Lâm Tưởng uống một ngụm nước lèo, nói: “Chuyện mất mặt như vậy hẳn là hắn không dám tiết lộ ra ngoài đâu. Chính hắn cũng sẽ phải tìm cách thu dọn chuyện này.”
“Chỉ sợ hắn sẽ tiếp tục tìm cách để trả thù em thôi.” Đỗ Hân cắn răng nói, “Em đó, sao lại chọc phải phiền toái lớn như vậy chứ.”
Lâm Tưởng tỏ vẻ cô thực sự vô tội, “Em cũng không ngờ tới, nhìn thấy loại chuyện này nói không chừng sẽ bị đau mắt hột mất. Ai bảo bọn họ không phân biệt được ở đâu mà cũng động dục chứ, đó là phòng nghỉ, không phải là phòng ngủ nhà bọn họ.”
Đỗ Hân không có tâm trạng để khua môi múa mép với cô, nói: “Hiện tại bộ phận quan hệ xã hội thời thời khắc khắc đề phòng, để trách cho Quách Đông tung ra tin tức gì đó không tốt.”
Nhạc Tiểu Kỳ nói: “Quách Đông làm ra loại chuyện ghê tởm như vậy, chẳng lẽ còn muốn chị Lâm Tưởng đóng phim cùng hắn hay sao?”
“Hiện tại mọi chuyện vẫn chưa rõ ràng, hai ngày tới cứ quan sát đã.” Đỗ Hân nói.
Nhạc Tiểu Kỳ đưa ý kiến: “Theo em thấy, phải đổi hắn đi, sau đó bức chết hắn, để mọi người đều thấy được bộ mặt thật của hắn, cho hắn không còn chỗ đứng trong giới giải trí nữa.”
Đỗ Hân cắt ngang liếc nhìn cô một cái, “Em cho rằng mọi chuyện chỉ đơn giản như vậy thôi sao, đoàn làm phim đã bắt đầu quay sao có thể tùy tiện đổi vai chính được chứ?”
Nói tới đây cô quay đầu hỏi Lâm Tưởng: “Đã nói chuyện này cho Cố tổng biết chưa?”
Lâm Tưởng lắc đầu, nói: “Hôm nay anh ấy vừa mới đi công tác, đừng để cho anh ấy biết.”
Đỗ Hân không mấy đồng ý, “Việc này không lớn cũng không nhỏ, chỉ cảm thấy nên cho anh ấy biết.”
Lâm Tưởng lắc đầu, nói: “Để đến ngày mai rồi nói tiếp.”
Công việc hàng ngày của Cố Thành bận rộn như vậy, cô thật sự không muốn bởi vì việc của mình mà làm cho anh phải thêm phiền não.
Quả nhiên hôm sau xảy ra chuyện.
Quách Đông bị đánh bầm dập, càng nghĩ càng cảm thấy tức giận, cũng không thể nói chuyện này ra ngoài được. Cuối cùng sự gian ác trong lòng nổi lên, nửa đêm đăng lên Weibo một bài đăng, nội dung cũng tương đối lấp lửng không phải chỉ đích danh đối tượng nào hết, nhưng lại làm cho người khác hết sức tò mò. Hắn nói trong đoàn làm phim hắn đang tham gia có một diễn viên mới có kỹ năng diễn suất vô cùng kém, vẫn chưa phải là một minh tinh mà đã có siêu xe đưa đón, đãi ngộ hoàn toàn giống như là một ngôi sao hạng A. Hàng ngày thời tới trễ về sớm, thi thoảng còn xin nghỉ, không xem tiền bối bọn họ vào mắt, một chút đạo đức nghề nghiệp cũng không có, thực sự làm cho hắn không vừa mắt….
Một bài đăng của một minh tinh nổi tiếng đăng lên Weibo như vậy nhanh chóng trở nên bùng nổi, lập tức lên hot search, trở thành chủ đề được mọi người bàn tán, tất cả đều đoán xem diễn viên mới kia là ai. Một số ‘anh hung bàn phím’ lại được dịp bình luận sôi nổi cong kích giới giải trí thật hỗn tạp. Hiện tại người mới thì không lễ phép, diễn viên lâu năn trong nghề thì soi mói từng chút một, tiếp theo liền nêu ra một số ví dụ để chứng minh cho quan điểm của chính mình.
Nửa đêm Đỗ Hân đã biết được chuyện xảy ra trên Weibo, lúc ấy thực sự muốn ngay lập tức đi đến xé xác hắn ta.
Chờ đến buổi sáng ngày hôm sau đã có người đoán được người mới mà hắn ám chỉ, có phải là người mới nhận giải thưởng ‘Diễn viên mới xuất sắc’ – Lâm Tưởng đúng không?
Đỗ Hân biết Lâm Tưởng không muốn chỉ vì những chuyện như thế nào mà phải đi làm phiền Cố Thành, nhưng Đỗ Hân lại sợ Cố Thành sau này mà biết được chuyện này chắc chắc sẽ trách mắng cô, vì thế tự quyết định đi mật báo, liền gửi cho Cố Thành một tin nhắn.
Nội dung tin nhắn tóm tắt vô cùng đơn giản rõ ràng: “Cố tổng, người phụ nữ của anh bị bắt nạt!”
Cố Thành đi công tác là bởi vì hợp đồng hợp tác lần này ký kết giữa ba công ty, hai công ty trong nước và một công ty nước ngoài. Vì lệch múi giờ cho nên sau khi anh tới nơi đã ngay lập tức cùng đối phương mở cuộc họp. Cuộc họp cứ vậy diễn ra suốt đêm.
Ba phía đều lần lượt nói lên lợi ích từng bên sau đó liền triển khai đàm phán, những cuộc họp phải vắt hết óc suy nghĩ chỉ để mưu cầu lợi ích lớn về phía mình thực sự vô cùng mệt mỏi, tốn thời gian lại hao tổn tâm trí, chỉ cần không để ý một cái liền bị đối phương bắt được cơ hội tăng thêm lợi ích về họ.
Vì để nâng cao tinh thần, tất cả mọi người đểu uống cà phê, sau một buổi tối phòng họp liền trở thành điện Tu La, đi vào phòng họp đều là những tinh anh mặc âu phục giầy da, lúc này mỗi người đều giống như là đang tu luyện thành yêu mà quỷ quái.
Cố Thành tuy là nhân vật quan trọng, nhưng anh cơ bản không hề lên tiếng nói lời nào. Anh ở đó giống như là Định Hải Thần Châm [1] vậy, chỉ cần anh ngồi đó trấn thủ thì tất cả thành viên trong đoàn đều cảm thấy có lá chắn sống, có thần Phật bên cạnh, cái này chính là kết quả đã rút ra được sau nhiều năm.
[1] Định Hải Thần Châm: chính là Gậy Như Ý của Tôn Ngộ Không. Trước khi bị Tôn Ngộ Không lấy mất, cây gậy dùng để chống đỡ biển Đông.
Khi nhận được tin nhắn của Đỗ Hân, cũng là lúc cuộc họp kết thúc, bây giờ mới là cuộc họp đầu tiên, đương nhiên là không thể nói được là đã lấy được lợi ích gì, bởi vì tất cả mọi người đều chuẩn bị để trường kỳ kháng chiến.
Sau khi Cố Thành đọc tin nhắn liền cầm lấy điện thoại ra ngoài gọi điện cho Đỗ Hân. Không lâu sau khi nói chuyện điện thoại xong trở về phòng họp, lúc này sắc mặt anh trở nên âm trầm doại người, cấp dưới của anh cũng không dám nhìn thẳng vào anh.
Nhưng một lão tổng tài phía đối phương đã nhìn ra dáng vẻ này của anh, cho rằng là vì anh phải thức đêm nên trở nên khó chịu, liền hỏi một câu: “Nếu không hôm nay dừng lại ở đây thôi, tất cả mọi người đều đi về khách sạn nghỉ ngơi một chút, buổi chiều chúng ta lại tiếp tục được không?”
Cố Thành lắc đầu, cầm lấy bút dạ bảng đi về phía bảng trắng trong phòng họp.
Tất cả mọi người đều không đoán được dụng ý của anh, đều làm vẻ mặt khó hiểu nhìn anh.
Chỉ thấy anh cầm lấy đồ lau bảng xóa đi con số bên cạnh chữ ‘Tập đoàn Cố Hợp’, rồi trực tiếp viết lên lấy 10% lợi nhuận.
Phòng họp ngay lập tức ồ lên.
Các thành viên trong đoàn Cố Thành dẫn theo tất cả đều làm vẻ mặt mông lung, rốt cuộc là chủ tịch của bọn họ đã uống lộn phải thuốc gì vậy?
Bọn họ chiền đấu hăng hái cả buổi tối, gian nan lắm mới có thể lấy được 5% lợi nhuận, kết quả chủ tịch của bọn họ sau khi đi ra ngoài nghe điện thoại, trở về liền trực tiếp nâng lên gấp đôi!!! Đối với những vụ hợp tác nước ngoài như thế này, lấy từng đó lợi nhuận thực sự là sẽ hù chết người mất, bọn họ thực sự muốn khóc mà!!!
Chẳng lẽ chủ tịch nhà bọn họ vì thức đêm mà trở nên mất trí rồi sao?
Chỉ nghe Cố Thành lạnh lùng nói: “Bên chúng tôi trực tiếp ra điều kiện duy nhất là lấy 10% lợi nhuận, hạng mục sẽ thuộc về bên tôi. Chúng tôi sẽ có toàn quyền quyết định, mặt khác hai bên các vị không thể tùy ý nhúng tay vào.”
Một vị tổng tài khác ở đây sau khi bị anh là chi kinh ngạc, đứng ở vị trí chủ vị sửng sốt một lúc lâu, mới ngây ngốc vô tay, nói: “Vẫn luôn nghe mọi người nói Cố tổng sát phạt quyết đoán, sầm rền gió cuốn. Hôm nay cuối cùng cũng đã được lĩnh hội, quả nhiên là có khí phách! Nếu như vậy thì kế tiếp chúng không cần phải tiếp tục cãi cọ nữa, trữ tiếp tiến hành bước tiếp theo thôi.”
Cố Thành nói: “Tôi để lại vài người tiếp tục thương thảo các vấn đề trong hợp đồng.”
Vị tổng tài phía đối phương khó hiểu nói: “Cố tổng muốn trở về Thành phố S trước sao? Không tham gia quá trình tiếp theo sao?”
Cố Thành lắc đầu, “Bên kia còn có việc, nơi này tôi không theo được.”
Điểm mấu chốt vừa rồi đã được anh giơ tay chém xuống giải quyết, mọi chuyện tiếp theo liền giao cho luật sư chuyên nghiệp trong đoàn lo liệu, lúc này anh rất nóng lòng muốn về nhà.
Sau khi tan họp, hai vị tổng tài kia cũng đi theo Cố Thành ra khỏi phòng họp, cả hai cùng bắt tay với anh nói: “Bên kia có chuyện gì sao, còn quan trọng hơn cả hạng mục quan trọng này?”
Cố Thành suy nghĩ, nghiêm túc mà trả lời: “Sao với cái này quan trọng hơn nhiều.”
Quan trọng như vậy sao? Không phải là chuyện liên quan đến tính mạng con người chứ! Đối phương suy đoán như vậy.
Sau khi Cố Thành dặn dò các thành viên trong đoàn của mình chú ý công việc, liền nhanh chóng đi thẳng ra sân bay.
Trên đường ra sân bay cũng tiện tay đọc qua bài đăng trên Weibo của nam minh tinh mà Đỗ Hân nhắc tới, càng đọc sắc mặt càng khó coi, đến cuối cùng anh vẫn bình tĩnh, bởi vì trong lòng anh đã có cách giải quyết.
********
Sáng sớm Lâm Tưởng đã nhìn thấy bài đăng trên Weibo của Quách Đông, cảm thấy vô cùng ghê tởm, thầm nghĩ sao trên đời lại có kẻ không biết xấu hổ như vậy chứ, không biết làm sao mà hắn có thể trở thành một minh tinh có sức ảnh hưởng lớn như vậy!
Đỗ Hân cũng vừa thức dậy, nhìn thấy Lâm Tưởng đi xuống lầu, cảm thấy rất đau đầu xoa xoa huyệt thái dương, nói: “Em đó, sao hôm qua em không trực tiếp đánh chết hắn đi chứ?”
Lâm Tưởng đi tới trước bàn ăn rót một cốc nước, nói: “Gϊếŧ người là phạm pháp, em còn muốn cùng Cố tổng sống hạnh phúc cả đời!”
“Cố tổng bị tức chết rồi, xem các người còn có thể sống hạnh phúc cả đời thế nào nữa!” Đỗ Hân vừa ăn bánh mì vừa nói.
Lâm Tưởng liếc nhìn cô một cái, bưng ly nước ngồi xuống bên cạnh cô hỏi: “Chị Đỗ, chị gọi điện cho anh ý rồi sao?”
Đỗ Hân nói: “Đúng, xảy ra việc như này, chị không dám giấu giếm.”
Lâm Tưởng nghe xong lẳng lặng uống ngụm nước không nói gì nữa.
Nhưng thật ra Đỗ Hân đã nhịn không được nữa mà hỏi: “Em không trách chị bí mật nói cho anh ấy biết sao?”
“Quách Đông đăng bài lên Weibo nói xấu em, khẳng định rất nhanh Cố tổng cũng sẽ biết.”
“Biết như vậy là tốt, về sau nếu còn gặp phải chuyện như thế này nữa thì đừng cậy mình mạnh, nếu như tối hôm qua bị hắn đυ.ng tới, thì em có muốn khóc cũng không khóc được thành tiếng rồi.”
Lâm Tưởng cười nói: “Em cũng không ngờ hắn sẽ trực tiếp chó cùng rứt giậu[2] như vậy, lúc trước chỉ nghe người ta nói hắn đào hoa, cũng không ngờ hắn còn bị thiểu năng trí tuệ nữa!”
[2] Chó cùng rứt giậu: vì tình thế bị đẩy đến bước đường cùng phải làm liều, kể cả phải làm điều xằng bậy.
Đỗ Hân không cho là đúng, “Thông thường chỉ số thông minh của nhóm người căn bã đều không cao cho lắm.”
Nói xong lời này, cô nhìn Lâm Tưởng, nói: “Nhưng mà sao em lại biết cả võ thuật vậy? Nghe Nhạc Tiểu Kỳ nói em có thể một mình đánh thắng được Quách Đông.”
Lâm Tưởng sờ sờ mái tóc dài của mình, nói: “Nếu không phải vì vướng víu tóc dài thì em còn có thể đánh hắn nhập viện rồi.”
Vẻ mặt Đỗ Hân hoài nghi, “Học khi nào vậy?”
Lâm Tưởng dừng một chút rồi giải thích qua loa: “Lúc trước khi đi học cho từng học qua.”
Đỗ Hân gật đầu, “Kỹ năng này thật sự không tồi, sau này khi quay phim có thể tự mình diễn.” Lại hỏi: “Mọi người đều lên Weibo nói xấu em, sao em có thể bình tĩnh như vậy chứ? Là em đang giả vờ không sợ hay là không sợ thật vậy? Hiện tại dư luận đã bắt đầu có người chỉ đích danh em rồi đó.”
“Không phải chị Đỗ cũng rất bình tĩnh đó sao?”
Đỗ Hân nói: “Chị bình tĩnh vì chị đã nghĩ ra cách để ứng phó, còn em?”
Lâm Tưởng nhướng mày, “Bởi vì em cũng đại khái biết được một chút.”
“Nói thử xem.”
Lâm Tưởng đặt cái ly xuống, chống cằm nói: “Thật ra loại chuyện dư luận đấu võ mồm thế này không để ý tới cũng được, dù sao thì tin tức mới mẻ trong giới giải trí cũng chỉ có thể duy trì được mấy ngày thôi. Nhưng xét thấy Quách Đông đang là đại minh tinh, sức ảnh hưởng tới dư luận không nhỏ, mà em lại là một diễn viên mới vào nghề, cho nên cần phải áp dụng biện pháp đánh trả.”
Đỗ Hân gật đầu, chính xác là cô dang phân phó bộ phận quan hệ công chúng của công ty chuẩn bị tiến hành đánh trả, “Em tiếp tục đi.”
Lâm Tưởng nói: “Không phải ở trong bài viết của hắn đã nói em là có siêu xe đưa đón, tất cả đãi ngộ đều là cao cấp nhất sao? Chúng ta chỉ cần công khai Công ty giải trí LX chính là công ty con của Tập đoàn Cố Hợp là được rồi. Tập đoàn Cố Hợp là một công ty lớn, bỏ ra một khoản tiền đầu tư vào giới giải trí cũng là chuyện bình thường thôi.”
“Chính xác là chị định làm như vậy.” Đỗ Hân nói: “Nói như vậy còn có thể thuận tiện mở rộng độ nổi tiếng của Công ty giải trí LX nữa.”
“Đăng một bài lên có thể giải quyết được vấn đề, nhưng còn một vấn đề khác, không biết chị Đỗ định làm như thế nào?” Lâm Tưởng hỏi cô.
Đỗ Hân nhíu mày, nói: “Ý em là chuyện Quách Đông nói em không có khả năng diễn xuất sao?”
Lâm Tưởng gật đầu.
“Chị chuẩn bị để cho Triệu Tầm đăng một bài lên Weibo, bảo anh ấy khen ngợi khả năng điễn xuât cùng thái độ làm việc của em, lại thuê một số người hâm mộ chia sẻ bài viết đi khắp nơi, hẳn là có thể giải quyết được vấn đề.”
Lúc này cô giúp việc bưng tới cho cô một chén mì thịt bò thơm ngào ngạt, mùi thơm lan tỏa khắp phòng.
Đỗ Hân nhịn không được mở miệng nói: “Sáng sớm mà đã ăn nhiều như vậy liệu có được không? Nhớ rõ là phải duy trì vóng dáng cân đối!”
Lâm Tưởng cầm đôi đũa ăn hai miếng, mới cảm thấy mỹ mãn mà nói: “Tối hôm qua em phải vận động tiêu hao năng lực quá mức, lúc về thì chỉ ăn có một chút đồ, buổi sáng liền cảm thấy như sắp chết đói vậy.”
Đỗ Hân không thể nói lại cô, liền cầm lấy bánh mì lúa mạch lên gặm.
Đến lúc hai người ăn xong, Lâm Tưởng tiếp tục đề tài vừa rồi, nói: “Tìm Triệu đạo diễn giúp đỡ xác thực cũng là một cách, nhưng còn chưa để sức thuyết phục. Hơn nữa hiện tại Quách Đông vẫn còn đang ở trong đoàn làm phim, Triệu đạo diễn liệu có chịu ra mặt giúp em hay không cũng rất khó nói.”
“Chị tự tin có thể thuyết phục được anh ấy.” Đỗ Hân nói.
Lâm Tưởng đột nhiên nói sang một đề tài khác, “Chị Đỗ, có phải lúc trước Triệu đạo diễn có phải từng nhắc tới sư đệ của anh ấy với chị đúng không?”
Đỗ Hân nhất thời có chút không theo kịp, “Từng nói qua rồi, nhưng nghe nói phía bên kia kịch bản còn chưa có viết xong.”
Lâm Tưởng lại hỏi: “Sư đệ của anh ấy tên là gì?”
Đỗ Hân trong nháy mắt ngạc nhiên, có chút kích động mà đập bàn, lúc lâu sau mới lớn tiếng nói: “Tần Chí!”
Lâm Tưởng cười tủm tỉm, thần nghĩ chị Đỗ vẫn thông minh như vậy, một chút đã hiểu rõ.
Ngay từ đầu Lâm Tưởng cũng không có ấn tượng gì mấy đối với Triệu Tầm, thậm chí còn không nhớ tới đời trước anh ta có tác phẩm nào nổi tiếng hay không, nhưng khi nghe anh ta nhắc tới sư đệ nhà anh ta thì Lâm Tưởng liền nhớ ra.
Tuy Triệu Tầm không có chút danh tiếng nào, nhưng danh tiếng của sư đệ anh ta lại như sấm bên tai. Chính là vị đạo diễn vang danh thiên tài giỏi giang – Tần Chí.
Tần Chí còn khá trẻ, nhưng đã làm đạo diễn của không ít phim, cũng thường xuyên nhận được những giải thưởng lớn cả ở trong và ngoài nước, gần đây Giải thưởng Đạo diễn xuất sắc của giải Kim Hoa cũng thuộc về hắn.
Tuy Tần Chí giỏi giang nhưng không được mọi người trong giới đề cao, chủ yếu là vì hắn thực sự rất cao ngạo, cổ quái. Phim điện ảnh của hắn không cần nhà đầu tư, bởi vì nhà hắn có tiền, kịch bản cũng tự hắn định đoạt, người khác không thể khoa tay múa chân trước mặt hắn. Cái chính đấy là hắn đối với diễn viên cực kỳ bắt bẻ, người mới có khả năng tiếp thu nhưng không có kỹ năng diễn xuất hắn nhất định không cần. Nói cách khác, để có thể trở thành diễn viên đóng phim của hắn thì nhất thiết là phải có kỹ năng diễn xuất tốt.
Đời trước, chính là vì Lâm Tưởng diễn viên nữ chính một bộ phim điện ảnh của Tần Chí mà có thể đứng vững chân trong giới giải trí. Sau đó lại hợp tác thêm nhiều lần, nên cũng xem như là tương đối quen biết với Tần Chí.
Quan hệ giữa Tần Chí và sư huynh Triệu Tầm của hắn thực sự không tồi, khi ấy Lâm Tưởng trong đoàn làm phim của Tần Chí cũng từng gặp qua Triệu Tầm tới thăm, cho nên đời này khi nghe Triệu Tầm nhắn tới sư đệ của anh ta, Lâm Tưởng liền nhớ tới những việc này.
Đỗ Hân hưng phấn mà đứng lên, đi qua đi lại trong phòng, “Hôm trước đúng là phòng làm việc của Tần Chí có liên lạc với chị qua điện thoại, lại hỏi em có thể sắp xếp thời gian được không, chị đương nhiên là nói với họ không thành vấn đề. Nhưng họ nói kịch bản còn chưa viết xong, bảo chúng ta chờ thêm một thời gian nữa, nói như vậy hẳn là Tần Chí đã nhắm em trước rồi.”
“Chị Đỗ, chị xem xem có thể cùng Tần đạo diễn gặp mặt một chút được không, thù lao đóng phim nhiều hay ít không quan trọng, hoặc có thể để em đi thử diễn một đoạn cũng được. Nói tóm lại, chỉ cần hắn đồng ý cho em đóng vai nữ chính là được.”