Trọng Sinh Chi Bá Ái Manh Thê

Chương 5: Kích phát Linh Thể

Ban đêm, Tần Ngạn từ trong cơn mơ mê mê hồ hồ tỉnh lại, hắn liền nghe thấy tiếng gió huýt huýt truyền từ ngoài cửa sổ. Hơi chần chờ một chút, Tần Ngạn từ trên giường bò xuống, đi giày vào, ra khỏi phòng của mình.

Vừa mới bước ra khỏi cửa phòng, Tần Ngạn liền nghênh đón một cơn gió mạnh thổi đến, quát vào mặt một trận đau. Ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm đen nghìn nghịt một mảnh, không có ánh trăng, cũng không có ngôi sao, khóe miệng Tần Ngạn không khỏi gợi lên. Đây là trời đầy mây sao? Đây là sét muốn đánh, trời mưa sao? Nghĩ đến chuyện này, vẻ mặt Tần Ngạn liền vui vẻ.

Đời trước, mười sáu tuổi hắn kích phát Thiên Lôi thể chất của mình, hơn nữa, đó lại vào ban đêm khi trời đang mưa to giàn giụa. Đêm đó bọn họ bị người của Lý gia đuổi gϊếŧ, chạy vào một rừng cây, hắn vừa vặn bị lôi điện đánh trúng, bởi vậy mới kích phát được Thiên Lôi Thân Thể.

Cất bước đi tới giữa sân, Tần Ngạn cúi người xuống ngồi xếp bằng trên mặt đất. Ngửa đầu nhìn lên bầu trời đêm đen nghìn nghịt. Thiên Lôi Thân Thể của hắn là thể chất thích hợp nhất để trêu chọc lôi điện, chỉ cần bị đánh, hắn liền có điều kiện kích hoạt Thiên Lôi Thân Thể đầu tiên. Nghĩ đến việc này, mỗi một cây thần kinh của Tần Ngạn đều rất phấn khởi. Hắn phải bảo vệ cô cô và Triệt Nhi, chính vì thế hắn muốn trở nên mạnh mẽ, hắn muốn trở nên mạnh mẽ!

Đột nhiên, phía chân trời hiện lên một đạo bạch quang, mưa to tầm tã rơi xuống. Theo sát truyền ra một tiếng vang ầm ầm ầm, một đạo lôi quang màu tím xẹt qua bầu trời đêm, trực tiếp rơi xuống bên chân Tần Ngạn. Nước mưa cũng không có tình cảm rơi xuống người Tần Ngạn, đi theo gương mặt Tần Ngạn chảy xuống, sớm đã làm ướt hết quần áo của hắn. Chỉ là hắn vẫn như cũ không hề nhúc nhích mà ngồi trong viện, mặc cho nước mưa đem hắn tưới thành gà rớt vào nồi canh.

“Đánh trật rồi!” Nhìn không trung đen kịt, Tần Ngạn bất đắc dĩ mà oán giận một câu. Tâm nói: Trời không dung đánh tới lôi điện, thế sao lại đánh trật được chứ?

“Ầm ầm ầm, ầm ầm ầm…”

Giống như nghe được oán giận của Tần Ngạn, lưỡng đạo lôi điện màu tím xẹt qua bầu trời đêm, trực tiếp đáp xuống trên người Tần Ngạn.

“Xèo xèo…” Đường lôi quang rơi xuống là lúc trên người Tần Ngạn đồng thời sáng lên lôi điện màu tím, hai cổ lực lượng va chạm vào nhau, rất nhanh lôi điện trên không trung đánh xuống đã bị lôi điện màu tím trên người Tần Ngạn lôi kéo. Và hoàn toàn đi vào trong cơ thể của Tần Ngạn.

Cảm giác được trong thân thể tràn ngập lực lượng lôi điện, khóe miệng Tần Ngạn cong cong, lập tức nhắm mắt lại bắt đầu vận chuyển Thiên Lôi Quyết của hắn.

Đời trước Tần Ngạn là Chân Tiên cảnh giới đại năng, trên tay hắn có một quyển Thiên Lôi Quyết công pháp Thánh cấp, đó là hắn lấy được ở bên trong một viễn cổ bí cảnh. Bên cạnh đó, hắn còn có một quyển Thiên Lôi Quyền cũng là Thánh cấp võ kỳ cao giai, trừ hai cái này ra, hắn còn có được một quyển Tử Lôi Thương Phổ cũng là Thánh cấp thương phổ cao giai, bằng việc cầm trong tay ba quyển điển tịch này, uy danh của Tần Ngạn ở Đại Thế Giới lan xa, rất nhiều người đều phi thường kiêng kị vì thực lực võ tu mạnh mẽ của hắn.

Thiên Lôi Quyết công pháp là một quyển Thánh cấp công pháp cao giai, nó rất thích hợp để tu sĩ Lôi linh căn và tu ãi Thiên Lôi Thân Thể tu luyện. Mà cũng chỉ có tu sĩ Lôi hệ tu luyện mới có thể phát huy được nó uy lực lớn nhất của nó.

Tần Ngạn lấy Thiên Lôi Quyết công pháp vận chuyển một vòng, lưỡng đạo lôi điện bị hút vào trong cơ thể liền lập tức chuyển hóa thành linh lực chảy vào trong đan điền của hắn.

“Ầm ầm ầm, ầm ầm ầm……” So với trước kia, vài đạo lôi điện càng thêm mãnh liệt, giống như không cần tiền liên tiếp nhau rơi xuống hướng của Tần Ngạn. Ai đến Tần Ngạn cũng không cự tuyệt, công pháp trong cơ thể vận chuyển toàn bộ hút vào trong cơ thể của mình.

Một lúc hấp thu năm đạo lôi điện, Tần Ngạn cảm giác được nội thể linh khí của mình càng ngày càng nồng đậm, thực lực cũng vì thế mà trực tiếp tăng lên Ngưng Khí tầng hai.

“Ầm ầm ầm…” Đạo lôi điện cuối cùng đánh xuống, một lần nữa bị Tần Ngạn hút vào trong cơ thể.

“Ngạn Nhi, Ngạn Nhi……”

Nghe thấy tiếng sấm ở ngoài cửa sổ, Lý Trân Nương bị bừng tỉnh, đẩy cửa ra khỏi phòng, nhìn thấy cháu trai của mình ngồi xếp bằng ở trong mưa, toàn thân bị nước mưa tưới ướt, còn có hình ảnh của Thiên Lôi.

Nôn nóng mà hô lên một tiếng, Lý Trân Nương vội vàng chạy tới bên cạnh cháu trai mình, liền cảm giác được trên người cháu trai có linh khí dao động kịch liệt. Hơi hơi nghi hoặc một chút, Lý Trân Nương không chút do dự mà trực tiếp phất tay, lấy ra năm trăm khối linh thạch từ trong túi trữ vật của mình, bày biện ở bên cạnh cháu trai. Rồi sau đó, lập tức bố trí hạ kết giới ở trong sân, miễn cho linh khí tiết ra ngoài và bị những thôn dân khác phát hiện.

Đem đạo lôi điện cuối cùng chuyển hóa thành linh lực rồi hấp thu vào linh điền trong cơ thể. Tiếp đó thân thể Tần Ngạn liền tự chủ mà bắt đầu hấp thu linh lực.

Nhìn cháu trai vẫn luôn nhắm mắt không nhúc nhích, linh thạch bên cạnh từng khối lại hóa thành bột phấn, từng luồng linh lực đều bị cháu trai hút đi, Lý Trân Nương kinh hỉ không thôi. Nghĩ thầm: Chẳng lẽ Ngạn Nhi cũng giống như Triệt Nhi đều đã kích phát được Tiên Thiên Linh Thể sao? Nếu không thì sao đột nhiên lại có thể tu luyện? Phải biết rằng, tu sĩ năm tuổi liền có thể thí nghiệm linh căn. Lúc ấy cháu trai cô thí nghiệm thật sự không có linh căn, cho nên lúc này lại đột nhiên có thể hấp thu linh thạch, vậy thì chắc chắn chỉ có một loại khả năng, đó chính là Tiên Thiên Linh Thể.