Xuyên Thành Ái Thê Yêu Đương Mù Quáng Của Ma Tôn

Chương 14: Trông tạm được

Vì thế Thì gia chỉ có thể cùng liên minh với Triệu gia, Ma Tôn lại nhân cơ hội trà trộn vào Triệu gia... Không, không, không, không nên như này!

Đúng lúc tên phụ thân già giả tạo trúng ma khí ở Phong Linh Nhai, lại tình cờ có một có một gốc Hộ Tâm Thảo trong Thần Nguyệt bí cảnh sắp mở ra, vừa đúng lúc Ma Tôn đến Triệu gia, lại đúng lúc trong tay hắn có một gốc Phệ Tâm Thảo...

Nếu tất cả những điều này đều không có sự sắp xếp công phu của Ma Tôn, Thì Đồng là người đầu tiên không tin!

Trong cốt truyện gốc, Ma Tôn ở Phong Linh Nhai không đả thương thành công tên phụ thân già nên hắn mới che đậy hàng loạt kế hoạch sau đó.

Nếu không, Thì Đồng thật sự cho rằng nhân vật phản diện trong truyện này thật sự rất nhàn rỗi, thỉnh thoảng mới đến Tu Chân giới quấy đυ.c nước bùn.

Hít.

Thì Đồng lén lút quay đầu lại nhìn "Triệu Thập Bát" một cái.

Nàng không biết Ma Tộc đang âm mưu cái gì, nhưng nếu nàng đã xuyên vào thế giới này, hơn nữa còn muốn thực hiện mong muốn của nguyên chủ, tốt hơn hết là nên an ổn trên con thuyền tặc của Ma Tộc.

Phải biết rằng, huynh trưởng của nàng Thì Tân đã là Nguyên Anh sơ kỳ, vị hôn phu của nàng Tống Lăng Nhiên đã là Nguyên Anh hậu kỳ, ông phụ thân lụm được miễn phí Thì Khánh Phong tu vi còn khủng hơn, đã là Hóa Thần hậu kỳ!

Nếu như nàng không dựa được vào tòa núi lớn - Ma Tôn, thì một người như nàng cũng không đối phó được nổi một người!

"Triệu Nguyệt Nhi!"

Một giọng nữ đầy tức giận vang lên, Triệu Hinh Nhi đang ngồi đằng trước đột nhiên đập bàn một cái.

"Thần Vệ của ngươi lớn lên trông tạm được! Chẳng lẽ ngươi cũng học theo kẻ phản đồ Thì gia, trong đầu chỉ có một đống rác rưởi, rung động với tên nam nhân đó?"

Lớn lên trông tạm được, phản đồ của Thì gia, trong đầu đều là rác rưởi... Từng câu từng chữ đều sỉ nhục nặng nề hai người.

Thì Đồng còn chưa kịp nổi giận, phía sau đã dâng lên một cỗ sát khí.

Sự rùng rợn quen thuộc, sự thô bạo quen thuộc... Trong lòng nàng không ngừng kêu ‘không ổn rồi’, kế hoạch ngụy trang của nàng và Ma Tôn có lẽ chưa hoàn thành thì nàng đã phải đi ngửi mùi đất.

"Từ từ!"

Thì Đồng hét lên, thu hút sự chú ý của mọi người về phía mình: "Tỷ tỷ, Thì gia có phản đồ sao?"

Triệu Hinh Nhi không phát giác ra được vừa rồi có một cỗ không khí quỷ dị, nàng ta khịt mũi tức giận lạnh lùng nói: "Cho dù tu vi ngươi luôn dậm chân tại chỗ, nhưng những sự kiện lớn trong Tu Chân giới thế mà ngươi cũng không biết."

"Cách đây một thời gian, gia chủ Thì gia đã tìm được con gái ruột của mình, ai ngờ đâu cả con gái ruột và con gái nuôi đều bị tên ma đầu bắt đến Phong Linh Nhai. Nghe nói con gái ruột Thì Đồng tham sống sợ chết, tham lam sắc đẹp, vì lấy lòng tên ma đầu kia nên đã chĩa mũi tên về phía người thân của mình, suýt chút nữa thì gϊếŧ chết phụ thân và huynh trưởng của mình."

"Sau đó, nàng ta cũng công khai phản bội Tu Chân Giới, đi theo Ma Tôn trở về Ma Tộc một cách không biết xấu hổ..."

Thì Đồng: “...”

Chỉ trong nửa ngày, nàng đã nghe được hai tin đồn.

Một là nàng ghen tị với Thì Khanh nên tàn nhẫn gϊếŧ người thân, phản bội phe chính đạo; Hai là nàng tham sống và sợ chết, tham lam sắc đẹp, lấy lòng Ma Tôn mà suýt gϊếŧ phụ thân và huynh trưởng của mình.

Thì gia rốt cuộc đã truyền tin gì ra ngoài?

"Theo ta thấy, tên phản đồ kia chính là một người ngu xuẩn, phế vật." Triệu Hinh Nhi khinh thường nói: "Người thân luôn đáng tin hơn nam nhân, nàng ta sẵn sàng phản bội phe chính đạo, ta muốn xem nàng ta cuối cùng có thể có được kết cục gì tốt đẹp!"

Thì Đồng rốt cuộc cũng không nghe nổi mấy lời này nữa, uyển chuyển nói: "Nhưng mà người thân chưa chắc đáng tin cậy, chẳng lẽ nàng ấy không thể theo đuổi tình yêu của mình sao?"

"Hừ!"

Lời này nói ra quá mức buồn cười, tất cả mọi người đều liếc nhìn nàng với ánh mắt ‘thật ngu xuẩn’.

Thì Đồng không quan tâm người khác nghĩ gì, nàng chỉ muốn dập tắt cơn tức giận của nam nhân đang đứng sau lưng.

"Ta nói không đúng sao?"

Tất nhiên là không!

Triệu Hinh Nhi vừa định chửi bới vài câu, tầm mắt đột nhiên nhìn về phía Thần vệ của biểu muội phế vật nhà mình.

Chờ chút ... Triệu Nguyệt Nhi này đầu óc cũng ngu ngơ, chẳng lẽ nàng ta cũng biến thành một kẻ ngốc trước tình yêu như phản đồ Thì gia kia sao?

Vừa rồi tất cả mọi người đều đang thảo luận về Thần Nguyệt bí cảnh, chỉ có nàng ta giữ biểu cảm ngọt ngào trên khuôn mặt rồi liên tiếp nhìn về phía sau, lẽ nào nàng đã nảy sinh tình cảm với Thần vệ của mình?

Triệu Hinh Nhi nhất định sẽ không cho phép Triệu gia có một kẻ ngốc như vậy, đề phòng một ngày nào đó nàng cũng giống như phản đồ Thì Đồng, mang đến tai họa lớn cho gia tộc, chẳng phải là xong đời rồi sao!

Nhất định phải đuổi cái tên Thần vệ này đi.

"Triệu Thập Bát đúng không?"

Nàng cúi gằm mặt xuống, vừa mới chuẩn bị mở miệng, từ bên ngoài phòng truyền đến tiếng hô lớn.

"Đại tiểu thư! Phía sau Linh thuyền đột nhiên xuất hiện một đám linh thú Kền Kền, chúng nó giống như phát điên, vẫn luôn công kích vào trận pháp bảo hộ của Linh thuyền!"