Tim cậu cứ liên tục đập thình thịch nhưng vẫn phải cố nằm yên không nhúc nhích.
Tại sao?! Tại sao chú lại có tâm tư như vậy với mình? Cũng may từng trải qua việc chết đi sống lại khiến Cố Thanh mạnh mẽ lên không ít, nếu không lúc này đã bị bại lộ rồi.
Nụ hôn của Hạ Đông Tước rất nhẹ, chạm vào đôi môi mềm mại của cậu một lúc lâu mới chậm rãi buông ra, sau đó đầu ngón tay chậm rãi kéo vạt áo Cố Thanh lên, xoa lên vòng eo mịn màng của cậu.
“Ưʍ...” Cố Thanh định bằng bất cứ giá nào cũng phải giả bộ ngủ, nhưng cậu chưa từng tiếp xúc thân mật qua với bất kỳ ai, vậy mà giờ đây khi bị Hạ Đông Tước trêu chọc lại sinh ra phản ứng! Lại còn phát ra cả âm thanh…
Hơn nữa khoảng cách giữa hai người lại quá gần, phía dưới lại chỉ cách nhau qua chiếc quần ngủ, Cố Thanh dù muốn trốn cũng không trốn được.
Không thể giả vờ ngủ được nữa rồi.
Đầu óc cậu gần như ngừng hoạt động trong giây lát, sau đó cậu đột nhiên mở mắt ra.
Mặc dù trong bóng tối không thể nhìn rõ vẻ mặt của đối phương nhưng Cố Thanh vẫn cứng đờ.
Rõ ràng trước đây căn bản sẽ không xảy ra những chuyện như này, lẽ nào là do cậu sau khi trùng sinh khiến hành vi bị thay đổi, tạo ra hiệu ứng cánh bướm?
Cố Thanh vẻ mặt đầy xấu hổ: “Chú...”
Không biết nói gì nữa nên cậu muốn lặng lẽ lùi về sau, nhưng lại bị Hạ Đông Tước xoay người đè xuống dưới.
“Tôi còn cho rằng bé con sẽ sợ hãi hét lên chứ.” Người đàn ông ghé sát tai Cố Thanh nói, nghe âm thanh có thể thấy phản ứng của người trong lòng dường như khác hoàn toàn so với tưởng tượng của anh.
Bóng tối có thể khiến cho du͙© vọиɠ bên trong của con người càng thêm mãnh liệt, Hạ Đông Tước bình thường rất hay để ý về cảm xúc của Cố Thanh cho nên chưa làm gì vượt quá giới hạn. Nhưng lúc này khi bị phát hiện, bé con của anh lại không hề cảm thấy phản cảm, điều đó khiến cho tâm tư của người đàn ông trước mặt như được trút bỏ gánh nặng.
Anh giống như một thợ săn núp mình trong bóng tối, chỉ chờ cơ hội là có thể lao ra nuốt chửng con mồi vào bụng.
Cố Thanh tim đập nhanh hơn, tư thế hiện tại càng khiến cậu có thể cảm nhận được sự cương cứng ở phía dưới của đối phương lớn đến chừng nào!
Cố Thanh vươn tay đẩy l*иg ngực đang áp sát mình ra, vẻ mặt vừa xấu hổ vừa rối rắm, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi nói: “Chú, chú là người cháu thân nhất, cháu yêu chú nhưng... Nhưng chúng ta không thể làm loại chuyện này được...”
“Vậy bé con có ghét như này không?” Giọng người đàn ông trầm thấp từ tính, anh nói rất nhỏ nhẹ, trong bóng tối tràn đầy dụ hoặc: “Chán ghét hay là mong đợi?”
Cố Thanh thở gấp, cậu dừng lại một chút rồi mới mở miệng muốn nói gì đó nhưng không ngờ Hạ Đông Tước đột nhiên cúi đầu chặn miệng cậu lại.
Giờ phút này Cố Thanh thật sự bị làm cho ngốc rồi, cho dù việc chết thảm và trùng sinh khiến cậu thay đổi bao nhiêu nhưng từ trước tới nay cậu chưa từng có kinh nghiệm hôn môi.
Lưỡi của Hạ Đông Tước mạnh mẽ tiến vào miệng Cố Thanh, bắt đầu càn quét không một chút kiêng nể, giống như một con sói điên cuồng đang bá đạo, chăm chú thưởng thức bữa ăn ngon miệng của mình.
Người ở dưới hoàn toàn không chịu nổi nữa, cậu chưa từng biết nụ hôn khiến con người ta có cảm giác như này, giống như lỗ chân lông toàn thân đều được huy động, thúc giục cậu nhanh chóng phối hợp với người đàn ông kia.
Cũng may Cố Thanh vẫn giữ vững được lý trí, đỏ mắt muốn đẩy đối phương ra nhưng lại bị đối phương ghì chặt tay cố định lêи đỉиɦ đầu.
Tiếp sau đó động tác của Hạ Đông Tước cực kỳ nhanh nhẹn, kéo chiếc quần ngủ của Cố Thanh xuống, đưa tay sờ vào phía dưới của cậu.
Lần này Cố Thanh giật mình khϊếp sợ.