Sau khi quay xong cô rất muốn về nhà của mình để nghỉ ngơi, nhưng còn chưa ra tới cửa phim trường thì vệ sĩ của anh đã tới đón cô trở về biệt thự của anh rồi. Cô chỉ có thể nhắn nhanh cho quản lý mai lại tới đón cô sớm mà thôi. Vừa về tới biệt thự cô đã bị nhốt luôn vào phòng của anh rồi, dù cô có kêu la đập cửa thế nào cũng không ai thèm để ý tới. Quá bất lức cô đành ngồi xuống giường đấm vào gối của anh để xả giận, đúng là tức chết cô mà. Tới tối anh cuối cùng cũng đi quay về, nhìn dánh vẻ mệt mỏi của anh cô muốn lên tiếng cũng có phần e ngại. Đợi anh đi tắm xong qua phòng làm việc, cô mới lẽo đẽo đi theo sau anh.
“Chủ nhân... em... em có việc muốn thương lượng”.
Anh cảm giác như cô đang đi theo sau anh lại nghe giọng của cô liền có chút không vừa ý mà cau mày, anh không nói gì cứ thế mở cửa phòng bước vào phòng làm việc. Anh tiến lại bàn làm việc rồi đưa mắt nhìn cô, lúc này mới cất giọng.
“Có việc gì cứ nói, từ khi nào ta cho phép ngươi đi bằng hai chân vậy hửm?”. Anh lướt mắt một lượt qua cơ thể của cô rồi mới mở máy tính lên để chuẩn bị làm việc. Ngày mai phim trường sẽ có cảnh quay rất dày đặc nên lượng công việc anh phải làm ở công ty của anh hai để phụ giúp gia đình đương nhiên cũng phải nhiều hơn rồi. Cô lại làm anh không vừa ý chút nào, miệng nói sẽ ngoan nhưng không bao giờ anh thâý cô ngoan cả.
“Xin lỗi chủ nhân...”. Cô nghe tiếng nhắc nhở vội vàng cởi bỏ áo choàng, hai chân quỳ xuống bò tới bên cạnh bàn làm việc của anh. Cơ thể nhỏ có chút sợ hãi khẽ run lên, bờ vai thon gầy thu lại trước móng vuốt của mãnh thú.
“Chủ nhân... cảnh phim sắp tới của anh với em có thể đẩy lên quay sớm hơn được không. Sắp tới em có sự kiện rất lớn ở nước ngoài nên...nên chủ nhân, cầu xin chủ nhân giúp đỡ...”. Cô ngước lên nhìn anh, lấy hết dũng cảm đề nghị anh thay đổi lại lịch trình của anh. Cô biết lịch trình của một mình anh cũng đã dày rồi, gánh thêm cả của cô nữa thì anh sẽ không có thời gian nghỉ ngơi mất. Nhưng cô không còn cách nào khác. Lịch phim vì cảnh phát sinh mà kéo dài, lịch trình của cô cũng lên từ rất lâu không thể đổi. Đành phải xuống nước mà cầu xin anh vậy.
“..chủ nhân... em sẽ hầu hạ chủ nhân thật tốt... người giúp em đi...”
Anh đưa mắt nhìn cô trầm ngâm khi nghe cô nói, cô nói sẽ hầu hạ anh thật tốt sao? Vậy anh cũng muốn xem thử cô sẽ hầu hạ anh tốt như thế nào. “Được thôi, nếu như ngươi muốn đẩy lịch trình lên nhanh cũng được. Nhưng để ta xem thái độ của ngươi đã!”.
Nói rồi anh đưa mắt nhìn lên cổ của cô chân mày không khỏi cau lại, cô đây rõ ràng là không biết bổn phận của cô mà. Sợi dây xích cũng chẳng được đeo vào, cô đây là đang xem thường lời anh nói thì phải.
“Từ khi nào ta cho ngươi về nhà không đeo vòng cổ vào vậy hửm?”
“Chủ nhân ....em...em....”.
Cô đâu có biết, người hầu cũng chẳng ai nhắc nhở hay đưa cho cô cái vòng nào cả. Đêm qua lần cuối cùng lúc vệ sinh lại cơ thể người hầu đã tháo nó ra cho cô rồi. Giờ anh hỏi tới cô cảm thấy cực kỳ bối rối. Cô cũng không biết vòng cổ ở đâu để đeo vào nữa.
“Xin lỗi chủ nhân. Em...lần sau em sẽ đeo...”. Nói rồi cô liền bò vào trong gầm bàn, quỳ giữa hai chân của anh. Mắt nhìn côn ŧᏂịŧ bên dưới lớp áo choàng lụa máu xanh lam, rồi lại ngẩng đầu lên nhìn anh cầu xin.
“Chủ nhân... em xin phép được bj cho người.”
“Từ ngày mai, trước bước chân ra khỏi nhà cởi bỏ vòng cổ đặt ở chiếc kệ tủ ở cửa. Về đến nhà, y phục tự khắc cởi bỏ. Bỏ vào sọt cạnh tủ rồi đeo vòng cổ lẫn sợi dây xích, đã rõ?”.
Anh đưa ánh mắt sắc lạnh nhìn cô rồi mới đưa tay lấy từ trong ngăn tủ ra sợi dây xích và vòng cổ đưa cho cô để cô biết mà cầm lấy đeo vào. Nhìn bộ dạng cô cầu xin bj khoé môi anh khẽ nhếch lên, gật đầu đồng ý với yêu cầu của cô.
“Dạ chủ nhân”. Cô nghe có vẻ như anh có chút gì đó là sẽ đồng ý với thoả thuận của cô rồi. Cũng đã nhận được cái gật đầu từ anh, cô mới cẩn thận ngướn người lên cao, dùng miệng cắn lấy dây buộc áo choàng kéo nó bung ra, rồi lại dùng miệng để mở vạt áo. Côn ŧᏂịŧ khổng lồ bật ra thẳng thắn đập vào mặt khiến hai má cô đỏ lên như gấc chín. Cái miệng nhỏ khẽ nuốt nước miếng rối mới mở ra. Chiếc lưỡi đinh hương vươn tới liếʍ dọc theo thân côn một lượt rồi mới ngậm lấy qυყ đầυ. Cô từ từ nhấp xuống từng cái một, mắt thỉnh thoảng lại ngước lên quan sát biểu cảm của chủ nhân rồi lại cụp xuống tập trung vào công việc của mình.
“Ư..”. Anh ngồi ngã lưng ra sau ghế tận hưởng kɧoáı ©ảʍ, nhìn chiếc miệng nhỏ của cô mấp máy rồi lại mở ra mà ngậm lấy côn ŧᏂịŧ của anh. Nhìn cái bộ dạng ngoan ngoãn của cô lúc này anh cũng xem như là đồng ý với thoả thuận của cô, nhưng chỉ cần một hành động không ngoan anh đảm bảo cái thỏa thuận này xem như không cần thiết nữa. Anh đưa tay nắm lấy đầu của cô ấn đầu cô mạnh xuống giữ thật lâu rồi mới rời tay đi, đó là hình phạt dành cho cô khi cô không tự giác đeo vòng cổ vào cho ngày hôm nay. Anh lại ấn tiếp tục cái thứ hai đồng nghĩa là hình phạt dành cho cô khi cô tự ý đi bằng hai chân.
“Ư...ngậm sâu vào!”.
“Ư...ưʍ....ô...ô....”. Côn thụt đâm sâu vào trong cuống họng làm cô đau mà ứa nước mắt. Không khí lưu thông bỗng bị một cái ấn đầu của anh làm cho gián đoạn. Cũng bởi côn ŧᏂịŧ quá to mà khi đâm sâu vào trong khiến cô không hít thở được, lưỡng dưỡng khí dần bị bao hụt cho tới khi cô gần như nghẹn thở, tay tay chới với nắm chắt lấy chân anh mới được anh buông thả. Cô ngốc đầu ra tham lam hít thở lấy không khí, miệng mỏi nhừ nhấp nhấp mấy cái rồi lại vội ngậm lấy côn ŧᏂịŧ. Bị trừng phạt như vậy cô cũng hiểu phải cố nuốt uy đầu vào càng sâu càng tốt. Mắt nhắm mắt mở liều mạng nhấp xuống, vân dụng hết chức năng của môi lưỡi cốt đẩy kɧoáı ©ảʍ của anh lên cao thật cao. Côn ŧᏂịŧ bên trong khoang miệng được nước bọt bao lấy ấm áp mà trở nên trướng to hơn trước, các đường gân cũng lớn hơn khẽ giật giật. Cô cảm nhận có lẽ anh sắp tới giới hạn liền nhấp xuống thật sâu mà chờ đợi.
Anh nhìn thấy cô gái nhỏ dưới chân của anh liên tục đẩy đầu ép anh đến cực hạn của kɧoáı ©ảʍ, anh đưa mắt nhìn cô rồi mới đưa tay nắm lấy tóc của cô kéo đầu của cô ra. Anh trực tiếp đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn thẳng lên gương mặt của cô rồi dùng côn ŧᏂịŧ vỗ lên mặt cô vài cái mới để cô dùng miệng liếʍ lấy phần tϊиɧ ɖϊ©h͙ động lại trong miệng.
“Ư...liếʍ sạch rồi mở miệng ra cho ta kiểm tra, từ nay là nhiệm vụ của ngươi vào mỗi buổi tối khi ta làm việc, đã rõ?”. Anh nhìn cô ra lệnh rồi gọi quản gia vào chuẩn bị cho anh vài thứ như nước súc ruột và cả vài món đồ chơi để sẵn ở phòng rồi mới đưa mắt nhìn cô.
“Bò về phòng, vểnh mông của em lên đem tay tách rộng miệng huyệt ra rồi chờ chủ nhân về. Về sẽ thao em, nếu không thì không được phép đi vệ sinh đâu đấy, đã rõ chưa con đĩ nhỏ?”
“..ưh...dạ rõ...chủ nhân...”.
Đầu được anh kéo ra ngoài, cái khoảnh khắc tinh dichj bắn ra khiến cô sợ hãi nhắm chặt mắt lại, cảm nhận đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bắn thẳng vào khuôn mặt bạc tỷ, dính là lên tóc lên ngực của cô nữa. Cảm giác từ xấu hổ tới nhục nhã cháy lên bên trong sâu thẳm thâm tâm cô. Chỉ vì đổi lịch trình mà cô phải nhẫn nhịn, nén cảm giác buồn nôn xuống, liếʍ lấy từng giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính trên thân côn. Liếʍ xong liềm há miệng để anh kiểm tra lại.
“Dạ rõ chủ nhân.”. Cô nghe anh sắp đặt quản gia, rồi lại dặn dò mình. Cô khẽ gật đầu, miệng ngậm lấy dây xích theo chân quản gia bò về phòng. Lúc này cô mới dám đứng lên đi vào nhà vệ sinh, nhẹ nhàng dùng nước ấm lau đi chất lỏng màu trắng đυ.c dính trên mặt và cơ thể. Cũng tắm lại một lần nữa thật rồi mới trèo lên giường. Nằm úp xuống vểnh mông lên cao theo như anh yêu cầu. Từ khi nào cô thành một con đĩ, tự động trèo lên giường chủ nhân rồi. Nhục nhã, thật sự quá nhục nhã rồi. Cô đợi anh cũng phải một lúc khá lâu, đợi tới nỗi suýt ngủ gật anh mới xong việc mà trở lại phòng. Vừa nghe thấy tiếng cửa mở, hai tay vội ôm lấy mông nhẹ tách nó ra.
“Chủ nhân...người xong việc rồi ạ?”
Cô đừng nghĩ sẽ qua mắt được anh, lúc anh bước vào mới thấy cô dùng tay tách lấy hai mép thịt ở tiểu huyệt ra. Anh không nói lời nào hết cứ như thế cầm cây roi mây lên rồi tiến về giường, anh dùng đầu roi chọc chọc vào tiểu huyệt của cô rồi trực tiếp đánh thẳng lên mông của cô một roi mà trầm giọng cất lên.
“Biết cái sai của ngươi là gì không?”.
Anh hỏi rồi liền đưa tay chạm đến tiểu huyệt của cô kiểm tra độ ẩm ướt của cái động này, nếu như tách miệng huyệt quá lâu dưới không khí của máy lạnh nơi này sẽ rất khô, nếu như cô vì bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ thì sẽ rất ướt đằng này nó lại rất bình thường. Rõ ràng cô là mới vừa tách miệng huyệt ra khi nghe tiếng anh mở cửa mà.