Nếu nói lần trước cô tình cờ gặp Tiểu Mộng trong biệt thự, thì lần này là anh cố ý, vốn dĩ hai người muốn vào khách sạn nhưng khi nghe Cố Ý nói là Điền Điềm tối nay sẽ ngủ lại đây. Vì vậy anh cố tình hẹn Tiểu Mộng về nhà để Điền Điềm nhìn thấy phân cảnh dâʍ đãиɠ đó.
Ngày đó ở biệt thự, anh nhìn thấy rõ ràng mặt cô đỏ bừng trên cầu thang, thân hình thấp thoáng trong chiếc váy ngủ, rõ ràng cô không mặc coóc xê.
Cố Dĩ Thành không xa lạ gì với Điền Điềm,
cô và Cố Ý thân thiết như chị em một nhà, Cố Ý luôn chia sẻ những bức ảnh đời thường của Điền Điềm với anh.
Cô gái có khuôn mặt trẻ trung và dáng người mũm mỉm, Cố Dịch Thành càng nghĩ càng cứng, anh thật muốn đè cô xuống và ngắm nhìn cô nở hoa, nhất định rất tuyệt, nhưng cô cũng là bạn của con gái cưng của anh. Rít một hơi thuốc, ấn mạnh để dập tắt cái chấm đỏ, rồi nhả ra một hơi khói dài khiến lòng anh dễ chịu hơn đôi chút.
Cố Dĩ Thành mặc quần áo vào, trong lòng cười thầm, anh đã ở trong cảnh yêu đương hơn mười năm, chưa từng trì hoãn, vậy mà lại bị một nữ sinh làm cho mất hứng, còn lo lắng không biết làm sao để có được cô ấy. Ôi, anh không thể không nhếch môi cười.
Tiểu Mộng hiếm khi nhìn thấy hắn lộ ra ngoài, thầm nghĩ người đàn ông này thật sự rất đẹp trai, đáng tiếc không phải của cô, cô đã từng thấy qua sự độc ác cùng âm mưu của hắn.
Khi Điền Điềm trở lại phòng, Cố Ý đã thức dậy và đang nằm trên giường nghịch điện thoại di động.
"Cậu không ngủ được à?" cô vừa hỏi vừa nghịch điện thoại.
"Mới đi vệ sinh."
"Trong phòng có toilet mà."
“Tôi sợ đánh thức cậu.” Cố Thiên Tầm giải thích.
"Cậu bị bố tớ đánh thức sao?"
Thấy Điền Điềm không trả lời, Cố Ý thầm hiểu ra: "Tôi không biết gần đây bố tôi có phải là du͙© vọиɠ không được đáp ứng hay không, đến cả ban đêm cũng đánh thức tôi, phiền chết đi được."
Điền Điềm vén chăn nằm xuống, nếu nói lời cộc lốc như vậy, cô cũng không thèm để ý nói ra chuyện của mình.
"Mấy năm nay ông ấy thật sự không có bạn gái, Tiểu Mộng là người đầu tiên ông dẫn về nhà, chẳng lẽ tính tình ông đã thay đổi?"
Điền Điềm không còn kiềm chế được khi nghe cô phàn nàn về bố mình một cách kỳ lạ như vậy, cô cười và nói: "Có thể cậu sẽ sớm có mẹ kế".
Cố Ý mím môi: "Tiểu Mộng sao? Tôi không muốn! Vừa nhìn là biết loại ngươi tiêu xài hoang phí."
Điền Điềm phân tích cho cô: "Cậu xem, anh dẫn cả đám về nhà không phải chỉ một lần đâu. Cậu nói bố cậu không bao giờ dẫn phụ nữ về nhà, điều này không phải là quá rõ rồi sao."
Cố Ý rơi vào trầm tư: "Thực ra bố tôi mới 39 tuổi, giàu có độc thân khỏe mạnh, lẽ ra ông ấy nên cưới vợ từ lâu, cũng có rất nhiều người giới thiệu với ông ấy nhưng ông ấy chỉ không muốn, tôi không phản đối việc ông ấy tái hôn, nhưng lần này có thể cẩn thận chọn được không, đừng làm động vật chỉ biết chú tâm vào phần thân dưới, tôi không muốn có hàng ngàn cô mẹ kế.”
"Có lẽ, cô ta là chân ái của bố cậu."