đầu tiên đối mặt với ống kính, có chút khϊếp đảm, rụt rè thò đầu ra từ sau lưng mẹ, vừa nhìn thấy gấu nâu đôi mắt đều sáng lên.

Tần Tư Tranh mở tay ra hướng về phía bé, trong lòng bàn tay có ba viên kẹo hoa quả sáng lấp lánh.

Tiểu Cà Chua quay đầu lại nhìn mẹ, thấy mẹ gật gật đầu mới sợ hãi vươn tay nhỏ ra lấy một viên, nắm ở trong lòng bàn tay không buông ra.

Tần Tư Tranh mặc trang phục gấu nâu, vụng về nhảy một điệu gấu con vô cùng hài hước, chọc cho Tiểu Cà Chua cười rộ lên một cách đầy ngọt ngào, từ từ buông lỏng tay mẹ ra.

Tần Tư Tranh nắm lấy tay bé, cùng nhau làm động tác chào cảm ơn.

Tiểu Cà Chua lộ ra một hàm răng sữa nhỏ.

"Đã đến giờ, bảo bối phải xuất phát cùng ba ba thực tập rồi." Trần Nguyệt nhắc nhở.

Thời điểm Tần Tư Tranh cởi trang phục gấu nâu đầy người đều là mồ hôi, thở phào một hơi rồi ngồi lên xe của tổ tiết mục, một thân dính nhớp đến lợi hại, hơi mở cửa sổ ra để thông khí thì phát hiện Tiểu Cà Chua lưu luyến không rời nhìn ra phía ngoài cửa sổ.

"Tiểu Cà Chua."

Tiểu cà chua trong phút chốc quay đầu lại, có chút khẩn trương nhìn cậu, đôi mắt tròn xoe tràn đầy rụt rè cùng căng thẳng.

"Xin chào, anh tên là Tần Tư Tranh, là ba ba thực tập của em." Tần Tư Tranh nháy mắt với bé, thấp giọng ghé vào lỗ tai bé nói, "Anh thấy mùa trước đồ ăn vặt sẽ bị tịch thu, chúng ta mau ăn hết kẹo đi."

Tần Tư Tranh bóc giấy gói kẹo, khoa trương mà "ngao ô" một tiếng cho kẹo vào miệng.

Tiểu Cà Chua chớp chớp đôi mắt, cũng học theo cậu,"ngao ô" một tiếng liền ăn hết viên kẹo.

Hai người đồng thời cười trộm. Trần Nguyệt cũng không nhịn được cười, hai bọn họ là trẻ ba tuổi sao?

Mùa trước bạo hoả làm cho dã tâm của tổ tiết mục càng lớn hơn, vì vậy mùa này không chọn phương thức quay trước rồi phát sau, mà chọn phát sóng trực tiếp trên mạng.

Tần Tư Tranh cùng Tiểu Cà Chua cười híp mắt ăn kẹo, hoàn toàn không biết màn đạn đã vì cậu mà xé đến gió tanh mưa máu.

【 Tần Tư Tranh thật đúng là chịu đựng được, tôi còn cho là cậu ta sẽ không nói lời nào, tôi không chịu được nổi cảnh bọn trẻ bị mắng đâu. 】

【 Đương nhiên, mùa thứ nhất hồng như vậy, đặc biệt mùa này còn có Tư Thiên Thu tham gia. Hắn là đỉnh lưu giới giải trí, ai mà không muốn cọ nhiệt độ của hắn chứ, Thiên Thu ca ca yyds!!! 】

【 Đừng tự bí mật tâng bốc nữa! Lại còn đỉnh lưu giới giải trí, mua hot search hàng ngày mà gọi là đỉnh lưu sao? Lấy sạch danh hiệu của Tần Tư Tranh chưa? 】

【 Tần Tư Tranh biết trông trẻ? Sẽ không đánh con người ta chứ, tổ tiết mục nhớ lắp thêm camera nha. 】

【 Người mới tới, có ai phổ cập một chút vì sao đều mắng Tần Tư Tranh a, câụ ấy không phải rất tốt sao? Dung mạo xinh đẹp lại còn ôn nhu, tôi cũng bắt đầu thấy ghen tị với Tiểu Cà Chua rồi. 】

Lời này vừa nói ra, màn đạn che ngợp bầu trời đều là tư liệu đen trước kia của Tần Tư Tranh, dày đặc đến mức che kín cả khuôn mặt của cậu.

Fan hâm mộ trước kia của Tần Tư Tranh hơn nửa đều chuyển thành anti-fan, mặc dù có Hồng Tuyết Phi Phi bọn họ bôn ba xin lỗi bác bỏ tin đồn, nhưng thanh danh trước đây của nguyên chủ thực sự quá kém, căn bản không nhấc lên nổi chút bọt nước nào.

****

Sau một chuyến bay dài, cuối cùng cũng hạ cách xuống thôn Dã Hồ.

Tất cả các khách mời mùa này của《 Mang theo bảo bối đi du lịch 》lần đầu tiên tập hợp lại.

Tần Tư Tranh đến sớm nhất, thứ hai là thị đế Hứa Tẫn Hàn.

Vẻ ngoài của hắn không phải là kiểu tuấn mỹ nhu hòa thông thường, mà là nam tính đến cực điểm làm cho người ta cảm thấy phi thường đáng tin cậy.

Người trong giới giải trí thường không có nhiều thời gian ở bên con cái, lần này hắn nhân cơ hội đi làm việc mang theo con tới chơi, kéo gần quan hệ cha con một chút.

Trước khi đến Tần Tư Tranh đã bổ sung thêm một chút tác phẩm của hắn, bị bộ phim truyền hình hắn đoạt được giải thị đế thuyết phục sâu sắc, hắn quả thực đem Tần Thủy Hoàng thiên cổ nhất đế diễn sống lại.

"Hứa tiền..." Tần Tư Tranh vừa mở miệng liền bị đυ.ng vào, cậu lảo đảo một bước rồi đứng vững, một người đàn ông khác như một cơn gió lướt tới trước mặt cậu, bắt tay với Hứa Tẫn Hàn.

"Hứa tiền bối, thật sự là anh! Trước khi đến em còn tưởng rằng mình quá kỳ vọng sinh ra ảo giác chứ!"

"Em thật sự rất yêu thích tác phẩm của anh, vẫn luôn hy vọng có thể có cơ hội hợp tác cùng anh! Không nghĩ tới nhanh như vậy liền cùng tham gia chương trình với anh, thật sự quá vinh hạnh!"

Tần Tư Tranh biết hắn, ngôi sao thần tượng bạo hồng năm nay Tư Thiên Thu, cùng một công ty với cậu.

Bên trong nguyên tác, công ty Tần Tư Tranh vốn định thành lập một nhóm nhạc nam, nhưng ngoại hình của cậu thực sự quá áp đảo so với nhóm, trái lại có chút hoàn toàn không hợp, vì vậy công ty liền đào Tư Thiên Thu về để thay thế thân phận của nguyên chủ, để Tần Tư Tranh solo xuất đạo.

Sau đó nhóm không nổi, Tư Thiên Thu không những không hồng mà còn bị chỉ trích bởi vì "nhảy dù"(*), vẫn luôn bị anti-fan nói là vật thay thế của Tần Tư Tranh, cả ngày lấy nhan sắc của hai người ra so sánh, gọi hắn là: Bản sao Tần Tư Tranh.

(*) 空降/ nhảy dù hay hạ cánh từ trên không: theo tui hiểu trong trường hợp này "nhảy dù" ám chỉ việc Tư Thiên Thu không cần phải làm gì mà vẫn có thể trực tiếp nhảy vào thay thế Tần Tư Tranh và thay vì được biết đến với vị trí gốc của mình thì Tư Thiên Thu lại được biết đến với vị trí của Tần Tư Tranh (nếu như tui có hiểu sai thì chỉ lại tui với nha)

Sau đó Tần Tư Tranh bắt đầu tìm đường chết hắn mới có cơ hội vươn mình, nhưng danh hiệu "Bản sao Tần Tư Tranh" này vẫn luôn đeo bám hắn như hình với bóng, trở thành tâm ma cùng cấm địa không thể chạm vào của hắn.

Không nghĩ tới lại tham gia cùng một show tống nghệ.

Hắn nhất định sẽ đạp Tần Tư Tranh ở dưới lòng bàn chân! Cho bọn họ biết đến đến cùng ai mới là hàng nhái!

"Ôi, đây không phải là tiền bối Tần Tư Tranh sao? Không nghĩ là cậu cũng tới, vừa rồi không nhìn thấy cậu."

Tần Tư Tranh vốn chỉ định gật đầu, lại thấy hắn đưa tay ra, không thể làm gì khác hơn là cũng đưa tay ra nắm lấy tay hắn.

Tư Thiên Thu trên mặt mỉm cười, nhưng lại dùng lực rất lớn mà nắm lấy xương tay của Tần Tư Tranh, móng tay hướng vào phía trong, chỉ chờ thời điểm cậu rút tay ra liền "không cẩn thận bị thương".

Ngày đó hắn vừa mới chuẩn bị chụp một tấm với ga trải giường cho fan xem, kết quả là Tần Tư Tranh đã chụp trước, khiến cho hắn đăng lên không những không có bất kỳ bọt nước nào lại còn bị người ta nói học theo Tần Tư Tranh!

Hắn quả thực muốn chặt đứt bàn tay này

Tần Tư Tranh có chút kinh ngạc trước sức mạnh siết chặt của hắn, đây là muốn so sức mạnh sao? A, đại khái là một loại quy củ nào đó trong giới giải trí đi.

Nhưng mà lực tay tay này của hắn có khả năng gà cũng bóp không chết, quá yếu.

Nhìn đây này!

Tần Tư Tranh chớp mắt, xương ngón tay khép lại.

Tư Thiên Thu bi thương kêu một tiếng mồ hôi lạnh đều chảy xuống, phút chốc rút tay về. Nhìn vẻ mặt vô tội của Tần Tư Tranh, hắn gần như mất bình tĩnh.

Làm sao Tần Tư Tranh đột nhiên có sức mạnh lớn như vậy?! Không phải ở trong chương trình anh ta bị người bẻ cổ tay cũng có thể gãy xương sao?

Hứa Tẫn Hàn nghe giọng hắn không đúng, quay đầu lại hỏi: "Làm sao vậy?"

Tư Thiên Thu ăn mệt, lại sợ Tần Tư Tranh cái người điên này nói ra, không thể làm gì khác hơn là nuốt xuống, "Không có chuyện gì, em không cẩn thận bị trẹo chân, cảm ơn Hứa tiền bối đã quan tâm."

Hứa Tẫn Hàn không nghi ngờ hắn, "Phải chú ý một chút, ở nông thôn đất đai loang loang lổ lổ, không cẩn thận sẽ trẹo chân, bị thương sẽ không tốt."

Tần Tư Tranh cũng không nhìn bàn tay bị nắm đỏ của mình, ngược lại là Tiểu Cà Chua lại nắm lấy mười ngón tay của cậu nhẹ nhàng thổi một cái, một đoàn không khí ấm áp nho nhỏ khiến Tần Tư Tranh sững sờ.

Tiểu Cà Chua rụt rè nhìn cậu, "Ba ba phù phù, không đau không đau."

Tần Tư Tranh không nghĩ tới Tiểu Cà Chua cẩn thận như thế, trong lòng một cỗ ấm áp chảy qua, cậu nháy mắt một cái với bé: "Ba ba là siêu nhân! Có thể chiến đấy với mười con quái thú, cực kỳ dũng mãnh!"

Tiểu Cà Chua mím môi nở nụ cười.

"Tổ tiết mục điên thật rồi sao? Mời nghệ sĩ kém chất lượng như vậy, trước khi đến cũng không thông báo? Nếu không phải đã ký hợp đồng cậu cho rằng tôi sẽ đến? Cút sang một bên." Một giọng nói hung hăng truyền đến, mấy người đồng loạt quay người.

Người đến là đạo diễn nổi tiếng nóng tính Hà Độ, tức giận mắng mỏ biên đạo đang cười làm lành ở phía sau.

Tần Tư Tranh nhớ rõ nội dung trong nguyên tác, bởi vì bận rộn quay phim cùng tính tình nóng nảy này, ông cùng đứa nhỏ sinh ra ngăn cách cực lớn, dẫn đến đứa trẻ phản nghịch gây rắc rối, cuối cùng phải ngoài ý muốn mà cắt bỏ chi.

Ông ảm đạm lui khỏi giới, mang theo người một nhà rời khỏi cái nơi hỗn loạn này.

Hà Độ đi tới trước mặt cậu, mùi thuốc súng cơ hồ xông vào mũi, sự thương hại trên mặt Tần Tư Tranh còn chưa kịp che giấu, Hà Độ liền cười lạnh một cái.

"Cậu có thể chăm sóc đứa trẻ?"

Tiểu Cà Chua sợ hãi đứng phía sau ba ba.

Tần Tư Tranh trực tiếp nhấc bé lên ngồi ở trên vai, mỉm cười lịch sự với Hà Độ, "Tôi đang học, thỉnh Hà đạo quan tâm nhiều hơn."

Hà Độ chướng mắt cậu, cũng không muốn giao lưu với cậu, vốn định đi, kết quả Tư Thiên Thu lại gần hoà giải.

"Hà ca, Tư Tranh mới mười tám tuổi làm sao có khả năng chăm sóc trẻ con, này không phải là làm khó người ta sao? Anh cũng đừng nghiêm khắc như thế, cũng không phải ở phim trường của chúng ta, xin bớt giận."

Hà Độ liếc mắt nhìn hắn, hoàn toàn không nể mặt mũi, "Cậu là ai?"

Nụ cười của Tư Thiên Thu cứng đờ ở trên mặt.

Lúc này Hứa Tẫn Hàn đột nhiên cười với hắn, Tư Thiên Thu có bậc thang đi xuống lập tức mỉm cười với hắn, "Hứa tiền..."

Lời còn chưa dứt, Hứa Tẫn Hàn vòng qua hắn hướng về phía sau đưa tay ra.

Tư Thiên Thu:?

"Hơn mười năm không gặp đi, nghe nói lần này em tới anh rất bất ngờ." Hứa Tẫn Hàn xoa xoa đầu con trai bảo bé gọi người, Tiểu Bánh Trôi ngoan ngoãn kêu, "Dì Liễu."

Liễu Miên Miên, vận động viên quốc gia từng đoạt rất nhiều huy chương vàng.

Giang Khê đặc biệt nói với cậu, tên cô thoạt nghe mềm mại, nhưng tính cách lại rất mạnh mẽ ngay thẳng, trong mắt không chứa nổi hạt cát.

Trước kia Tần Tư Tranh từng đi thi đấu quyền anh, đối người như vậy tự nhiên sinh ra một tia hảo cảm.

Thời điểm cô quay đầu lại, lập tức mỉm cười với cô.

Nhưng không nhận được lời đáp lại.

Đối với thái độ làm người của Tần Tư Tranh cô có hiểu biết, không hề có tố chất nghề nghiệp, ném quà của fan, chửi bới các nghệ sĩ khác, không coi fan là người, đại loại như thế, tùy tiện lôi ra một cái cũng làm cho người ta khịt mũi coi thường.

Liễu Miên Miên nhếch khóe miệng châm biếm một chút, nhỏ đến khó thấy, tuy rằng không rõ ràng, nhưng Tần Tư Tranh hoàn toàn có thể cảm nhận được sự xem thường cùng ghét bỏ của đối phương.

Người dẫn chương trình là Vạn Lai, một MC đang "hot" trên đài Quả Dừa, vừa thấy tất cả khách mời đều đến, dò hỏi tổ tiết mục chuẩn bị xong chưa, rồi bắt đầu chính thức ghi hình.

"Hoan nghênh các vị ba ba cùng bảo bối đã đến với 《 Mang theo bảo bối đi du lịch 》, hy vọng chúng ta sẽ trải qua một hành trình vui vẻ, nhưng trước tiên chúng ta phải tiến hành một khảo nghiệm tàn khốc nha!"

"Đó chính là, mời nhóm ba ba cùng bảo bối đem điện thoại di động, đồ ăn vặt, còn có đồ chơi giao lên nha."

━━━━━━━━━━━

Tác giả có điều muốn nói:

Bảo vệ Tứ ca là trách nhiệm của mọi người, đừng để hoa hải đường héo tàn.