Một con cɧó ©áϊ vốn đã không biết nghe lời đương nhiên phải nhận lấy hình phạt thích đáng cho hành động hư đốn đó, cậu cũng thế. Chưa từng gặp qua một con chó nào không biết quy củ như cô, kể cả ả cũng có thể nói là biết quy củ chỉ sau vài lần cậu dạy dỗ. Còn cô thì sao? Cứng đầu chính là cứng đầu, nhưng miệng huyệt luôn luôn rỉ ra nước. Xem ra chính là thích bị cường bạo, cơ thể chính là muốn bị kiểm soát dày vò đến đau đớn mà bắn ra rồi. Cứ như vậy cả tối hôm đó cô không được phép ngủ cả việc nghỉ ngơi lại càng không, cậu không cho cô một phút một giây để lấy lại được ý thức. Từ những đòn roi đơn giản, đáp lên cánh huyệt đến lưng, đùi non của cô lại buộc phải tự đem cái huyệt động ngồi lên hai chiếc dương cụ giả đã. Chỉ cần cô có ý động chậm hông lại một chút, ngay cả khi cơ thể đang trong trạng thái cao trào cũng chính là bị câu buộc phải động hông bằng đòn roi. Chỉ mới những hình phạt đơn giản nhất cũng đủ khiến cho hai chiếc động của cô rỉ nước ra hầu như là liên tục, đến khi cậu cho cô ngồi vào ghế kích điện. Lúc này mới là màn cuối cùng của tối ngày hôm nay. Một phút một giây cô không được phép ngừng rêи ɾỉ, có chết cũng không chết được, sống lại càng không thể sống yên ổn. Kɧoáı ©ảʍ chính là khiến cô phải trầm luân liên tục như thế. Đến tận sáng ngày hôm sau, lúc này cậu mới ngừng tay lại chỉ khi cô hoàn toàn bị trói buộc trên tiếc trụ tam giác, hai cánh huyệt bị ép chặt xuống thành nhọn ấy. Cô không được phép nghỉ ngơi kể cả khi cậu chuẩn bị bàn giao con chó nhỏ đó lại cho anh.
Rơi vào tay cậu đó là hình phạt tàn khốc nhất. Không dồn dập, cũng không sử dụng quá nhiều thủ đoạn. Bằng những phương thức tra tấn đơn giản, cậu từ từ dày vò cô cả từ thể xác tới tinh thần. Mỗi một roi rơi xuống đều chạm tới xương tủy, khiến cô phải khắc cốt ghi tâm không thể quên được. Tới sáng ngày hôm sau, khi cô đã hoàn toàn kiệt sức, cơ thể đầy rẫy những lằn roi rớm máu, lúc này cậu mới kết thúc giáo huấn. Hai bên động huyệt và hai đầu ti đã sưng tấy lên nhìn rất đáng sợ, dâʍ ɖị©ɧ lẫn dịch ruột chảy thành vũng dưới nền nhà. Bằng một cuộc điện thoại nhắn gọn, cậu kêu anh tới nhận lại con chó hư đốn của mình. Khi anh tới cậu đã trở về phòng để chuẩn bị cho chuyến công tác, chỉ còn lại mình cô đang vật lộn với cái trụ tam giác. Đầu ti móc xích kéo căng, hai cánh hoa sưng đỏ bị móc hai quả tạ vào khuyên khiến nó bị kéo ép sát vào thành gỗ nhọn. Tiểu huyệt và nhị huyệt đều có dương cụ lớn chế trụ ở mức rung cao nhất. Tới cả lưỡi cũng bị kẹp gỗ nẹp buộc phải lè ra chảy nước miếng như một con chó động dục. Cô mơ hồ mở mắt nhìn chủ nhân của mình thì nước mắt lại trào ra nức nở.
“Ưʍ..ư....ch...ủ..n...h..ân....ức...”.
Khi anh qua nhận lại con chó nhỏ của mình, chỉ mới mở cửa bước vào đã thấy bộ dạng dâʍ đãиɠ của cô. Quả thật anh đoán không sai mà, cô chính là bị cậu dày vò đến mức này rồi. Anh tiến về phía của cô xem xét từng vết roi trên cơ thể của cô, nó không rớm máu nhưng chắc hẳn rất đau. Anh nghe thấy thanh âm rêи ɾỉ lại khàn đi ít nhiều của cô cất lên, anh mới đưa tay lại nắm lấy cằm của cô nâng nhẹ lên.
“Đã học được những gì rồi?”.
Anh nhìn xuống hạ thân của cô tuy bị dày vò đến mức này nhưng nó vẫn là rỉ ra nước khiến cho nó rơi tí tách xuống sàn nhà. Anh đưa tay kéo khoá tay chân cho cô, cơ thể của cô cũng được anh cởi bỏ hết tất cả món đồ chơi. Anh đỡ cô rồi mới bế cô lên đưa cô về phòng, lúc anh đang bế cô về phòng lại bất ngờ gặp cậu. Cậu chính là chuẩn bị ra sân bay, lúc này anh có hơi khựng lại một chút mà nhìn cậu.
“Anh ra sân bay sao? Để em ra tiễn anh...”.
Cậu vừa mới bước ra đến cầu thang đã thấy anh bế con chó nhỏ xuống khỏi chiếc trụ tam giác rồi, cậu hướng ánh mắt sắc lạnh nhìn vào cơ thể của cô. Rồi lại quay lên nhìn cậu mới buông lời cảnh cáo, vì cậu biết rõ anh chính là đang đánh trống lảng.
“Đừng để ta biết bất cứ khi nào ngươi không nghe lời, trái quy củ trong ngôi nhà này điều phải chịu phạt! Còn em, đừng nuông chiều con chó nhỏ nó sinh hư anh sẽ không nương tay đâu!”.
“...hức... học được rồi..ức....”.
Cơ thể run lên theo những cái chạm nhẹ của anh. Đúng là không chảy máu nhưng cơn đau đớn, nóng rát còn hơn cả rách da chảy máu. Được anh đỡ ra khỏi giá gỗ, cơ thể cô mềm nhũn như nước dựa hoàn toàn vào anh. Hai động huyệt khi được giải phóng còn chảy trào ra một đợt dâʍ ɖị©ɧ nữa. Con chó nhỏ sức cùng lực kiệt, yếu đuối nương tựa vào cơ thể săn chắc của anh. Mũi gửi thấy mùi hương nam tính quen thuốc, như tìm được điểm tựa cô thút thít vùi mặt vào áo anh tủi thân oà khóc. Trên đường từ phòng giáo huấn trở về phòng, đúng là cô rất xui xẻo lại gặp cậu lần nữa. Theo một phản xạ có điều kiện, cơ thể cảm nhận được nguy hiểm khẽ run lên, thu mình lại. Bàn tay nhỏ bám chặt mấy áo anh, cô vùi sâu như muốn chìm luôn vào khuôn ngực săn chắc. Giọng lạc đi nghẹn ngào đáp lại cậu.
“Dạ..cậu chủ...”.
Chuyến này cậu đi công tác không biết có lâu không nữa. Liệu cậu có mang ả theo hay không. Cô thấy anh muốn đưa cậu ra sân bay. Lòng chỉ thầm mong cậu đồng ý, bởi cô hiện tại rất mệt, chỉ muốn được ngủ một giấc thật sâu.
Cậu nghe anh nói cũng chỉ lắc đầu rồi kéo vali xuống xe, dù gì cậu cũng không muốn làm phiền đến đứa em trai của mình. Đặc biệt là con chó nhỏ của nó, vã lại lần này cậu đi chắc cũng sẽ về trễ hơn dự định một chút.
“Không cần, em lo cho "Tiểu Cẩu Phu Nhân" đi.”.
Anh nghe cậu nói cũng chỉ gật đầu đợi cậu đi xuống rồi anh mới bế cô về phòng. Nhìn con chó nhỏ của anh run rẩy khi nhìn thấy cậu, anh cũng thừa biết đêm qua cô đã phải chịu khổ sở như thế nào rồi. Anh bế cô về phòng đặt cô xuống giường rồi cho người hầu vào giúp cô tắm rửa, trong lúc đó anh sẽ đi pha cho cô một chút sữa ấm. Có lẽ trong lúc cậu đi, anh sẽ để cho cô mang thai trước khi cậu về nước. Nói cũng mới nhớ, cũng gần đến ngày cô đến kỳ động dục rồi.
Cuối cùng cậu cũng rời đi rồi, cô lúc này mới dám thở phào một hơi nhẹ nhõm. Bàn tay đang nắm áo anh cũng thả lỏng đi mấy phần. Người hầu trong phòng đã đợi sẵn, vừa nhân được cô từ tay anh liền đỡ cô đi tắm rửa sạch sẽ từ trong ra ngoài. Bọn họ nhìn những thủ đoạn mà anh em cậu đối xử với cô đã thành quen, nhưng vẫn không khỏi rùng mình vì nó quá tàn nhẫn. Sau khi tắm rửa sạch sẽ cho cô từ trong ra ngoài, cô được họ dìu ra giường. Cơ bản là hai chân của cô đứng không vững mà cứ run lẩy bẩy trực té, họ cũng sợ cô có thêm thương tích nên coi như làm phước giúp đỡ cô một lần. Với lại Lãnh phu nhân sợ con dâu bị thiệt thòi đã cài cắm một vài tai mắt, bọn họ cũng phải dè chừng một chút. Cô ngồi trên giường bần thần nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng trỗi lên ham muốn tự do như chú chim bay lượn. Cô nhẩm tính mình hình như tháng này cô sắp tới kỳ đèn đỏ rồi. Nhưng cô không biết từ sau hôm làʍ t̠ìиɦ bị anh cắn mạnh vào gáy, một lượng chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ đã biến đổi kiến cô không còn kinh nguyệt nữa mà thay vào đó là kỳ phát tình. Và có vẻ như ngày mai sẽ bộc phát.
Sau khi anh cho người đưa cô đi tắm anh mới đi pha một ít sữa, cô vừa tắm ra cũng là lúc anh vừa đem cho cô một ly sữa ấm. Sáng sớm mà cô thiếu sức sống thế này, quả thực khiến con người ta nhìn vào thấy cô ốm yếu cỡ nào.
“Uống đi, nghỉ ngơi một chút tối nay chúng ta đi dự tiệc”.
Anh đưa ly sữa cho cô để cô uống một chút sữa ấm cho dễ ngủ, tối nay có một bữa tiệc rượu của mấy ông tai to mặt lớn nên việc anh không đi cũng không thể. Bình thường anh hai anh phải đi, nhưng hôm nay xem ra anh phải đi thay rồi. Anh đợi cô uống sữa xong mới cho cô nằm xuống giường của anh mà ngủ, cơ thể cũng được anh dùng một chút phép thuật chữa lành vết thương ở ngoài da để trả lại cho cô một làn da trắng mịn. Dù sao tối nay cũng đi dự tiệc, anh không thể để cho ai biết việc cô bị bạo ngược cả.
“Ngủ một chút đi, ta đi làm. Tối về sẽ đưa ngươi đi”.