Mang Kho Hàng Bến Cảng Xuyên Tới Thập Niên 70

Chương 2

----

Vì thế nguyên chủ liền mất mạng, đúng lúc Cẩm Nhiên xuyên qua.

Tốt lắm, người chị họ này quá độc ác, thế mà thấy chết không cứu, nhưng cảnh tượng này làm sao cảm giác có chút quen thuộc đây!

Theo ký ức của nguyên chủ, đây là một ngôi làng miền núi nhỏ ở phía đông bắc, bây giờ là năm 1972, khi nguyên chủ 13 tuổi, là một học sinh lớp 7.

Cẩm Nhiên thấy được nhiều khu vực địa lý và các nhà lãnh đạo lạ lẫm.

Cô thích đọc tiểu thuyết, chắc chắn đây là một khoảng thời gian không có thật trong lịch sử.

Chờ một chút, Thẩm Diễm Hồng sao?

Đây không phải là nhân vật trong bộ truyện thập niên mà cô chê bai gần đây sao?

Hèn gì cô cảm thấy cái cốt truyện này quen thuộc như vậy.

Nữ chính đương nhiên chính là chị họ của nguyên chủ, Thẩm Diễm Hồng, lớn hơn nguyên chủ ba tuổi. Lần này hái nấm trở về, vì đi chung với nguyên chủ mà chỉ có mình cô ta trở về nên sẽ bị đánh một trận nhừ tử rồi bỗng sống lại.

Nguyên chủ cũng bị thương nặng gãy chân.

Sau khi sống lại, Thẩm Diễm Hồng cảm thấy tất cả mọi người ở Thẩm gia đều là cực phẩm, hơn nữa nhà chú hai chú ba chuyên môn hút máu nhà bọn họ.

Ông bà cực phẩm cũng thiên vị nhà chú ba, cũng chính là một nhà nguyên chủ, nguyên chủ què quặt thật đúng lúc, khiến cô ta cảm thấy hả dạ.

Sau đó Thẩm Diễm Hồng náo loạn muốn chia nhà, ba mẹ nguyên chủ cùng hai anh trai đều bởi vì nguyên chủ bị thương mà thù hằn Thẩm Diễm Hồng, không ngừng tìm cô gây phiền toái.

Cuối cùng bị nữ chính thu thập, tan cửa nát nhà.

Còn nữ chính thì quen biết một thanh niên tri thức đến từ thành phố, chính là nam chính Mạnh Phàm.

Hai người yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Sau khi kỳ thi đại học được tổ chức lại, nữ chính cùng nam chính trở về thủ đô.

Nhìn thấy vậy, Cẩm Nhiên liền bỏ truyện không đọc nữa.

Tam quan của nữ chính khiến Cẩm Nhiên không nói nên lời.

Ai có thể nghĩ tới cô lại xuyên sách trở thành pháo hôi nguyên chủ chứ, còn mang theo một nhà pháo hôi nữa.

Thật sự quá đáng mà!

Thôi thôi không nên suy nghĩ nhiều nữa, phải tranh thủ thời gian nhanh chóng trở về nhà thôi, để cho ba mẹ nguyên chủ lo lắng sẽ phát sinh chuyện không tốt nữa.

Cẩm Nhiên bước từng bước khập khiễng nhưng vẫn kiên cường cõng theo giỏ nấm đi về.

Đây là kỹ năng cơ bản của một kẻ tham ăn đạt chuẩn nha.

Khi về đến nhà cô bỗng thấy một người phụ nữ khoảng 30 tuổi đang đánh người.

Nhìn kỹ thì mẹ của nguyên chủ, tên là Vương Thúy Phân.

"Mẹ ơi, con đã trở về."

Cẩm Nhiên lớn tiếng kêu.

Vương Thúy Phân khóc lóc chạy tới gần Cẩm Nhiên.

"Ny Ny của mẹ đã trở về rồi, chị họ đáng đánh của con nói con đi lạc, sao nó không đi lạc mà đẻ lạc mất Ny Ny của mẹ chứ!"

Cẩm Nhiên bị buộc phải vùi mình vào lòng Vương Thúy Phân.

"Ngộp quá. . . ."