“Được rồi, bảo bối, hôm nay đọc đến đây thôi, đi ngủ đi.”
Cha rút lui khiến Lý Tiểu Nhã không hài lòng, cô chua chát nói:
“Cha nhìn cha người ta kìa, còn biết yêu con gái.”
Lý Hồng Đồ nghiêm giọng tranh luận.
“Bảo bối, đây chỉ là tiểu thuyết, thực tế ai lại yêu con gái như vậy.”
“Tại sao không có chứ, có đấy.”
Sự khăng khăng vô lý của con gái khiến Lý Hồng Đồ không có gì để nói, chỉ có thể nhắm mắt nằm trên giường, nhưng l*иg ngực vẫn phập phồng kịch liệt chứng tỏ ông vẫn chưa bình tĩnh lại.
Gối trên tay cha, bàn tay nhỏ bé của cô lại mơn trớn trên ngực ông, trên mặt lộ ra vẻ ngập ngừng.
“Cha.”
“Hửm?”
“Con rất khó chịu…”
Phản ứng đầu tiền của Lý Hồng Đồ đó là xem con gái khó chịu ở đâu, tưởng cô bị đau chỗ nào nên vội vàng quay qua. Lại thấy sắc mặt đỏ bừng dị thường của con gái cũng biểu hiện thẹn thùng, lúc này ông mới biết con gái khó chịu vì cái gì.
“Bảo bối, cái này… cha…”
Nhìn dáng vẻ kinh hoàng thất thố của cha mình, Lý Tiểu Nhã không nhịn được cười yếu ớt.
“Cha thối, con cũng không bắt cha làm, cha sợ cái gì. Cha ôm con một cái được không?”
“Đây…”
“Cha do dự cái gì, không phải bình thường cha cũng ôm con sao?”
Sau khi suy nghĩ, Lý Hồng Đồ gật đầu đồng ý với việc ông đã ngày ngày ôm con gái đi ngủ.
“Cha biết rồi.”
Lý Tiểu Nhã nhếch mép cười đểu khi thấy mình đã lừa cha thành công,cô lăn đến bên mép giường lấy máy rung tình yêu đã sạc ra.
‘Ong ong…’
Cô vặn công tắc về mức thấp nhất, máy rung lập tức phát ra âm thành ong ong với tần số rung cực cao. Lý Tiểu Nhã chỉ bật mức cao nhất duy nhất một lần kể từ khi mua vật này, phấn khích đến nỗi cô đã đầu hàng chỉ trong vòng hai đến ba phút.
Đầu tiên, cô ngượng ngùng liếc cha mình, sau đó cởi chiếc váy ngủ ra và ấn đồ chơi vào lỗ của mình qua lớp quần lót.
“Ưm… a…”
“Cha, con muốn ôm!”
Sở dĩ Lý Tiểu Nhã chọn mức thấp nhất của máy rung là vì như thế cô mới có thể duy trì sự tỉnh táo của bản thân. Thật ra đối với cô, mức trung bình là thoải mái nhất, cường độ vừa phải, không cao trào quá nhanh. Mức độ thấp nhất gần như vô nghĩa, vì đôi khi càng dùng càng cảm thấy khó chịu…
Nhưng nếu có cha ôm thì mức độ thấp nhất cũng cảm thấy kích thích.
“Cha, ôm chặt một chút, ưm…”
“Được.”
Lý Hồng Đồ vòng tay siết chặt, để thân thể của cả hai dính chặt vào nhau không một kẽ hở. Gò má dời ra một chút để có thể nhìn thấy biểu cảm của đối phương, hai người tương đối thả lỏng.
“Cha, cha nói chuyện với con đi.”
“Ồ, cái đó… bảo bối, con muốn cha nói chuyện gì?”
Lý Hồng Đồ chưa trải qua tình cảnh này trước đây nên cảm thấy khá bối rối.
“Con muốn cha nói giống như đối thoại của cặp cha con trong tiểu thuyết kia…”
Lý Hồng Đồ biết ý của con gái, điều này đối với ông qua thực rất khó khăn.
“Bảo bối, cha không nói được…”
“Ôi, cha, cha thật là đần.”
Rút máy rung ra khỏi hạ thân một chút, Lý Tiểu Nhã tự hỏi mấy giây, sau đó đổi góc độ.
“Cha, vậy cha tưởng tượng cha lên giường với một người phụ nữ khác thì cha sẽ làm cái gì. Chuyện này chắc chắn có đi, cha còn giả ngu nữa thì con sẽ giận cha.”
“Bảo bối… cái này cha làm được, nhưng cha ngại nói…”
“Trời ạ, con cũng đâu bắt cha làm gì, chỉ nói thôi mà, cha nhanh lên, con khó chịu lắm rồi, nhanh lên đi, nhanh lên đi.”
“Được được được, bảo bối con đừng vội, để cha nghĩ đã.”
Lý Hồng Đồ tay ôm con gái, ánh mắt thay đổi đờ đẫn và bắt đầu tiến vào thế giới tưởng tượng của mình, một lúc lâu sau mới nặng nề mở miệng.
“Cha sẽ ôm cô ấy…”
“Cha, đợi chút.”
Lý Hồng Đồ vất vả lắm mới lên tinh thần thì bị con gái cắt ngang.
“Cha đổi cô ấy thành con đi…”