Đại Yêu Chớ Suốt Ngày Ăn Vạ Bậy

Chương 40

Ngoài Toàn Gia Anh, hai cái tên còn lại thuộc về một tông môn luyện khí siêu cấp khác —— Trảm Kim Tông.

"Về cơ bản là giống nhau." Toàn Gia Anh đưa tay cẩn thận vuốt ve đường vân trên thân đao và nói: "Hoa văn gió trên cây đao này hoàn chỉnh hơn cây đao ta đã luyện chế ba năm trước."

"Hoàn chỉnh hơn cả đao của ngươi sao?" Bàng Tu khó có thể tin, năm đó Toàn Gia Anh đã dựa vào cây đao đó tiến vào trăm thanh bảng, xếp thứ hai trăm năm mươi bảy, khi đó hắn ta mới vừa tới Trúc Cơ, mơ hồ có xu thế vượt cấp.

"Hai loại hoa văn gió hiếm gặp này, bởi vì thiếu mất đường vân quan trọng nên rất ít được sử dụng, ta dành ra nửa năm mới miễn cưỡng bổ khuyết xong, cuối cùng khắc vào trên thân đao." Toàn Gia Anh cúi đầu dùng đầu ngón tay phác hoạ hoa văn gió trên thân đao, trầm mặc một lúc lâu mới nói: "Hoa văn gió được bổ khuyết trên cây đao này tốt hơn cái của ta nhiều."

Bàng Tu theo bản năng nói: "Không thể nào."

Toàn Gia Anh có thể dựa vào pháp khí kia lọt vào vị trí thứ hai trăm năm mươi bảy trong trăm thanh bảng, nguyên nhân quan trọng nhất là vì hắn đã hoàn thiện hai loại hoa văn gió biến hình đã thất lạc từ lâu, nếu không dựa vào trình độ chân chính của cây đao kia, e rằng chỉ có thể xếp thứ hạng khoảng hai trăm tám mươi.

"Không có gì mà không thể, năng nhân dị sĩ trong Tu Chân giới không ít, cho nên đây mới là ý định ban đầu khi Phá Nguyên Môn chúng ta tổ chức so tài, quan sát kỹ năng của các luyện khí sư khác, chọn lọc tinh hoa." Trưởng lão cầm đao nói.

"Không chỉ như thế." Dung Sơ Thu đưa cho Toàn Gia Anh tờ giấy thuận tay lấy từ trong hộp ra: "Trên thân đao được khắc tổng cộng ba loại đường vân."

"Ba loại?" Trưởng lão cầm đao phản ứng đầu tiên, dò xét thân đao: "Không phải hai loại sao?"

Dung Sơ Thu chỉ vào tay trưởng lão cầm đao: "Ở trên chuôi đao."

Trưởng lão lập tức buông tay, đổi thành cầm thân đao: "Có thật này, là hoa văn giảm trọng."

Toàn Gia Anh cuối cùng cũng lấy lại tinh thần từ cách bổ khuyết hoàn chỉnh hai loại hoa văn gió, hắn ta hỏi một cách khó hiểu: "Trưởng lão, tại sao phải dùng hoa văn giảm trọng?"

Hắn ta thấy làm thế chỉ là vẽ vời thêm chuyện, chẳng lẽ còn có thâm ý gì khác mà mình không nghĩ ra?

Dung Sơ Thu quan sát một hồi, cười nói: "Dùng hoa văn giảm trọng tất nhiên là vì giảm trọng lượng."

Toàn Gia Anh và Bàng Tu đều nhíu mày, cũng không hiểu ý của trưởng lão.

"Đao này sử dụng loại huyền thiết kém nhất, tạp chất nhiều nhất, cũng nặng nhất, công dụng của hoa văn giảm trọng chính là ở đây." Vị trưởng lão cầm thân đao kia giải thích một cách từ tốn.

Bàng Tu vẫn khó hiểu như cũ: "Vì sao không dùng huyền thiết loại tốt? Nhất định phải khắc hoa văn giảm trọng, vẽ vời thêm chuyện."

"Không phải tất cả mọi người đều có linh thạch để mua được vật liệu tốt nhất." Dung Sơ Thu cảm thấy bất đắc dĩ, Bàng Tu là đại đệ tử trong môn nhưng vẫn quá mức ngây thơ.

Toàn Gia Anh cúi đầu nhìn hai tay mình, có người ngay cả huyền thiết tốt một chút cũng không mua nổi, vậy mà có thể bổ khuyết hoàn chỉnh hai loại hoa văn gió như vậy.

"Trương trưởng lão, tiếp tục thử pháp khí khác đi." Dung Sơ Thu nói, bốn cái hộp đều ở cạnh nhau, bà ấy muốn xem thử ba người còn lại luyện chế được pháp khí gì.