Ba năm, bọn họ vừa bị hút vào cuộc chiến tranh đã cho rằng có thể không có ngày về, cũng chưa từng nghĩ tới sẽ có ngày được ra khỏi nơi này.
Phó tướng ngồi xuống bên cạnh nói: “Cũng đã ba năm rồi, chúng ta bị cắt đứt liên lạc với bên ngoài, không biết người trong nhà ra sao rồi.”
Một binh lính khác cũng phụ họa nói: “Đúng vậy.”
Trùng động rộng lớn, ai cũng rất nhớ thân nhân và người yêu của mình. Vậy là mọi người mồm năm miệng mười tám chuyện.
Phó tướng liếc mắt nhìn Lệ Lăng Phong một cái, cho rằng anh cũng đang nghĩ tới người nhà, thò tay qua an ủi nói: “Tướng quân, chắc canh phu nhân cũng rất nhớ ngài, chờ ngài lần này trở về, thấy ngài lập quân công, chắc canh sẽ rất vui!”
Lệ Lăng Phong nhếch môi, đáy mắt xẹt qua chút châm chọc.
Giản Thành Hi sẽ nhớ anh ư?
Nếu là kiếp trước anh vẫn yêu thương nhớ nhung cậu thì có lẽ anh đã tin những lời này, nhưng hiện giờ anh không dám mơ mộng hão huyền.
Nếu anh không nhầm thì chắc thời gian này Giản Thành Hi đang hẹn hò cùng nhân tình rồi!
Phó tướng ngồi bên cạnh lặp lại công đoạn dò thông tin, thở dài nói: “Chúng ta chỉ có thể thu được hình ảnh từ người phát tin tức nhưng vì hắc động của Trùng tộc canh tín hiệu tốt nên chúng ta không có cách nào hồi âm, mấy năm nay vợ tôi vẫn luôn gửi ảnh bọn nhỏ cho tôi, bọn chúng lớn lên vẫn như vậy, tôi thực sự muốn trở về ôm họ một cái.”
Lệ Lăng Phong nghĩ đến hai đứa con của mình, anh mím môi, một bàn tay không tự giác mà siết chặt.
Phó tướng nhỏ giọng nói: “Tướng quân, phu nhân chắc là cũng gửi ảnh cho ngài, phu nhân là Linh tộc, lớn lên lại vô cùng xinh đẹp, chắc trong ba năm này lại càng xinh đẹp hơn nữa.”
Lệ Lăng Phong liếc cậu ta một cái, sau lưng phó tướng lạnh ngắt, phó tướng hiểu ngay đây là điềm báo tướng quân không vui vẻ, lập tức câm miệng chạy mất, cậu ta không muốn chọc vị Diêm Vương này phát giận đâu.
Bốn phía xung quanh đều là các tướng sĩ vui vẻ với tin tức có thể trở về, ai ai cũng vô cùng hân hoan vui sướиɠ.
Lệ Lăng Phong im lặng, mấy năm nay, đừng nói là gửi ảnh chụp, thậm chí là một chút tin tức Giản Thành Hi cũng không thèm gửi, không thèm quan tâm đến anh!
Đáng chết.
Anh vậy mà để bụng chuyện này ư? Anh đã sớm biết cậu là người như nào mà còn phải thất vọng ư?
Con ngươi Lệ Lăng Phong đen láy âm trầm, anh đang suy nghĩ, bỗng nhiên thiết bị liên kết thông tin vang lên một tiếng, anh sửng sốt, bởi vì âm thanh này không phải thanh âm lạ, đây đúng là tin tức đến từ Đế quốc, ngoại trừ Giản Thành Hi thì còn ai nữa.
Chẳng lẽ…
Trong lòng cậu vẫn còn có anh ư?
Lệ Lăng Phong cúi đầu, áo giáp bạc xẹt qua ánh sáng lạnh lùng, chiến thần chậm rãi mở tin tức ra, trong mắt anh hiện rõ chút chờ mong mà chính anh cũng không phát hiện ra. Tiếp theo, anh nhận được tin tức:
[Công dân thân phận 9087 Lệ Lăng Phong, người nhà ngài đã đăng ký giấy xác nhận tử vong, trải qua trình tự phán đoán của chúng tôi, đơn đăng ký đã được phê duyệt, kể từ ngày hôm nay bắt đầu nhận trợ cấp xã hội, phúc lợi như sau xxxxx]
“…”